Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 239 - Tinh thần thân thể đều chịu đả kích



Chương 239: Tinh thần thân thể đều chịu đả kíchNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTrường kiếm phong mang, kiếm khí ngưng tụ sáng chói như mặt trời, ẩn chứa lực lượng vô cùng khủng bố bao phủ về phía Kế Ngôn.Kế Ngôn đứng đấy không nhúc nhích, chẳng qua đối với một kiếm này của Trương Tòng Long, hắn ta cũng xuất kiếm."Keng!"Trường kiếm ra khỏi vỏ, hàn quang bắn ra bốn phía, kiếm ý bức người.Trường kiếm cổ xưa ông một tiếng ở trên không trung, giống như tiềm long thăng thiên, một tiếng long ngâm, thiên địa lâm vào run rẩy.Một kiếm ý vô địch rơi xuống, giống như muốn bổ đôi hư không, chặt đứt thế gian, thiên địa sụp đổ.Trương Tòng Long chưa kịp phản ứng, liền điên cuồng phun máu tươi, bay ngược trở về.Trước kiếm ý bất khả chiến bại này, thanh kiếm dài trong tay Trương Tòng Long ong ong, giống như chủ nhân của nó, chịu áp lực cực lớn."Răng rắc" một tiếng.Cuối cùng trường kiếm chịu không nổi áp lực, lên tiếng vỡ vụn, liên tiếp gãy lìa. Bội kiếm bản mạng bị hủy, Trương Tòng Long cũng bị trọng kích.Nhưng mà, đợi đến khi kiếm ý làm người ta sợ hãi tản đi, không ít tu sĩ kinh hô."Trương Tòng Long, hắn ta, hắn ta ta vậy mà còn có thể đứng.""Cái này...""Không hổ là người thứ hai Tề Châu."Trương Tòng Long vết thương chồng chất, toàn thân đầy máu tươi, tay cầm chuôi kiếm gãy, thân hình vẫn kiên định như cũ, đứng ở trước mặt Kế Ngôn.Trương Tòng Long nhìn thẳng Kế Ngôn, trong ngoài bị thương nghiêm trọng làm hắn ta hận không thể lập tức ngã xuống, nhưng có một sự tín niệm mạnh mẽ đang chống đỡ hắn ta, hắn ta không muốn ngã xuống trước mặt Kế Ngôn."Cái gọi là kiếm ý cảnh giới tầng 3, cũng chỉ như vậy thôi sao."Giọng điệu của Trương Tòng Long khinh thường, tuy rằng rất lợi hại, nhưng không phải ta còn chưa ngã xuống sao? Thực lực của Kế Ngôn ngươi, cũng chỉ như vậy.Kế Ngôn không có ra tay, Trương Tòng Long có trạng thái gì, hắn ta đã vô cùng rõ ràng.Có thể chịu một kích của hắn ta mà vẫn có thể đứng, cũng coi như không tệ."Trương Tòng Long ta, Kết Đan tầng 9, có thể đỡ được một kích của đại năng Nguyên Anh. Chứng tỏ ngươi và sư đệ ngươi giống nhau, cũng chỉ dựa vào một cái miệng."Sư đệ ta?Sắc mặt Kế Ngôn trở nên cổ quái, nhẹ giọng hỏi một câu: "Ngươi cho rằng vừa rồi hắn thật sự bại bởi ngươi sao?"Trương Tòng Long ngây ngẩn cả người, ánh mắt dừng trên người Lữ Thiếu Khanh.Nhận thấy ánh mắt của Trương Tòng Long, Lữ Thiếu Khanh quay đầu lại, giận dữ trừng mắt nhìn hắn ta: "Nhìn cái gì vậy? Không thấy ta bị thương sao?"Sau khi nói xong còn xoa xoa vết thương trên người mình.Sau khi Trương Tòng Long nhìn thấy, sự tin tưởng còn sót lại bị đánh tan, cuối cùng cũng không khống chế được thương thế trong cơ thể.Hắn ta lại phun một ngụm máu tươi, ngã xuống, lần này là hoàn toàn ngã, ngất đi.Bởi vì Trương Tòng Long phát hiện kiếm khí của hắn ta không để lại chút vết thương nào trên người Lữ Thiếu Khanh.Cái gọi là máu tươi, đều là Lữ Thiếu Khanh tự mình làm ra.Đó cũng là lý do tại sao hắn ta luôn cảm thấy kỳ quái.Hiện tại hắn ta mới hiểu được, từ đầu tới cuối, Lữ Thiếu Khanh vẫn ẩn giấu thực lực, luôn trêu đùa hắn ta.Cái gì mà đánh thắng nhị sư đệ của Kế Ngôn, chỉ là chuyện cười hắn ta tự cho là đúng.Lữ Thiếu Khanh còn vô sỉ và đáng sợ hơn so với trong tưởng tượng của hắn ta.Kế Ngôn tạo cho hắn ta tổn thương về thể xác, còn Lữ Thiếu Khanh là đả kích về tinh thần.Hắn ta dốc hết toàn lực, Lữ Thiếu Khanh lại vẫn trêu đùa hắn ta như một tên hề.Thân thể và tinh thần đều bị tổn thương nghiêm trọng, mặc dù hắn ta là Trương Tòng Long, hắn ta cũng gánh không nổi."Ai, ai…" Lữ Thiếu Khanh chỉ vào Trương Tòng Long, hô to: "Cháu trai Quy Nguyên Các, còn không mau lên mang hắn ta xuống?"Lữ Thiếu Khanh vừa dứt lời, một bóng dáng xuất hiện trên quảng trường, giống như là đang phối hợp với Lữ Thiếu Khanh.Nhìn thấy người này, tất cả mọi người im lặng.Tang Thiệu nhịn không được che mặt, không đành lòng nhìn thẳng.Người tới chính là trưởng lão Quy Nguyên Các, Thương Chính Sơ.Vẻ mặt Thương Chính Sơ khó nhìn tới cực điểm.Trương Tòng Long vô cùng quan trọng đối với Quy Nguyên Các, không thể xuất hiện nửa điểm sai lầm.Lần này Thương Chính Sơ tới Lăng Tiêu Phái, nhiệm vụ chủ yếu là bảo vệ tốt Trương Tòng Long, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.Trương Tòng Long bại trước Kế Ngôn, còn ngất đi.Cái này còn được sao? Chẳng may Kế Ngôn hạ tử thủ với Trương Tòng Long thì sao?Để phòng ngừa vạn nhất, Thương Chính Sơ vội vàng xông lên.Nhưng mà ông ta vừa mới xuất hiện, Lữ Thiếu Khanh cũng đúng lúc nói xong, trùng hợp đến không thể trùng hợp hơn.Nếu có thể, Thương Chính Sơ muốn xé miệng Lữ Thiếu Khanh, lại tát hắn một trăm bạt tai.Ai là cháu trai ngươi?Nhưng lúc này, cách làm tốt nhất của ông ta chính là giả bộ mình không nghe được cái gì.Mặt ông ta âm trầm, mang Trương Tòng Long xuống.Giờ khắc này, sân khấu lớn như vậy, lại chỉ có một nhân vật chính là Kế Ngôn.Kế Ngôn đứng ở trên quảng trường, dáng người cao ngất, thân hình thon dài, cho dù chỉ đứng ở nơi đó, không làm cái gì, cũng đã trở thành tiêu điểm của mọi người.Tất cả mọi người đều đang nhìn Kế Ngôn.Có ghen tị, có oán hận, cũng có sợ hãi thán phục, có sùng bái, các loại ánh mắt không đồng nhất rơi vào trên người Kế Ngôn.Hắn ta có đủ loại danh hiệu như người đứng đầu trong thế hệ trẻ Tề Châu, thiên tài kiếm đạo, đại năng Nguyên Anh, Đại sư huynh Lăng Tiêu Phái.Ánh mắt Kế Ngôn bình tĩnh mà thâm thúy, cuối cùng, qua một lúc lâu, Kế Ngôn chậm rãi mở miệng, chắp tay với mọi người."Chư vị đến tham gia đại điển của Lăng Tiêu Phái, Kế Ngôn ở đây biểu thị cảm tạ."Không ít tu sĩ nhao nhao đứng lên, đứng từ xa đáp lễ.Kẻ ngốc cũng có thể biết, tương lai Kế Ngôn này sẽ tiền đồ vô lượng, ai dám đắc tội hắn ta chứ? Tạo mối quan hệ tốt với hắn ta, chính là chỗ tốt cực lớn với bản thân.Thậm chí, lời Lữ Thiếu Khanh vừa rồi đã nhắc nhở bọn họ.Kế Ngôn bây giờ còn là một cẩu độc thân, nếu có thể làm cho nữ nhi của mình hay tỷ tỷ muội muội gì đó trở thành đạo lữ của Kế Ngôn, chỗ tốt lớn đến không thể tưởng tượng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận