Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2028

Chương 2028Chương 2028
Nhóm dịch: Thiên Tuyết “Giết!"
Liễu Xích hét lớn một tiếng, dẫn đầu xông lên, lao thẳng về phía Xương Thần.
Âm ầm!
Trên bầu trời, một tia sét màu tím rơi xuống, chém thẳng vào Xương Thần.
“Hỗn độn hổ trảo!”
Vương Mâu hét lớn, trong tầng mây cuồn cuộn xuất hiện một cái vuốt hổ khổng lồ tựa như Thái Sơn áp đỉnh đè xuống Xương Thần. Nguyên Bá không cam lòng đi sau, hai tay vung vẩy, trên bầu trời xuất hiện một quả cầu năng lượng to lớn. “Thiên Nguyên thánh bạo!” Các thú đầu tự thi triển tuyệt chiêu của mình, đủ loại pháp thuật với kiểu dáng, thuộc tính khác nhau âm ầm lao tới, chớp mắt đã bao phủ cả Xương Thần.
Đất rung núi chuyển, trời băng đất liệt.
Từng vụ nổ vang lên ầm ầm, vô số năng lượng không ngừng phát tiết. Không gian không ngừng sụp đổ, hư không đen nhánh không ngừng xuất hiện, như là tận thế.
Tấn công kinh khủng như thế, mọi thú đầu mừng ra mặt, lần này Xương Thần không chất cũng bị thương nặng nhỉ.
Bọn họ liên thủ lại, thế nào cũng phải mạnh hơn một mình Kế Ngôn chứ.
Một mình Kế Ngôn cũng có thể đánh Xương Thần đến mức chật vật như thế, các cao thủ bọn họ cùng nhau xông lên, chỉ một Xương Thần còn không phải dễ như trở bàn tay?
Nhưng Bạch Thước không hề buông lỏng, khuôn mặt đầy căng thẳng và cảnh giác, tháp thần xoay tròn trên bầu trời. Sóng năng lượng bắt đầu trở nên bằng phẳng, sương mù đầy trời bắt đầu tan đi.
Mọi người nhìn chòng chọc vào vị trí của Xương Thần. Sương mù tiêu tan, không còn thấy Xương Thần nữa. Mọi người lại càng mừng rỡ. Doanh Kỳ không nhịn được mà nói: “Xương Thần chết rồi sao?” Nhưng một khắc sau, Bạch Thước lại hét lớn: “Cẩn thận!” Bà ta trực tiếp biến mất, nhập vào trong tháp thần, Trấn Yêu Tháp kêu lên một tiếng, bộc phát ra một luồng ánh sáng bay thẳng về phía Doanh Kỳ Khi Doanh Kỳ còn đang ngạc nhiên, một luồng khí tức nguy hiểm xông lên đầu.
Khí tức nguy hiểm tràn ngập khiến cho thân thể nàng ta vội trốn tránh theo bản năng. Phụt!
Móng vuốt sắc bén màu đen duỗi ra, trong chớp mắt bả vai của Doanh Kỳ đã bị bóp nát.
Xương Thần như thuấn di.
Ai nấy đầu thất kinh, không ngờ bọn họ liên thủ lại mà Xương Thần lại không tổn thương là mấy.
Bọn họ yếu vậy sao?
Khi các thú còn đang kinh hãi và thất vọng đòn tấn công của Trấn Yêu Tháp cũng tới. “Hừ!”
Xương Thần hừ lạnh một tiếng, lao thẳng vào đám thú. Các thú loạn hết lleen, một vị Luyện Hư kỳ của Ưng tộc không kịp tránh né, bị Xương Thần xé làm hai nửa, máu tươi rải khắp trời đất.
Những thú khác vội vàng lui lại tản ra, ngay lập tức muốn kéo giãn khoảng cách với Xương Thần.
Bởi như vậy, không nghỉ ngờ gì khoảng cách giữa Doanh Kỳ và Xương Thần là nhỏ nhất.
Xương Thần lại nhìn sang Doanh Kỳ, Doanh Kỳ kinh hãi vội vàng lùi lại.
Nhưng nàng ta đang bị thương, bị Xương Thần để mắt tới nào có dễ đào thoát như thế.
Tránh chuyển xê dịch một hồi, cuối cùng vẫn bị Xương Thần đuổi kịp.
May sao Bạch Thước đã lập tức điều khiển Trấn Yêu Tháp đánh tới, đồng thời những thú khác cũng kịp thời phản ứng, vội vàng cứu viện. Đông đảo Luyện Hư kỳ của Yêu tộc đều là hạng thú dày dạn kinh nghiệm chinh chiến sa trường, sau cơn kinh hoảng thì lập tức tỉnh táo lại, bắt đầu thứ tự xông lên tấn công Xương Thần.
Tẩu thú tộc am hiểu cận chiến một ngựa đi đầu, lao thẳng về phía Xương Thần, phi cầm tộc ở bên cạnh thi triển các loại pháp thuật phát động tấn công Xương Thần.
Nhất thời, đủ loại pháp thuật phóng lên tận trời, các loại năng lượng không ngừng bộc phát, chiến hỏa trùng thiên, võ cùng kịch liệt.
Các thú liên thủ, dường như Xương Thần đã bị áp chế, liên tục gầm ghét, nhưng không tạo thành tổn thương lớn với các thú.
Một bân khác, Lữ Thiếu Khanh lóe lên xuất hiện bên cạnh Kế Ngôn, hỏi: “Chết chưa thế?” Kế Ngôn cầm Vô Khâu kiếm trong tay, vẫn duy trì tư thế chiến đấu.
Nhưng linh lực trong cơ thể hắn ta đã trống rỗng từ lâu, thân thể không còn tí sức lực nào, đã tạm thời mất đi sức chiến đấu.
Lữ Thiếu Khanh đi tới bên cạnh, Kế Ngôn âm thầm nhẹ nhàng thở ra, chậm rãi buông Vô Khâu kiếm.
Vô Khâu kiếm run lên mấy cái rồi trôi nổi bên cạnh Kế Ngôn. Một người một kiếm chiến đấu đến bây giờ đã tới mức sơn cùng thủy tận rồi. Kế Ngôn nhẹ nhàng lắc đầu trả lời: “Vẫn ổn.”
Mặc dù đã mệt mỏi lắm rồi, không còn tí sức nào nữa, đã bị thương nghiêm trọng, nhưng hai mắt Kế Ngôn vẫn tỏa sáng lấp lánh tựa như ngôi sao trong bầu trời đêm. Lữ Thiếu Khanh nhìn hắn ta từ trên xuống dưới kiểm tra một hồi rồi hỏi: “Mẹ nó chứ huynh lại lĩnh ngộ được cái gì à?
Kế Ngôn không giấu diếm, nhàn nhạt cười đáp: “Một chút xíu.” Vẫn là chiến đấu với kẻ địch lợi hại mới có thể giúp người ta tiến bộ được.
Lữ Thiếu Khanh liếc mắt. Một chút xíu á?
Một chút xíu lĩnh ngộ của Kế Ngôn đủ cho phần lớn người cả đời cũng không lĩnh ngộ được đâu.
“Mẹ nó chứ, huynh khiêm tốn một chút có thể chết sao?” Kế Ngôn nhìn phía xa xa, trả lời trôi chảy: “Một chút xíu đã là rất khiêm tốn rồi.”
“Huynh cút đi!” Kế Ngôn vẫn chăm chú nhìn chằm chằm đông đảo Yêu thú Luyện Hư kỳ chiến đấu với Xương Thần, nhìn Xương Thần gào thét liên tục mà tạm thời vẫn không làm gì được một đàn Yêu thú thì nghiêm túc nói: “Xương Thần, không ổn.”
Lữ Thiếu Khanh đã phát hiện ra vấn đề này từ lâu rồi: “Nói nhằm, nếu không huynh cho rằng ta tới đây làm gì?” “Huynh tưởng ta muốn đến đây nhìn huynh ra vẻ lắm à?” “Mau nói đi, huynh có cảm giác gì với Xương Thần?” Kế Ngôn trầm mặc một lát rồi trả lời: “Mặc dù biểu hiện của hắn ta rất mạnh nhưng vẫn không đến mức khiến cho người ta tuyệt vọng.”
Điểm này cũng đủ cho người ta nghỉ ngờ rồi.
Dù sao cũng là tồn tại Đại Thừa kỳ, dù cảnh giới có rớt xuống cũng sẽ không yếu đến mức này.
Một mình Kế Ngôn đã có thể đánh với Xương Thần đến mức này, lại thêm cả Lữ Thiếu Khanh, vẫn có thể giết được Xương Thần.
Tóm lại một câu, biểu hiện của Xương Thần không phù hợp với truyền thuyết về hắn ta.
Lữ Thiếu Khanh sờ sờ cằm: “Nếu kẻ địch lớn nhất của Yêu tộc chỉ có năng lực như vậy, chỉ có thể nói rõ một vấn đề.” “Vấn đề gì?”
“Tất cả Yêu tộc đều là một đám ăn hại.”
Kết luận này chắc chắn không chính xác. Kế Ngôn không tiếp lời mà nhìn chằm chằm Xương Thần, nói ra cảm giác của mình: “Ta cảm thấy hắn ta đã bị thương.”
“Không phải là tổn thương vì bị hao tổn do thực lực bị trấn áp mà là gần đây mới bị thương.”
Nói xong, hắn ta nhìn sang Lữ Thiếu Khanh hỏi: “Đệ làm à?
Xương Thần bị đè dưới Trấn Yêu Tháp, có đại trận phòng hộ, không ai có thể tiếp cận được hắn ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận