Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 184 - Tu luyện tâm đắc? Chỗ này của ta còn nhiều



Chương 184: Tu luyện tâm đắc? Chỗ này của ta còn nhiềuNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTrong lòng Ngô Thiên Tung thấy kỳ quái, vì sao tiền bối trước mắt dường như đang nghiến răng nghiến lợi?Lạ thật, tên của ta rất khó nghe sao? Tại sao phải nghiến răng?Trong lúc Ngô Thiên Tung đang nghi hoặc, bỗng nhiên một cường độ mạnh mẽ đánh úp lại.Ngô Thiên Tung bất ngờ không kịp đề phòng, kêu thảm một tiếng, bay ngược ra ngoài."Tiền bối, tiền bối." Ngô Thiên Tung sợ hãi trong lòng.Lần này, để cho hắn ta biết mình và thiếu nữ áo đỏ trước mắt chênh lệch quá nhiều, hắn ta cố nén máu tươi muốn phun ra, thái độ cung kính vô cùng: "Vãn bối không biết đã mạo phạm tiền bối chuyện gì, mong rằng tiền bối thứ tội."Thiếu nữ áo đỏ hừ lạnh một tiếng, giọng nói lạnh như băng: "Người vừa rồi trên lôi đài là ai?"Ngô Thiên Túng không hiểu, sao lại dính dáng đến Lữ Thiếu Khanh?Hắn ta ngoan ngoãn trả lời: "Hồi tiền bối, hắn gọi Lữ thiếu khanh, là đệ tử Lăng Tiêu Phái.""Sư đệ Kế Ngôn?""Không, không sai."Tiếp theo, đôi bên lại im lặng.Ngô Thiên Tung len lén nhìn thoáng qua thiếu nữ áo đỏ, cách một khoảng.Nhưng Ngô Thiên Tung có thể cảm nhận được thiếu nữ áo đỏ đích thật là đang nghiến răng nghiến lợi, trong cơ thể tựa hồ ẩn chứa tức giận thật lớn.Bầu không khí im ắng khiến trong lòng Ngô Thiên Tung phải chịu áp lực cực lớn.Thiếu nữ áo đỏ trước mắt có thực lực cường đại, tới tìm hắn ta với mục đích không rõ, để cho trong lòng hắn ta rất là sợ hãi.E sợ không cẩn thận trêu chọc người này, sẽ bị nàng tiêu diệt ngay lập tức.Lúc này, Ngô Thiên Tung rất hoài niệm đội chấp pháp Lăng Tiêu Phái ở thành Lăng Tiêu.Nhưng mà đáng tiếc chính là, bởi vì những ngày này người tràn vào thành Lăng Tiêu quá nhiều. Hơn nữa lại có người cố ý nhằm vào đệ tử Lăng Tiêu Phái ở thành Lăng Tiêu, khiến cho đội chấp pháp đã tê liệt.Hiện tại cho dù là có người đánh nhau ở trong thành, đội chấp pháp của Lăng Tiêu Phái cũng không nhất định sẽ xuất hiện. Đây coi như là tự bê đá đập chân mình sao?Ngô Thiên Tung khóc không ra nước mắt.Mấy ngày nay, đám đệ tử Quy Nguyên Các bọn họ nhằm vào đệ tử Lăng Tiêu Phái nhiều nhất.Thấy thiếu nữ áo đỏ còn không nói lời nào, trong lòng Ngô Thiên Tung không chịu nổi, hắn ta thử hỏi."Tiền bối!"Thiếu nữ áo đỏ thản nhiên nói: "Nói cho ta biết tin tức về hắn."Ngữ khí bình thản, nghe không ra bất kỳ cảm xúc dao động nào.Ngô Thiên Tung không dám chần chờ, hắn ta chỉ có thể kể hết tin tức hắn ta biết về Lữ Thiếu Khanh.Nhưng mà tin tức Ngô Thiên Tung biết cũng không nhiều.Chủ yếu là Lữ Thiếu Khanh quá khiêm tốn.Ngô Thiên Tung chỉ biết là hắn là đệ tử Thiên Ngự Phong của Lăng Tiêu Phái, sư đệ Kế Ngôn, thực lực thấp, là sự sỉ nhục của môn phái.Nghe được hai đánh giá phía sau, thiếu nữ áo đỏ nhịn không được cười lạnh liên tục."Thực lực thấp, sự sỉ nhục của môn phái? Ha ha!"Một cường độ lớn đánh úp lại, Ngô Thiên Túng còn chưa kịp phản ứng, lại bay ngược ra ngoài.Chờ hắn ta đứng lên, thiếu nữ áo đỏ biến mất tại chỗ.Sau khi xác nhận thiếu nữ áo đỏ đã hoàn toàn biến mất, Ngô Thiên Tung lau mồ hôi lạnh trên trán, vội vàng đánh thức các sư đệ, rời đi nơi này.Mà ở phía bên kia.Lữ Thiếu Khanh giao chuyện còn lại cho Hạng Ngọc Thần, hắn phủi tay đi làm chưởng quỹ, chuyện luận võ, hắn không có ý định tham dự nữa. Chỉ còn có vài ngày nữa, chờ luận võ kết thúc, thời gian cũng không kém nhiều lắm.Sau khi Lữ Thiếu Khanh đi xuống, Tiêu Y vẻ mặt sùng bái xông tới."Nhị sư huynh, huynh thật sự là quá lợi hại."Vẻ mặt mấy người Hạ Ngữ cũng như thế.Đề xuất tổ chức một đại hội luận võ, dời hết lực chú ý của mọi người đi. Xuất ra phần thưởng cực kỳ hấp dẫn, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.Từ đó lực chú ý của mọi người cũng không hề đặt ở trên người đệ tử Lăng Tiêu Phái nữa.Lại lấy danh nghĩa của đại hội luận võ, khôi phục lệnh cấm ở thành Lăng Tiêu, đội chấp pháp một lần nữa khôi phục cương vị, như vậy hỗn loạn trước đó cũng sẽ được sửa trị.Chưởng môn Ngu Sưởng giao nhiệm vụ cho Lữ Thiếu Khanh mà hắn chỉ thoải mái đơn giản đã hoàn thành.Kế tiếp cũng không sợ sẽ xuất hiện sơ suất gì.Dù sao nơi này là địa bàn Lăng Tiêu Phái, nếu chút chuyện này còn làm không tốt, cũng khó vọng xưng là ba môn phái lớn ở Tề Châu.Hạ Ngữ nhìn Lữ Thiếu Khanh, ánh mắt không giấu được tán thưởng.Nếu đổi lại là người khác, việc này có lẽ phải nghĩ đến ba ngày hai đêm cũng không nghĩ ra có bất kỳ biện pháp nào tốt.Mà Lữ Thiếu Khanh thì sao, từ lúc Ngu Sưởng giao nhiệm vụ cho tới bây giờ, còn chưa hết một ngày đã làm rất thỏa đáng.Có lẽ là từ lúc ra khỏi cửa hắn đã nghĩ ra biện pháp đi?Trong lòng Hạ Ngữ không thể không bội phục.Thực lực của Kế Ngôn cường đại, gặp phải chuyện gì, cứ một kiếm bổ đôi.Lữ Thiếu Khanh thì sao, thực lực cường đại không nói, đầu óc càng thêm lợi hại.Có thể nói là trí kế vô song, không có mấy người có thể chiếm được chỗ tốt ở trên tay hắn.Cho dù là Trương Tòng Long, ở trước mặt Lữ Thiếu Khanh cũng bị Lữ Thiếu Khanh ăn đến gắt gao, không hề có cơ hội xoay người.Sau khi Tiêu Y sùng bái một phen, bắt đầu đưa ra nghi hoặc trong lòng."Nhị sư huynh, đó thật sự là tu luyện kiếm đạo tâm đắc của Đại sư huynh sao?"Ba người Hạ Ngữ cũng đã có tinh thần, nếu như tu luyện kiếm đạo tâm đắc của Kế Ngôn, giá trị không thể đo lường.Thiên phú kiếm đạo của Kế Ngôn là thiên hạ vô song, điểm này cho dù là địch nhân đối thủ, cũng không thể không thừa nhận.Kiếm đạo tâm đắc của hắn at, cho dù là đối với Nguyên Anh cũng có ý nghĩa.Có thể nói, miếng ngọc giản kia có giá trị thật lớn.Lữ Thiếu Khanh thành thật gật đầu: "Đúng vậy, đương nhiên là của hắn, ta làm sao có thể lấy ra hàng giả ra lừa gạt người chứ?"Hạ Ngữ đột nhiên cười nói: "Nếu biết trong tay Lữ sư đệ có thứ này, dù thế nào ta cũng phải lấy cho được."Trong giọng nói cất giấu sự mất mát không thể phát hiện.Hạ Ngữ cũng là chậm chạp không có lĩnh ngộ được kiếm ý, nếu như nàng có thể lĩnh ngộ được kiếm ý trước khi bước vào Nguyên Anh, tuyệt đối có thể làm cho thực lực của nàng tiến thêm một bước.Lữ Thiếu Khanh nhìn Hạ Ngữ một cái, cổ tay khẽ đảo, một chiếc ngọc giản xuất hiện trong tay. Hắn tiện tay ném cho Hạ Ngữ: "Cầm lấy."Hạ Ngữ bắt lấy, trên mặt lộ ra biểu tình kinh ngạc: "Lữ sư đệ, cái này..."Lữ Thiếu Khanh không sao cả nói: "Tu luyện tâm đắc của Đại sư huynh nha. Chỗ này của ta có rất nhiều."

Bạn cần đăng nhập để bình luận