Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 344 - Tiểu Hồng ra tay



Chương 344: Tiểu Hồng ra tayNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmKiếm mang qua đi để lại một vệt máu nhàn nhạt.Cảm nhận được cỗ kiếm ý cuồng bạo nóng bỏng này, Tiêu Y rất bất ngờ và mừng rỡ.“Nhị sư huynh!”Cỗ kiếm ý này rất giống với kiếm ý của Nhị sư huynh Lữ Thiếu Khanh của nàng.Tiêu Y còn tưởng Nhị sư huynh của mình đã quay về.Nhưng trước mặt nàng lóe lên ánh sáng hồng, chỉ thấy một con chim nhỏ đập đập cánh bay lơ lửng ngay trước mắt.“Tiểu Hồng?”Là con chim nhỏ của Nhị sư huynh nuôi, khi nàng tới đã đặt tên cho nó.Đầu Tiểu Hồng dựng lên một sợi lông ngốc, đôi mắt chim đầy phẫn nộ, lông vũ toàn thân nó hơi sáng lên như có vầng sáng lưu động.Nó bay tới trước Công Tôn Tố, há mỏ ra.Từ trong miệng nó phun ra một đạo kiếm mang, lần nữa bắn về phía Công Tôn Tố.Kiếm mang chói mắt, kiếm ý cuồng bạo nóng bỏng, uy lực không hề kém một đòn dốc toàn lực của tu sĩ Trúc Cơ kỳ bao nhiêu.Tiêu Y ngây dại.Đây là Tiểu Hồng mà nàng vẫn quen thuộc sao?Trong ấn tượng của nàng, Tiểu Hồng là một con ăn hàng. Một con con ăn hàng gan to bằng trời, dám cướp thức ăn trong tay nàng và Nhị sư huynh.Bình thường chỉ biết ăn no là đủ, lười hệt như Nhị sư huynh của nàng.Nàng vẫn cho rằng Tiểu Hồng chỉ là sủng vật Nhị sư huynh nuôi, ngoại trừ thông nhân tính cũng không có gì khác biệt.Hôm nay nàng mới biết mình nhầm lẫn cỡ nào.Tiểu Hồng không phải một con sủng vật bình thường, nói cách khác thì Tiểu Hồng là một con yêu thú, một con yêu thú biết tu luyện.Mà lại!Không ngờ Tiểu Hồng lại có được kiếm ý.Rốt cuộc Nhị sư huynh còn bao nhiêu bí mật còn chưa nói cho ta?Rốt cuộc Nhị sư huynh ngưu bức cỡ nào chứ?Những người khác cũng đều ngây dại.Không ngờ một con chim cũng có được kiếm ý.Đây là chuyện chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy.Tuyên Vân Tâm sắp hỏng rồi.Nàng ta nhìn con chim nhỏ màu đỏ như màu quần áo của mình, cảm thấy thế giới này như đã sụp đổ.Rốt cuộc Thiên Ngự Phong của Lăng Tiêu Phái là tồn tại gì thế?Đại sư huynh Kế Ngôn kiếm đạo vô song, lĩnh ngộ được kiếm ý.Nhị sư huynh Lữ Thiếu Khanh hèn hạ vô sỉ cũng lĩnh ngộ dược kiếm ý.Tam sư muội Tiêu Y đáng yêu ngốc nghếch cũng lĩnh ngộ được kiếm ý.Ngay cả, ngay cả một con chim tham ăn thích ngủ cũng lĩnh ngộ được kiếm ý.Thiên Ngự Phong bán kiếm ý sao?Hay là có giao dịch chết tiệt gì đó với Thiên Đạo mà dễ dàng lĩnh ngộ được kiếm ý một cách dễ dàng như vậy?Thật sự tưởng kiếm ý là rau cải trắng ven đường, có thể dễ dàng lĩnh ngộ sao?Khi đám người vẫn còn đang khiếp sợ, một tiếng thét chói tai vang lên.Công Tôn Tố hét lên rầm trời.“A!”Tiếng kêu sắc bén, tràn đầy sự phẫn nộ và sát ý ngập trời.Vạn vạn lần Công Tôn Tố cũng không ngờ nổi mình lại bị thương bởi một con chim nhỏ.Dù chiếm được tiện nghi, nhưng thực lực của con chim nhỏ này cũng là Trúc Cơ kỳ, thế mà lại khiến Kết Đan kỳ là nàng đây bị thương.Thương thế không nặng, nhưng mặt mũi xem như bị ném vào Trung Châu từ đây đi.“Súc sinh lông lá. Đi chết đi!”Tiêu Y lo lắng, nói với Tiểu Hồng: “Tiểu Hồng, đi nhanh lên.”Công Tôn tố phẫn nộ ra tay với Tiểu Hồng giận dữ.Phía xa xa, một bàn tay vô hình đập lên thân Tiểu Hồng.Tiểu Hồng hét lên một tiếng, trực tiếp bị đánh vào trong ngực Tiêu Y.“Chíp chíp.”Tiểu Hồng rất thảm, lông vũ tơi tả, bị đánh rụng không ít.Cánh gãy xương, máu tươi chảy ròng ròng, khí tức yếu ớt.Nó mạnh nhất cũng chỉ là Trúc Cơ kỳ, không thể ngăn nổi đòn tấn công của Kết Đan kỳ.Tiểu Hồng rúc vào lòng Tiêu Y, không thể động đậy nữa.Nhưng Công Tôn Tố không định cứ như thế mà bỏ qua cho Tiêu Y và Tiểu Hồng.Ả ta lại ngang nhiên ra tay, giương một tay lên, nhiệt độ trong không khí chợt hạ xuống, một cỗ hàn khí khổng lồ mang theo vô số băng tinh đang làm mưa làm gió đánh úp về phía Tiêu Y.Hiện tại Tiêu Y không thể động đậy, dù muốn tránh cũng không thể phản kháng được.Thấy đòn tấn công của Công Tôn Tố lại đánh tới, trong lòng Tiêu Y không sinh ra sự kháng cự.Tiêu Y nhắm mắt lại, nhưng nàng lập tức mở ra.Ghê tởm! Ta không thể cứ nhận thua như thế.Ta là đệ tử Lăng Tiêu Phái. Ta không thể khiến sư phụ và sư huynh mất mặt.Tiểu Hồng bị ả ta đánh thành ra thế này. Ta phải báo thù cho Tiểu Hồng.Ánh mắt Tiêu Y trở nên kiên định, đối mặt với đòn tấn công đang ập tới, nàng cũng không có ý định từ bỏ nhận thua.Tiêu Y liều mạng vận chuyển linh lực của mình.“A!”Nàng liều mạng vận chuyển linh lực trong cơ thể, Thiên Thạch Đại Triệu Hoán Thuật vẫn bị giam cầm trong cơ thể nàng lại có thể hoạt động.Thiên thạch trên trời rơi xuống mang theo uy thế kinh người, đập mạnh vào Công Tôn Tố.Đây là lần đầu tiên Công Tôn Tố thấy đòn tấn công như thế, bị uy thế này dọa cho giật nảy mình.Vội vàng rút ra một phần tinh lực đi đối phó.“Ầm!”Tiếng nổ cực lớn vang lên, tuy không làm Công Tôn Tố bị thương nhưng mang đến khói đặc cuồn cuộn, trong chớp mắt, Tiêu Y cầm trường kiếm muốn lợi dụng khói đặc để đánh lén Công Tôn Tố.Nhưng mà!Khi trường kiếm đâm về phía Công Tôn Tố, một cỗ linh lực đột nhiên xuất hiện giam cầm nàng một lần nữa.Giọng nói của Công Tôn Tố vang lên: “Tưởng làm thế này là có thể đánh lén được ta sao?”Cuồng phong thổi tới xua tan khói dày.Công Tôn Tố đứng cách Tiêu Y không xa, cười lạnh nói: “Vừa rồi nhất thời phân tâm, khiến cho ngươi thoát được khống chế.”“Tưởng dùng khói đặc che mắt là có thể đánh lén được ta sao?”“Ngây thơ!”Tiêu Y thất vọng. Không hổ là đến từ Trung Châu, quả thực là khó đối phó.Trước đây nàng nhờ vào chiêu này để đối phó với Đỗ Tĩnh của Quy Nguyên các, nhưng lần này lại không thể làm gì được Công Tôn Tố.Thực lực không bằng Công Tôn Tố, không cách nào trừng trị ả ta.Nhưng miệng mình vẫn còn có thể nói chuyện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận