Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 563 - Phản đồ của Thánh tộc



Chương 563: Phản đồ của Thánh tộcNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmĐợi đến lúc ánh sáng trắng biến mất, một đội ngũ trăm người xuất hiện bên trong đại trận.Thân hình của bọn họ rất là cao lớn, ai cũng cao hai thước trở lên, chẳng khác nào người khổng lồ, đầu họ đội mũ sắt màu đen, người cũng mặc khôi giáp màu đen, giống như tinh nhuệ bách chiến, uy phong lẫm liệt, sát khí đằng đằng.Khuôn mặt giống như nhân loại của họ hết sức nghiêm túc, tản ra khí tức cường hãn, tràn ngập sát ý.Sát khí mỗi người tản mát ra giống như hóa thành thực chất, trăm người hội tụ cùng nhau, khí tức cường đại xông thẳng lên trời, làm cả gió mây cũng phải biến sắc.Mặt trời trên trời cũng hiện ra mấy phần ảm đạm khi bọn họ xuất hiện.Những tu sĩ nhân loại đang đứng xem nhìn thấy đội ngũ trăm người đột nhiên xuất hiện này, cảm nhận được khí tức cường đại của bọn họ, sắc mặt mọi người trắng bệch.Da đầu tu sĩ nhân loại run lên, trong lòng không kiềm chế được sinh ra sự sợ hãi, thật sự quá mạnh mẽ."Đây, đây là Ma tộc sao?""Thật, thật là đáng sợ.""Chạy, chạy mau, đừng ở lại chỗ này, ở tại chỗ này chính là chờ chết."Đội ngũ trăm người, yếu nhất cũng là Kết Đan kỳ, thực lực khủng khiếp như vậy, đủ để hủy diệt một môn phái trung đẳng.Mà bảy người đứng đầu khí tức mịt mờ, thực lực của bọn họ sẽ chỉ mạnh hơn.Trong bảy người cầm đầu, một lão giả lạnh lùng nhìn lướt qua xung quanh, lộ ra nụ cười khinh thường: "Nhân loại yếu ớt, ngu không ai bằng."Sau đó, lão ta vẫy vẫy tay, giọng nói như gió mùa đông, hạ lệnh một cách lạnh lùng: "Giết."Sau khi lão ta dứt lời, nhiệt độ xung quanh đột nhiên hạ xuống.Từng cái bóng đen đột nhiên lướt ra khỏi trận hình, cơ thể cao lớn, mang theo sát ý lạnh thấu xương, lao thẳng tới tu sĩ nhân loại chung quanh như Thái Sơn áp đỉnh."Chạy, chạy mau.""Các huynh đệ, liều mạng với bọn họ, đó là Ma tộc, giết bọn họ."Có tu sĩ nhân loại thất kinh, cướp đường mà chạy, không dám đối mặt với Ma tộc.Có những người thì hào khí ngất trời, ý chí chiến đấu sục sôi, muốn thử năng lực của Ma tộc."Hừ, chó nhà có tang còn dám trở về? Xem đại gia ta đánh bại đám Ma tộc các ngươi như thế nào."Một tu sĩ nhân loại Kết Đan phóng thẳng lên trời, không lùi mà tiến tới, nhằm về phía Ma tộc đang đột kích.Tốc độ của Ma tộc đang lao về phía hắn ta không giảm, hung hăng đụng vào hắn ta như một quả pháo.Chỉ qua một lần đối mặt, nhân loại Kết Đan tu sĩ kêu thảm một tiếng.Đao thương bất nhập ở trong mắt phàm nhân, thân thể hiện giờ cứng như sắt thép chẳng khác gì đồ sứ trước mặt Ma tộc, bị đâm cho chia năm xẻ bảy.Huyết nhục văng tung toé, máu tươi phun trào.Chỉ qua một hiệp, tu sĩ Kết Đan cường đại đã mất mạng ngay tại chỗ.Cảnh tượng như vậy làm các tu sĩ nhân loại càng thêm sợ hãi.Có người vốn định thử đánh với Ma tộc một trận, nhìn thấy tình hình như vậy, cũng sợ đến tè ra quần, xoay người bỏ chạy.Tuy thân hình của Ma tộc khổng lồ, nhưng tốc độ không chậm chút nào.Vô số tu sĩ nhân loại đứng vây xem ở trong này chịu khổ tàn sát, trừ mấy người lẻ tẻ chạy thoát, tất cả những người khác đều bỏ mạng trong tay Ma tộc."Không chịu nổi một đòn!"Đa số Ma tộc không có chút ngoài ý muốn với kết quả như vậy, nam nhân cầm đầu lại càng cười lạnh không thôi."Trăm ngàn năm trôi qua, nhân loại vẫn không chịu nổi một đòn như xưa.""Hừ, Ma tộc chúng ta đã lên kế hoạch cả trăm ngàn năm, bây giờ là lúc trở lại tổ địa rồi."Úc Linh ẩn núp ở nơi xa nhìn thấy người của mình đến đây, vô cùng kinh hỉ.Nàng xuất hiện từ đàng xa, còn chưa kịp mở miệng, một người nam nhân khác đã nhìn thấy Úc Linh.Hắn ta hừ lạnh một tiếng: "Phản đồ của Thánh tộc, còn dám xuất hiện ư?"Sau đó, hắn ta chỉ vào Úc Linh, hạ lệnh: "Giết nàng."Hai tên Ma tộc giáp đen tức tốc phóng về phía Úc Linh.Bọn họ mang theo sát ý nồng đậm, giống như thợ săn trí mạng trong đêm đen, muốn giết Úc Linh.Úc Linh nghe thấy lời nói của nam nhân, giống như bị người ta tạt một gáo nước lạnh vào đầu giữa mùa đông giá rét, toàn thân lạnh lẽo, như rơi vào hầm băng.Phản đồ của Thánh tộc?Nàng thành phản đồ của Thánh tộc từ lúc nào?Ta đổ máu vì Thánh tộc, suýt nữa thì ngay cả mạng sống cũng không còn.Ngươi lại nói ta là phản đồ của Thánh tộc?Trong lòng Úc Linh vô cùng kinh hoảng, nàng không rõ, nàng lớn tiếng hô: "Vì, vì sao?"Người nọ hét lớn: "Ngươi hại chết con trai của Thánh chủ, ngươi còn dám hỏi vì sao?""Úc Linh, ngươi thật to gan."Úc Linh nhìn nam nhân này, trong lòng nàng lạnh hơn nữaNgười này là cậu của Loan Quân, Nhan Ba, lời của hắn ta làm Úc Linh hiểu nguyên do.Phản đồ là giả, Nhan Ba đổ lỗi về cái chết của Loan Quân lên người Úc Linh, nên muốn báo thù cho Loan Quân.Cũng không biết đây là ý của Thánh chủ hay là ý của Nhan Ba.Úc Linh hô lên với người cầm đầu: "Thị vệ trưởng, ta không phải là phản đồ."Nam nhân được gọi là thị vệ trưởng nhắm mắt lại, mắt điếc tai ngơ, im lặng trước cách làm của cậu Loan Quân.Úc Linh nhìn sang những người khác, họ cũng im lặng như nhau, ánh mắt bình tĩnh, không ai lên tiếng ngăn cản, thậm chí còn có người nở nụ cười tàn nhẫn.Tim Úc Linh lạnh hơn.Nàng đã khẳng định, đây là ý của Thánh chủ.Giờ khắc này Úc Linh chỉ cảm thấy tuyệt vọng.Thánh chủ muốn nàng chết, nàng còn có thể làm cái gì?Úc Linh đã từ bỏ chống cự, lúc này Nhan Ba cười hung dữ: "Ngoan ngoãn đi xuống đoàn tụ với Úc tộc đi."Úc Linh chấn động, một suy nghĩ đáng sợ xuất hiện trong lòng nàng.Trong lòng nàng bắt đầu hoảng sợ: "Úc tộc, Úc tộc làm sao vậy?""Bộ tộc có phản đồ không cần phải tồn tại."Câu nói của Nhan Ba làm Úc Linh như chính mắt nhìn thấy thảm trạng của Úc tộc, chính tai nghe thấy tiếng kêu rên thảm thiết của tộc nhân Úc tộc, còn có khuôn mặt trong sáng đáng yêu của muội muội nàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận