Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 241 - Đi thổ lộ đi



Chương 241: Đi thổ lộ điNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmDoãn Kỳ cũng không sợ Lữ Thiếu Khanh, không khách khí khinh bỉ: "Ngươi đi dưỡng thương cái rắm, tu luyện cái rắm."Không chấp nhặt với nha đầu ngươi, Lữ Thiếu Khanh nói: "Ngươi thì biết cái gì? Đừng nói nhảm, giúp ta đỡ một chút, đừng để bọn họ nhìn thấy."Doãn Kỳ hừ một tiếng, quay đầu chuyển hướng về phía chưởng môn, nàng định vạch trần hành động vô sỉ này của Lữ Thiếu Khanh.Lữ Thiếu Khanh thấy thế, vội vàng nói một câu ngăn Doãn Kỳ lại: "Nếu ngươi dám kêu, ước định của chúng ta sẽ hết hiệu lực."Doãn Kỳ lập tức ngậm miệng lại, sắc mặt đỏ bừng, nghẹn đến rất khó chịu.Tiêu Y chớp chớp mắt, lòng hiếu kỳ dâng lên. Nhị sư huynh và Doãn Kỳ sư tỷ có ước định gì? Hay là có gian tình?Lữ Thiếu Khanh bên này nhìn nhóm người Ngu Sưởng không chú ý tới mình, nhanh chóng xoay người chạy đi, trong nháy mắt, liền biến mất ở chỗ này.Đợi Lữ Thiếu Khanh biến mất, Tiêu Y tò mò hỏi Doãn Kỳ."Doãn Kỳ sư tỷ, ngươi và Nhị sư huynh có ước định gì vậy?"Cái này không có gì phải giấu diếm, Doãn Kỳ thoải mái nói: "À, kết cục lúc ấy không phải ta muốn bổ hắn sao? Hắn sợ, liền nói muốn dẫn ta vào nhà gỗ của Đại sư huynh."Mẹ ơi!Tiêu Y chấn kinh.Nhị sư huynh lại bán Đại sư huynh như vậy.Đại sư huynh thật sự là thảm a, bị Nhị sư huynh bán đủ các loại."Sư, sư, sư tỷ," Tiêu Y lắp bắp hỏi: "Ngươi, ngươi muốn đến nhà gỗ của Đại sư huynh làm gì?"Nhà gỗ của Kế Ngôn người bình thường không vào được.Bị vô số kiếm ý vây quanh, không được Kế Ngôn cho phép, tự tiện xông vào sẽ bị kiếm ý giảo sát thành cặn bã."Hay là, ngươi còn muốn khiêng Đại sư huynh lên giường?"Doãn Kỳ nhíu mày, khuôn mặt nhỏ nhắn không vui: "Lời này nói thật khó nghe, đừng nói lung tung. Nếu không phải thấy ngươi bị thương, chỉ bằng lời này của ngươi, ta nhất định phải đánh ngươi một trận."Tính tình Doãn Kỳ chính là như thế, chọc giận nàng, chẳng cần quản ngươi là ai, đánh ngươi một trận không thương lượng.Tiêu Y vội vàng phủi sạch, học theo, bán Nhị sư huynh: "Đây là Nhị sư huynh nói.""Cái gì?"Doãn Kỳ nổi giận, một chưởng đập bàn đến chia năm xẻ bảy, hấp dẫn ánh mắt không ít người.Doãn Kỳ mặc kệ ánh mắt của những người khác, nắm lấy Tiêu Y, không ngừng lay động, phẫn nộ rống lên: "Hắn thật sự nói như vậy?"Tiêu Y bị lay đến muốn hộc máu, vội vàng hô: "Chóng mặt, chóng mặt!Lúc này Doãn Kỳ mới buông tay ra, Tiêu Y thuận thế ngã vào lòng Doãn Kỳ.Bộ ngực rộng lớn khiến nàng cảm thấy như được ôm trong ngực của mẹ. Không đúng, trong lòng mẹ cũng không thoải mái như vậy."Mau nói rõ ràng cho ta." Doãn Kỳ vỗ đầu Tiêu Y một cái.Tiêu Y ôm Doãn Kỳ, cọ cọ đầu, nói ra những gì Lữ Thiếu Khanh đã nói với nàng."Nhị sư huynh nói, lúc ấy ngươi thổ lộ với Đại sư huynh, Đại sư huynh từ chối, ngươi liền muốn ra tay, nói muốn đánh ngất Đại sư huynh, khiêng Đại sư huynh lên giường.""Hắn đánh rắm." Doãn Kỳ mắng to một tiếng, thanh âm rất lớn, lại hấp dẫn ánh mắt mọi người.Ngay cả ánh mắt của sư phụ Cơ Bành Việt cũng nhìn qua.Tiêu Y mở mắt, ngồi thẳng người ngạc nhiên nhìn Doãn Kỳ: "Không phải sao?"Doãn Kỳ không thể không đè thấp giọng nói: "Đương nhiên không phải."Doãn Kỳ cắn răng, từng chữ từng chữ nói ra sự thật: "Ta đúng là có biểu đạt ái mộ với Đại sư huynh và bị Đại sư huynh từ chối. Lúc ấy ta cố lấy dũng khí, sau khi bị từ chối, tâm muốn tự sát cũng có, cảm thấy không còn mặt mũi gặp người khác. Đại sư huynh thấy thế, liền nói muốn chỉ đạo ta một phen, trên thực tế là vì hóa giải xấu hổ của ta."Tiêu Y thán phục, không ngờ Đại sư huynh lại có một mặt dịu dàng với những người khác như vậy.Doãn Kỳ càng nói càng tức giận, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ: "Tên khốn này, lại bịa đặt phỉ báng, nói hươu nói vượn, ta muốn bổ hắn."Thổ lộ thì có, nhưng tuyệt đối không có nói muốn đánh ngất Kế Ngôn khiêng lên giường.Tiêu Y che mặt không nói gì.Nàng đơn thuần lại bị Nhị sư huynh lừa một lần nữa.Tiêu Y im lặng một lúc, hỏi Doãn Kỳ: "Ngươi muốn đến nhà gỗ của Đại sư huynh làm gì?""Đương nhiên là thổ lộ lần nữa rồi, ta đã chuẩn bị sẵn sàng rồi."Tiêu Y lại im lặng: "Ngươi không sợ bị từ chối sao?""Tên khốn kia nói, chỉ cần tiếp tục kiên trì không ngừng, Đại sư huynh sớm muộn gì cũng bị ta lay động. Chẳng qua tên hỗn đản kia quá đáng giận, uổng ta còn giúp hắn tính kế ngươi."Tiêu Y chớp chớp mắt mấy cái.Trong lòng Tiêu Y cả kinh, Nhị sư huynh cũng bán đứng mình? Khi nào chứ?Tiêu Y hoảng hốt, rốt cuộc Nhị sư huynh đã làm gì nàng?"Doãn Kỳ sư tỷ, tại sao lại nói như vậy?"Doãn Kỳ biết mình bị Lữ Thiếu Khanh bịa đặt như thế ở phía sau, nàng cũng không giúp Lữ Thiếu Khanh giấu diếm cái gì.Một năm một mười nói cho Tiêu Y: "Là hắn bảo ta mắng Đỗ Tĩnh, với tính cách Quy Nguyên Các, sau khi bị ta mắng như vậy, hắn nhất định sẽ ra tay với ngươi."Đầu Tiêu Y có cảm giác choáng váng.Thì ra tên khốn Đỗ Tĩnh kia ngang nhiên ra tay với mình là vì có một phần công lao của Nhị sư huynh.Ta đã nói sao tự dưng tên khốn kiếp kia lại ra tay tàn nhẫn với ta như vậy mà. Thật sự là sư huynh tốt nha.Tiêu Y lệ nóng doanh tròng, cảm động đến rơi nước mắt.Sau đó hướng về phía đám người Thiều Thừa hô: "Chưởng môn, sư phụ, Nhị sư huynh chạy rồi."Ngu Sưởng bên này đang kể khổ với Thiều Thừa.Mấy ngày nay bọn họ bị Lữ Thiếu Khanh giày vò hỏng rồi.Về phần Thiều Thừa, nghe được Ngu Sưởng giống như oán phụ tố khổ với mình. Nội tâm ông không hề dao động, thậm chí còn có chút muốn cười.Các ngươi biết nhị đồ đệ ta khó chơi chưa? Cũng biết cuộc sống bình thường của ta là như thế nào chưa?

Bạn cần đăng nhập để bình luận