Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 421 - Thế giới này có bình thường không



Chương 421: Thế giới này có bình thường khôngNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmLữ Thiếu Khanh đón lấy, nhìn thoáng qua, nghiêm túc nói: "Nói là ca ngợi năm chữ, muội viết luôn năm ngàn chữ? Muội đang qua loa cho xong à?"Tiêu Y le lưỡi, không nói lời nào.Ta suy nghĩ sắp nổ đầu luôn mới nghĩ ra năm ngàn chữ.Năm ngàn chữ là nhiều nhất rồi, nhiều hơn nữa là do ta biến dị."Được rồi, cất vào đi." Lữ Thiếu Khanh trả tâm đắc lại cho Tiêu Y, chỉ vào Phương Ngọc và Đường Sách quỳ bên dưới: "Vừa lúc muội đột phá, đi tìm hai người bọn họ luyện tập đi.""Cái gì? Ta đột phá sao?"Tiêu Y vừa mừng vừa sợ.Mẹ kiếp.Mặc dù là Hạ Ngữ cũng không khỏi muốn châm chọc.Ngươi đột phá, đến bây giờ ngươi còn không biết?Trong lúc nhất thời, mọi người cũng không biết nói cái gì cho phải.Thậm chí, Đường Sách đã đập đầu xuống đất rồi."Quá, quá đáng."Đường Sách muốn khóc, ở Đường gia, gã được gọi là thiên tài, kết quả thì sao, bây giờ gã mới biết tận mắt nhìn thấy thiên tài chân chính là thế nào.Sau khi Tiêu Y cảm thụ một phen, kinh hỉ hơn nữa.Còn nhanh hơn tưởng tượng của mình nữa.Nàng vui vẻ đến mức đứng trên nóc nhà, hai tay chống nạnh, đắc ý cười hô hố: "Thật tốt quá, ta hoàn thành nhiệm vụ Đại sư huynh giao cho ta rồi.""Trở về không cần lo sợ bị Đại sư huynh trừng phạt nữa."Tiêu Y vui vẻ như một con chim sơn ca, hót rủ rỉ rù rì, tươi cười vui vẻ.Phương Hiểu thấy thế, rốt cục nhịn không được muốn nói chuyện."Theo ta thấy, nàng chỉ vui vì mình không bị Đại sư huynh trừng phạt, chứ không phải vui vì đột phá."Hạ Ngữ cũng cười khổ, nàng phát hiện trước mặt Lữ Thiếu Khanh, nàng rất dễ rơi vào trạng thái không biết nên nói gì."Lữ sư đệ, Tiểu Y muội muội là người đặc biết nhất ta từng gặp."Lữ Thiếu Khanh nhìn Tiêu Y đứng ở đàng kia dương dương tự đắc, đá một cú làm nàng bay từ nóc nhà xuống sân, nhân tiện hắt một gáo nước lạnh cho nàng: "Muội mất đến sáu tháng, tám tháng mới từ đột phá hai cảnh giới nhỏ, chậm muốn chết.""Chờ xem, khi nào về Đại sư huynh chắc chắn sẽ trừng phạt muội."Tiêu Y vốn đã chạm đất vững vàng, nghe Lữ Thiếu Khanh nói vậy, nàng đứng không yên.Phịch một tiếng, nàng bổ nhào xuống đất.Phương Hiểu lại nhịn không được, nàng ta không khỏi cảm thán với Hạ Ngữ: "Quái thai, cả ba đều là quái thai."Kế Ngôn là quái thai, Lữ Thiếu Khanh là quái thai, Tiêu Y cũng thành quái thai rồi.Chẳng lẽ quái thai cũng lây bệnh cho nhau hay sao?Tiếp xúc với quái thai quá nhiều, chung quy cũng biến thành quái thai sao?Nàng ta hối hận khi chờ đợi ở đây, nghe quái thai nói những câu này rồi bị đả kích.Tiêu Y đau khổ đứng lên, Tiểu Hồng rủ rỉ rù rì đứng trên vai Lữ Thiếu Khanh chỉ vào nàng cười.Thật là, trước mặt Đại Ma Vương này mà dám đắc ý, tự kiêu, không phải tự chuốc khổ vào mình sao?Lữ Thiếu Khanh ngại Tiểu Hồng quá ồn: "Ồn muốn chết."Hắn bắt lấy Tiểu Hồng, ném nó sang một bên, Tiểu Hồng vội vàng vỗ cánh bay về phía một thân cây, chỉ vào Lữ Thiếu Khanh lớn tiếng khiển trách."Còn làm ầm ĩ nữa ta nhổ lông của ngươi bây giờ."Tiểu Hồng vội vàng dùng cánh che miệng.Lúc này Lữ Thiếu Khanh mới hài lòng nói với Tiêu Y: "Đi, đánh với bọn họ đi, cho bọn họ một trận."Ánh mắt Tiêu Y rơi trên người Phương Ngọc và Đường Sách.Hai người nhất thời cảm thấy áp lực.Phương thức đột phá đặc biệt của Tiêu Y, làm cho bọn họ cảm thấy Tiêu Y là yêu nghiệt, bọn họ nhất định không phải là đối thủ của nàng.Phương Hiểu lo lắng, xin xỏ thay Phương Ngọc: "Lữ công tử, có thể tha cho bọn họ hay không?"Điều làm nàng ta ngoài ý muốn là, Lữ Thiếu Khanh đồng ý rất sảng khoái: "Được thôi, ba lựa chọn, ba chọn một.""Lựa chọn đầu tiên, là đánh với sư muội ta một trận, thắng có thể đi, thua thì để mạng lại."Phương Ngọc và Đường Sách nghe đến đổ mồ hôi đầm đìa, tuyệt đối không thể chọn lựa chọn đầu tiên."Lựa chọn thứ hai, cho ta một trăm vạn linh thạch, giao tiền thì có thể đi, nếu không thì cũng để mạng lại."Phương Ngọc chỉ muốn nhảy dựng lên hét to, một trăm vạn, cho dù ngươi giết ta cũng không có.Tuy Phương Ngọc là người của Phương gia, Phương gia cũng am hiểu làm buôn bán, nhưng kiếm được nhiều, chi cũng nhiều.Phương Ngọc đi đâu mà tìm một trăm vạn linh thạch."Lựa chọn thứ ba thì sao?" Phương Ngọc không nhịn được mở miệng hỏi.Lựa chọn thứ hai cũng không tốt lành gì"Lựa chọn thứ ba, rời khỏi tranh đoạt vị trí gia chủ, ủng hộ muội muội ngươi làm gia chủ."Lời của Lữ Thiếu Khanh làm cho cơ thể Phương Hiểu chấn động, ánh mắt nhìn Lữ Thiếu Khanh lập tức khác trước.Quả nhiên đúng như lời Lữ Thiếu Khanh nói, hắn sẽ tận lực giúp nàng.Thậm chí.Trong lòng Phương Hiểu thầm nghĩ.Có lẽ từ lúc ngũ ca xuất hiện, Lữ công tử đã tính sẵn sẽ làm như vậy rồi.Phương Ngọc lớn tiếng kêu gào: "Ngươi, ngươi đang ép buộc ta.""Đừng có nói xằng, ta xưa nay vô cùng độ lượng." Lữ Thiếu Khanh không tức giận, ngồi ở trên nóc nhà, bắt chéo chân: "Ta cho ngươi ba lựa chọn, ngươi có thể ba chọn một, ngươi hỏi xem, trên đời này có còn ai hào phóng như ta không?""Ta nể mặt muội muội của ngươi rồi đó, nếu là người khác, ta đã đánh chết từ lâu rồi.""Không, không thể nào."Gã khó mà chấp nhận cả ba lựa chọn này.Hiện tại gã bị thương nghiêm trọng, không có lòng tin đánh thắng được Tiêu Y.Còn một trăm vạn linh thạch, gã cũng không có.Từ bỏ, không tranh giành vị trí gia chủ, chẳng phải những cố gắng trước kia sẽ uổng phí rồi sao?Chỉ có trở thành gia chủ gã mới có thể sở hữu nhiều tài nguyên tu luyện hơn.Một khi từ bỏ, bằng thiên phú của gã, sau này chỉ có thể chìm vào trong biển người."Ngươi, ngươi để cho ta dưỡng thương xong, ta lại đánh với nàng." Phương Ngọc chỉ vào Tiêu Y.Tiêu Y chỉ có Trúc Cơ tầng ba, cảnh giới của gã là Trúc Cơ tầng bảy, sau khi dưỡng xong, phần thắng của gã rất lớn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận