Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 442 - Đây là đang cướp bóc sao? (tt)



Chương 442: Đây là đang cướp bóc sao? (tt)Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTiêu Y ở bên cạnh thấy chỉ muốn quỳ xuống đất cúng bái.Bàn về cướp bóc, vẫn là Nhị sư huynh lợi hại.Nhưng mà vượt quá dự kiến của tất cả mọi người, mặt Lữ Thiếu Khanh đầy khinh thường, như chướng mắt với những thứ này: “Ai cần mấy đồ nát này của ngươi? Ta cần linh thạch, linh thạch, có biết không hả?”Đám người ngạc nhiên.Đại ca, những vật này không phải còn có sức hấp dẫn hơn cả linh thạch sao?Ngươi lấy linh thạch cuối cùng không phải để đi đổi thành các loại vật liệu, pháp khí sao?Tiêu Y ở cạnh giải thích với mấy người Thái Khám: “Nhị sư huynh chỉ thích linh thạch thôi, Thái thành chủ nếu có linh thạch, cho dù là một viên thì tốt nhất giao ra đi.”Ta còn cái khỉ khô.Trong lòng Thái Khám mắng ta, ta đã bị ép khô rồi.Trước đó Phàn Hà đến thành Thiên Phỉ gây chuyện linh thạch đã dùng hết bảy tám phần.Sau khi Phàn Hà chết, ông ta còn phải thu thập tàn cuộc, linh thạch đã sớm nhập không đủ xuất.Gần đây ông ta còn định thu thuế cao một chút, tăng thêm chút phí qua đường.Nếu không phải có nữ nhi và đồ đệ ở đây thì ông ta đã quỳ xuống lần nữa rồi.“Lữ công tử, công tử giơ cao đánh khẽ đi.”Thái Khám không còn cách nào khác, chỉ có thể cầu xin tha thứ: “Nể tình ta trước đó giết người của Quy Nguyên Các, giúp Lữ công tử không ít việc, mong rằng Lữ công tử giơ cao đánh khẽ.”Chỉ có thể đem chuyện này ra để bàn giá cả thôi, ta đã thay ngươi làm chuyện xấu đấy.Dù sao cũng phải nể mặt một chút chứ?Lữ Thiếu Khanh nghe vậy, thở dài, một lần nữa vuốt ve cán buồm: “Ôi, cán buồm, ngươi chết cũng thê thảm quá.”“Sau khi trở về ta nên ăn nói với sư phụ như thế nào đây?”Sau khi hít hai cái, Lữ Thiếu Khanh đứng lên, thở dài một tiếng: “Đây là thuyền sư phụ tặng ta, trở về không tiện ăn nói, thế này đi, Thái thành chủ, ngươi phái một người đi theo chúng ta trở về, tự mình giải thích với sư phụ một phen, thế nào?”“Như vậy giữa chúng ta coi như xong.”“A, a.”Thái Khám ngạc nhiên, có chút phản ứng không kịp.Ông ta ngơ ngác nhìn cán buồm căn bản cũng chẳng tổn hao gì, trong lòng hoài nghi, chẳng lẽ chiếc thuyền này thật sự có giá trị lớn?Như vậy trở về sẽ không cách nào ăn nói?Nhưng giờ xem ra hình như ý này cũng không tồi, nó có lợi cho tất cả mọi người.Quan trọng nhất là có thể nhanh chóng tiễn tên đáng ghét này đi.Ông ta liên tục gật đầu: “Được, được, ta, ta phái người đi theo Lữ công tử trở về.”Thái Khám muốn tùy tiện phái thủ hạ, nhưng Lữ Thiếu Khanh lại chỉ vào Thái Mân nói: “Nàng ta đi, thân phận nàng ta mới đủ.”Thấy Lữ Thiếu Khanh chỉ vào Thái Mân, chỉ mặt gọi tên muốn Thái Mân đi cùng về Lăng Tiêu Phái thì mọi người lại một lần nữa ngây ngẩn cả người.Tất cả mọi người đều không thể hiểu ý của Lữ Thiếu Khanh.“Lữ công tử, cái này...”Thái Khám không rõ, đồng thời không kìm được suy đoán.Không phải tên này cảm thấy không đủ linh thạch nên muốn đem nữ nhi của ta đi bán không?Càng nghĩ ông ta càng cảm thấy rất có thể có khả năng này.Lữ Thiếu Khanh thích linh thạch, nữ nhi của ông ta không tính là xinh đẹp nhất nhưng cũng là một mỹ nhân, hơn nữaNữ tu sĩ Kết Đan kỳ xinh đẹp có rất nhiều kẻ tâm lý có vấn đề thích.Thái Mân là nữ nhi duy nhất của ông ta, lúc Thái Khám vừa định từ chối thì Lữ Thiếu Khanh đã lạnh nhạt phán một câu: “Thái thành chủ, ngươi giết người của Quy Nguyên Các, lỡ như Quy Nguyên Các trả thù lại, một mình ngươi có thể chống đỡ được không?”“Thành Thiên Phỉ duy trì vị trí trung lập là tốt nhất, nhưng cũng cần một chút trợ giúp mới có thể duy trì vị trí trung lập, ngươi nói có đúng không?”Trong lòng Thái Khám chấn động, con ngươi đột nhiên rụt lại, ông ta sống đến bây giờ, lại làm thành chủ lâu như vậy.Nếu ông ta vẫn không rõ câu này của Lữ Thiếu Khanh thì ông ta chỉ là một con lơn.Hơn nữa còn là một con lợn bình thường chứ không phải linh trư.Ánh mắt ông ta trở nên u tối, nhìn thật sâu Lữ Thiếu Khanh: “Lữ công tử, đây là ý tứ của công tử hay ý của người sau lưng công tử?”Lăng Tiêu Phái muốn nhúng tay vào thành Thiên Phỉ sao?Lữ Thiếu Khanh thấy Thái Khám đã hiểu rõ ý hắn, cười ha ha, bầu không khí hơi quỷ dị ban nãy trong nháy mắt biến mất, hắn nói: “Ta không rõ Thái thành chủ đang nói gì.”“Vì nữ nhi và đồ đệ của ngươi, thuyền của ta bị người ta làm hư, một trăm vạn viên Linh thạch, hoặc là phái người đi giải thích với sư phụ ta một phen.”“Hai chọn một, khó lắm sao?”Thái Khám trầm mặc, con mọe ngươi chứ hai chọn một, đây quả thực là ép buộc.Thái Khám hiểu, thuyền hỏng gì đó chỉ là cái cớ, cần thành Thiên Phỉ phái con tin đến Lăng Tiêu Phái mới là mục đích thật sự.Cho dù ông ta có mang một trăm vạn viên linh thạch tới thì Lữ Thiếu Khanh vẫn sẽ có cái cớ khác.Mục đích cuối cùng nhất là nữ nhi của ông ta.Ông ta không muốn để nữ nhi đi, ông ta chỉ có một mình nữ nhi này.Nhưng Lữ Thiếu Khanh đẫ tự mình mở miệng chỉ định Thái Mân, có nghĩa là cho dù là ông ta hay Cố Quân Hào đều không xứng đi làm con tin.Thái Khám đang tranh đấu, đang có những nỗ lực cuối cùng: “Nếu đã trung lập thì không nên tham dự vào bất kỳ thế lực nào.”Lữ Thiếu Khanh nhàn nhạt trả lời một câu: “Trung lập không có thực lực chẳng qua chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước, vô cùng hư ảo.”Thái Khám trầm mặc.Hoàn toàn chính xác, Quy Nguyên Các đã xuống tay với thành Thiên Phỉ rồi, thành Thiên Phỉ có lợi hại đi nữa thì chẳng qua chỉ có mình ông ta là Kết Đan hậu kỳ, làm sao có thể đối phó với Nguyên Anh kỳ của Quy Nguyên Các đây?Trước đó Phàn Hà không lập tức hạ tử thủ với ông ta xem thư mộ tổ tiên ông ta bốc lên khói xanh, gặp vận may rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận