Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 311 - Ngươi có một bụng ý nghĩ xấu, nghĩ cách thử xem



Chương 311: Ngươi có một bụng ý nghĩ xấu, nghĩ cách thử xemNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmLữ Thiếu Khanh kiểm lại, càu mày: "Vẫn thiếu một ít, Xiết Lôi Thạch ngũ phẩm với Lạc Nhật Đằng Kỳ tứ phẩm.""Huynh chắc mình không có chứ?"Ngũ phẩm, tứ phẩm, cấp bậc không hề thấp, chợ bình thường cũng không bày bán.Kế Ngôn khẽ lắc đầu: "Không có."Lữ Thiếu Khanh nhân cơ hội chê bai khinh bỉ: "Còn đòi đánh Nguyên Anh cơ, đến mấy thứ này cũng không có? Quỷ nghèo."Kế Ngôn quay người rời đi: "Ta đi hỏi sư phụ sư bá."Lữ Thiếu Khanh ngẩn ra.Thái độ này của Kế Ngôn chứng tỏ hắn rất hận con quái vật kia.Lữ Thiếu Khanh lắc đầu, nhìn vết nứt trên trời, trầm ngâm.Nếu đã thế, lần này ra sức chút vậy.Trong khoảng thời gian tiếp theo, Lữ Thiếu Khanh từng bước tìm hiểu tình hình nơi này.Trận pháp bọc lại mấy trăm dặm kẽ hở gọi là Tiệt Không Hỗn Thiên Trận, là một trận pháp cấp sáu.Tám trăm năm trước, nó được một vị sư tổ tinh thông trận pháp của Lăng Tiêu Phái bố trí.Đại trận này cũng tiêu hao rất nhiều tài nguyên của Lăng Tiêu Phái.Nhưng cũng vì trận pháp này nên Lăng Tiêu Phái mới được nghỉ lấy hơi.Nếu không, chỉ dựa vào số lượng của đám quái vật kia, cho dù là Hóa Thần, mấy trăm năm qua đi cũng sẽ mệt chết ở chỗ này.Đại trận giữ chặt quái vật ở một vị trí cố định, không thể xông ra ngoài.Kha Hồng nắm giữ trận pháp, có thể cho người của mình ra vào tự nhiên, tiến có thể tấn công lùi có thể phòng thủ, nắm trong tay quyền chủ động.Nhưng mà, sau khi đám Kế Ngôn bước vào, tình huống đã có sự thay đổi.Lúc mười con quái vật Nguyên Anh xuất hiện, chiến đấu với bốn Nguyên Anh nhóm Ngu Sưởng.Một con quái vật Nguyên Anh trung kỳ đã tự bạo trong tình thế cấp bách, gây tổn hại đến căn cơ đại trận.Không tiến hành sửa chữa, trong một trăm năm đại trận chắc chắn sẽ sụp đổ.Tuy Kha Hồng có thể nắm giữ đại trận trong tay, nhưng ông cụ không tinh thông trận pháp.Cuối cùng dưới đề nghị của Kế Ngôn, dẫn Lữ Thiếu Khanh vào trong này, phá vỡ quy định chưa từng thay đổi mấy trăm năm nay.Lữ Thiếu Khanh nhìn đại trận, trong lòng buồn rầu.Sửa lại đại trận thì không thành vấn đề, chỉ cần có đủ nguyên liệu, hắn có thể sửa được.Thân thuộc tông sư trận pháp, hắn có lòng tin ấy.Nhưng quái vật ở trong đó thì không dễ xử lý.Nhất là mười con quái vật cấp bậc Nguyên Anh, nhóm Ngu Sưởng đi vào mấy lần rồi mới giết được bảy con, vẫn còn ba con.Lữ Thiếu Khanh bẻ khớp ngón tay, tính toán.Một con cảnh giới tầng thứ chín, một con cảnh giới tầng thứ sáu, một con cảnh giới tầng thứ năm.Bên Lữ Thiếu Khanh không hề chiếm bất cứ lợi thế nào.Ngu Sưởng mới cảnh giới tầng thứ tám, Tiêu Sấm trung kỳ tầng thứ bốn, Thiều Thừa sơ kỳ tầng thứ ba, Kế Ngôn sơ kỳ tầng thứ nhất.Nhân số tương đương, thực lực không chiếm được nửa phần lợi thế.Đi vào cũng chỉ bị đè ra đánh.Đây cũng là lý do vì sao sau khi Lữ Thiếu Khanh tiến vào, trông thấy tình cảnh đám quái vật không ngừng tấn công đại trận.Có lẽ đám quái vật cũng nhận ra điều gì đó, không sợ chết mà xông vào đại trận.Không xử hết mấy con quái vật cấp bậc Nguyên Anh ấy, Lữ Thiếu Khanh tuyệt đối không dám bước vào sửa lại trận pháp.Tìm chết cũng sẽ không tìm kiểu này.Kha Hồng đi đến bên cạnh Lữ Thiếu Khanh, ông cụ nở nụ cười hiền từ như một ông lão ôn hoà: "Nhóc con, đang nhìn gì thế?"Lữ Thiếu Khanh thu lại ánh mắt, bĩu môi: "Ta đang nghĩ, người là Hóa Thần, tại sao không xông vào đó đập hết đám quái vật Nguyên Anh kia đi?""Xử hết chúng nó, với sự bảo vệ của các chưởng môn, ta có thể yên tâm sửa lại đại trận."Với sức mạnh của Kha Hồng, vào đó chỉ cần quét ngang một kiếm, bất kể là tầng một tầng hai, tầng tám tầng chín gì, chỉ cần là cảnh giới ở dưới Hóa Thần thì đều xử được hết."Kha Hồng nghe vậy, nụ cười trên mặt biến mất, thay vào đó là vẻ buồn rầu."Ta không thể tùy tiện ra tay, ta sợ nếu mình ra tay, sẽ có quái vật cùng cấp bậc xuất hiện.""Điều này không phải chưa có tiền lệ."Đây là một bài học xương máu.Lữ Thiếu Khanh giật mình, coi như đã hiểu tại sao lại để nhóm Ngu Sưởng chậm chạp đối phó với đám quái vật cấp Nguyên Anh rồi."Sư tổ, ta nói với người cái này." Lữ Thiếu Khanh nói: "Không giết hết bọn chúng, đánh chết ta cũng không bước vào."Chết trong tay người của mình vẫn tốt hơn chết trong tay đám quái vật.Kha Hồng không hề miễn cưỡng, ông cụ nói: "Từ từ đi, không gấp, đại trận vẫn có thể chống đỡ được."Sau đó ông cụ vỗ vai Lữ Thiếu Khanh: "Đám Ngu Sưởng nói rồi, bảo là tên nhóc nhà ngươi một bụng ý nghĩ xấu, ngươi cũng có thể nghĩ cách xem."Con ngươi Lữ Thiếu Khanh khẽ chuyển, hắn nói với Kha Hồng: "Sư tổ, thật ra ta có ý này, không biết người có dám hay không.""Ồ? Ngươi có cách gì?"Kha Hồng thuận miệng nói, chính ông cụ cũng không ôm hy vọng quá lớn.Dù sao trước mặt thực lực tuyệt đối, bất kỳ âm mưu quỷ kế nào cũng không có tác dụng.Điều ông cụ không ngờ là Lữ Thiếu Khanh lại nói có cách, điều này không thể không khiến Kha Hồng kinh ngạc.Sau đó ông cụ hồ nghi đánh giá Lữ Thiếu Khanh một phen, rất là hoài nghi: "Ngươi nói thật?"Thực lực của Lữ Thiếu Khanh là Kết Đan kỳ, cho dù đã đạt tới tầng 9 thì hắn vẫn là Kết Đan kỳ. Thực lực Kết Đan kỳ, trong chiến đấu Nguyên Anh thì có thể làm được gì chứ?Ngay cả bia đỡ đạn cũng không tính.Lữ Thiếu Khanh trừng mắt nhìn tổ sư của mình.Cái nhìn hoài nghi này của ông là có ý gì? Nếu không phải nể tình ông là tổ sư, ta cũng mặc kệ ông rồi.Lữ Thiếu Khanh ngoáy lỗ tai, tràn đầy tự tin, ngạo nghễ nói: "Đương nhiên, người cũng không nhìn xem con là ai? Toàn bộ Lăng Tiêu Phái, chỉ số thông minh của con xếp thứ nhất đấy."

Bạn cần đăng nhập để bình luận