Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 210 - Một ngày nào đó ta sẽ đoạt lại những thứ thuộc về ta



Chương 210: Một ngày nào đó ta sẽ đoạt lại những thứ thuộc về taNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmThực lực của Lăng Tiêu Phái mạnh mẽ hơn Tiêu gia không biết bao nhiêu lần, lần này lại là đại điển của bọn họ.Nếu như xảy ra chuyện gì lôi thôi, người của Lăng Tiêu Phái nhất định sẽ không bỏ qua dễ dàng.Mặc dù Tiêu gia có một tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, nhưng trước mặt Lăng Tiêu Phái thì thực lực này không chịu nổi một kích.Huống chi tuy Tiêu Sấm là người của Tiêu gia, nhưng ông cũng là trưởng lão, phong chủ của Lăng Tiêu Phái.Đệ đệ và nữ nhi của mình đều ở trong Lăng Tiêu Phái, đương nhiên phải giữ thể diện cho người trong nhà.Tiêu Quần dùng ánh mắt oán hận nhìn Tiêu Y.Nàng ta chưa từng nghĩ tới chưa tới nửa năm mà Tiêu Y đã liên tục đột phá, tiến vào Trúc Cơ kỳ.Nàng ta lớn hơn Tiêu Y không ít, được gia gia đích thân dưỡng dục, tiêu phí vô số đan dược mới bước vào Trúc Cơ kỳ, bây giờ cũng chỉ mới Trúc Cơ tầng một mà thôi.Dựa theo tốc độ này của Tiêu Y, chẳng phải sẽ nhanh chóng vượt qua nàng ta sao?Ngày sau, cho dù nàng ta có muốn bắt nạt Tiêu Y, chắc là cũng không có cách nào làm được nữa?Nói không chừng một khi thực lực của Tiêu Y vượt qua nàng ta, sẽ quay lại bắt nạt nàng ta.Tiêu Quần nghĩ khả năng này, cảm thấy rất là khó chịu.Huống chi.Tiêu Y có tới hai món pháp khí tam phẩm, chuyện này càng làm cho nàng ta ghen tị đến sắp phát điên.Những thứ này rõ ràng là của ta, bởi vì ngươi cướp lấy cơ hội của ta, mới có được chúng.Ngươi hãy đợi đấy, một ngày nào đó ta sẽ đoạt lại những thứ thuộc về ta.Tiêu Quần nhìn Tiêu Y, trong lòng sinh ra những suy nghĩ ác độc.Tiêu Y cũng không biết mình đã bị người ta hận rồi.Nàng không gặp phụ thân mấy tháng, lúc này gặp Tiêu Dũng, có chuyện nói không hết.Nàng đi bên cạnh Tiêu Dũng, hỏi những chuyện trong nhà, nói những chuyện xảy ra sau khi mình gia nhập môn phái.Hai cha con vui vẻ hòa thuận, vui vẻ vô cùng.Họ tới quảng trường, các thế lực hoặc là tán tu cá nhân, đều đã vào vị trí.Tiêu gia làm đại gia tộc có tiếng của Tề Châu, đương nhiên cũng ngồi cùng các đại gia tộc như Phương gia, Lý gia, Đường gia.Hai bên gặp mặt, không thể thiếu một phen khách sáo.Ngoài mặt cười tít mắt, trong lòng thầm chửi nhau.Cạnh tranh giữa các đại gia tộc vô cùng kịch liệt, có người ăn thêm một miếng thịt, thì có người sẽ ăn ít đi một miếng.Tuy Tề Châu rất lớn, nhưng bánh ngọt thì có hạn.Sau khi tam đại phái phân đi đại bộ phận tài nguyên, những đại gia tộc còn lại cướp đoạt một lượt, cuối cùng mới đến các thế lực nhỏ khác.Ai nắm giữ càng nhiều tài nguyên, thì thực lực của người đó sẽ càng mạnh.Đây là đạo lý vĩnh viễn không thay đổi."Ai da, Tiêu gia chủ, Tiêu gia càng ngày càng phát triển nhỉ.""Tiêu gia có hai vị Nguyên Anh, Tiêu gia sớm muộn gì cũng sẽ trở thành đệ nhất đại gia tộc của Tề Châu thôi."Trong lòng Tiêu Dũng mắng to, mặt ngoài thì vô cùng khiêm tốn: "Đường gia chủ nói đùa, thế hệ trẻ tuổi Đường gia các ngươi không ngừng xuất hiện thiên tài, dù sao tương lai cũng là của người trẻ tuổi mà.""Đặc biệt là Đường Sách, hình như sắp Kết Đan rồi hả? Tương lai xán lạn ha.""Đường gia mới là đệ nhất đại gia tộc của Tề Châu.""Nói đùa, nói đùa." Trên mặt Đường gia gia chủ Đường Nguyên Tư hiện ra vẻ đắc ý: "So với mấy đứa tiểu bối vô dụng nhà ta, Phương gia mới là lợi hại nhất."Phương gia gia chủ Phương Thái Hà cười tít mắt, "Quá khen, quá khen..."Phương Hiểu ở bên cạnh bất đắc dĩ thở dài trong lòng.Tình huống của Phương gia chỉ có người của Phương gia biết.Phương Thái Hà đã bước vào Nguyên Anh sắp sửa từ nhiệm vị trí gia chủ, không biết có bao nhiêu người của Phương gia đang nhìn chằm chằm vào vị trí này.Hơn nữa, trước kia phụ thân của nàng vì để nhanh chóng lớn mạnh, không tiếc lấy bản thân mình ra làm lợi thế, không ngừng liên hôn. Ông ta có rất nhiều con cái, liên lụy rất nhiều thế lực.Tiêu Dũng nhìn Phương Thái Hà, trong giọng nói mang theo hâm mộ: "Vẫn là Phương gia chủ lợi hại, có tới mười mấy đạo lữ.""Rất có phúc đó, bội phục, bội phục..."Tất cả mọi người ai cũng nhận ra sự hâm mộ trong giọng nói của Tiêu Dũng.Tiêu Y ở bên cạnh bĩu môi, vô cùng khó chịu với hành vi này của phụ thân mình, uy hiếp: "Phụ thân, người có tin ta nói cho mẫu thân biết chuyện này hay không?""Khụ khụ..." Tiêu Dũng vội vàng nói sang chuyện khác, hỏi nữ nhi: "Nghe Nhị sư huynh của con nói, Đại sư huynh của con còn chưa xuất quan à?""Sao lại thế này?"Ánh mắt mọi người rơi trên người Tiêu Y, lộ vẻ tò mò.Bọn họ cũng biết, tiểu nha đầu trước mắt này là sư muội của Kế Ngôn.Có Kế Ngôn che chở, có Lăng Tiêu Phái làm chỗ dựa vững chắc, thành tựu tương lai không thể lường trước.Cho nên, họ rất là lễ độ với Tiêu Y."Đúng vậy, Tiêu tiểu thư, có thể nói ra không?"Chuyện Kế Ngôn bế quan không phải bí mật gì, không có gì cần phải giấu diếm, Tiêu Y bèn nói nguyên nhân.Phương Thái Hà nhịn không được cảm thán: "Kế Ngôn công tử quả thực là đệ nhất nhân Tề Châu, cảnh giới kiếm ý tầng ba cũng đã đã lĩnh ngộ rồi. So với hắn, đời này của ta xem như sống uổng."Ông ta sắp hai trăm tuổi mới dựa vào tài nguyên đột phá vào Nguyên Anh.Mà Kế Ngôn thì sao, mới bao nhiêu tuổi đâu, tiến vào Nguyên Anh không nói, lại còn lĩnh ngộ kiếm cảnh giới ý tầng ba.Quả nhiên là hàng so với hàng thì quăng, người so với người thì phải chết.Những người xung quanh nhịn không được liên tục gật đầu trước câu nói của Phương Thái Hà.Kế Ngôn thật sự quá xuất sắc, xuất sắc đến mức bọn họ chỉ có thể sùng bái, mà không dám nảy sinh suy nghĩ muốn đuổi theo.Tiêu Y nghe thấy người khác khen Đại sư huynh như vậy, vui lắm.Phụ thân nàng Tiêu Dũng cũng rất tự hào, vỗ đầu Tiêu Y, nói: "Con à, con đi theo Đại sư huynh, đừng có lười biếng biết chưa."Ông nhìn như đang dặn dò Tiêu Y cố gắng, trên thực tế thì đang khoe khoang Tiêu Y là sư muội của Kế Ngôn.Một câu là đủ rồi.Một câu là đủ để các vị gia chủ Phương Thái Hà, Đường Nguyên Tư mắng to Tiêu Dũng vô sỉ trong lòng.Bất thình lình, một tiếng chuông tiếng vang lên, tiếp theo đó, mọi người cảm nhận được có mấy luồng khí tức mạnh mẽ hàng lâm...

Bạn cần đăng nhập để bình luận