Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 564 - Nghiền xương thành tro là truyền thống nào đó hay sao?



Chương 564: Nghiền xương thành tro là truyền thống nào đó hay sao?Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm"Không, không thể nào!"Úc Linh gầm thét, hoàn toàn không thể tin đây là sự thật, nàng ở ngoài tiền tuyến liều mạng, người của Thánh tộc lại dùng dao găm đâm vào lưng nàng.Cơn phẫn nộ nuốt lấy lý trí của Úc Linh, đối mặt với đám Ma tộc đang lao đến, nàng gầm thét: "Chết cho ta!"Sau mấy hiệp, Úc Linh mang theo trọng thương biến mất khỏi nơi này.Nhan Ba còn muốn đuổi theo, nam nhân cầm đầu hừ lạnh một tiếng: "Đừng có chậm trễ đại sự."Nhan Ba thấy thế, đành phải bỏ qua, có điều hắn ta vẫn phái người của mình đuổi giết Úc Linh: "Không thể tha cho nàng.""Phù, phù…"Trong rừng, Úc Linh khó khăn tựa vào một thân cây, thở phì phò từng ngụm từng ngụm.Nàng đã không nhớ mình chạy trốn bao lâu.Truy binh sau lưng giống như giòi trong xương, cắn chặt sau lưng nàng, không cho nàng một chút cơ hội nghỉ ngơi nào.Trên khuôn mặt Úc Linh đang dựa trên tàng cây mang theo vẻ bi thương, nàng đã biết mình trở thành phản đồ của Thánh tộc, Úc tộc cũng bị liên lụy.Nàng bỗng nhiên vô cùng hối hận vì mình đã tranh đoạt vị trí đội trưởng quân tiên phong này rồi.Một nữ nhân, trở thành đội trưởng đội tiên phong, tát vào mặt của bao nhiêu nam nhân Thánh tộc?Hiện giờ xảy ra chuyện, những kẻ ghen tị, oán hận với nàng sẽ chỉ bỏ đá xuống giếng chứ không bao giờ đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.Tổ địa, ta không nên trở về tổ địa.Úc Linh hối hận tột cùng.Muội muội, các tộc nhân, là ta hại các ngươi.Nàng tới nơi này vốn định mang đến vinh dự cho tộc nhân, không thể ngờ mình lại gặp hai sư huynh đệ biến thái, dẫn đến một loạt chuyện xảy ra sau đó.Khốn thật, toàn là vì hai tên khốn kiếp kia.Trong đầu Úc Linh hiện ra một bóng dáng đáng ghét.Mặc dù hiện tại nhớ tới, Úc Linh cũng nhịn không được nghiến răng nghiến lợi.Hắn dám hái mặt nạ của nàng xuống, thật là đồ khốn nạn nhất thiên hạ.Đồ khốn, ngươi cứ chờ cho ta, ta nhất định sẽ giết ngươi.Trong lòng Úc Linh nảy sinh vô số suy nghĩ ác độc.Nhưng lúc này, biểu cảm nàng khẽ động, lộ ra vẻ đau khổ, sau đó thì khởi hành rời khỏi nơi này.Chẳng bao lâu sau, ba bóng người màu đen xuất hiện sau lưng nàng, ầm ầm lao tới.Ánh mắt của ba tên Ma tộc lạnh như băng, không kiêng nể gì mà tản ra khí tức cường đại, giống như bá chủ trong rừng, đấu đá lung tung trong rừng, vô số động vật thất kinh, chạy trốn khắp nơi.Ba người tới chỗ Úc Linh từng dừng lại nghỉ ngơi, tra xét một lát, cái mũi nhúc nhích, lạnh lùng nói: "Còn chưa chạy xa, đuổi theo!"Tốc độ của ba người đột nhiên nhanh hơn, hóa thành một tia chớp màu đen rồi biến mất, lao thẳng về hướng Úc Linh vừa đi.Bọn họ nhanh chóng xuất hiện trong tầm mắt của Úc Linh.Úc Linh vừa sợ vừa giận, không ngờ truy binh lại tới nhanh như vậy.Đối mặt với truy binh, nàng không dám quay đầu.Thực lực của truy binh cách xa nàng, nhưng bọn họ chiếm ưu thế về mặt nhân số, hơn nữa một một người đều là tinh nhuệ bách chiến bước ra từ trong núi thây biển máu.Đơn đối đơn, Úc Linh còn không có phần thắng, chứ đừng nói tới việc bây giờ nàng còn bị thương."Phản đồ, chết!"Giọng nói của truy binh sau lưng lạnh như băng, sau khi đuổi theo, họ không chút do dự bắt đầu tấn công Úc Linh.Mỗi một đòn đánh đều mang theo khí tức trí mạng, chiêu chiêu đoạt mạng."Phốc!"Úc Linh lại bị thương một lần nữa, vết thương chồng chất trong cơ thể, nàng cắn răng, tế một món pháp khí ra, thừa dịp sương khói vờn quanh hết sức, đoạn tuyệt khí tức, lại một lần nữa biến mất trong tầm mắt của truy binh."Lại là chiêu này?"Trên mặt ba tên truy binh Ma tộc lộ vẻ bực bội.Bọn họ đã đuổi giết Úc Linh mấy tháng, nhưng lần nào Úc Linh cũng dùng chiêu này đào tẩu."Chết tiệt!"Ba tên Ma tộc nghiến răng nghiến lợi, bọn họ đã lãng phí quá nhiều thời gian ở trên người Úc Linh.Bọn họ đến nơi đây là vì sự nghiệp lớn lao của Thánh tộc, chứ không phải để đuổi giết một phản đồ nho nhỏ.Ba người sát ý trùng thiên, hận đến phát điên.Nhưng đây là mệnh lệnh của cấp trên, bọn họ không thể không nghe."Đuổi theo!"Có điều, ngay sau đó, khí tức của Úc Linh lại xuất hiện tại nơi xa.Ba tên Ma tộc mừng rỡ: "Xem ra đã đến đường cùng, xem ngươi trốn như thế nào."Úc Linh cũng không ngờ mình lại bại lộ nhanh như vậy, nàng bị thương quá nặng, không thể duy trì pháp khí, trong lòng nàng vô cùng tuyệt vọng.Sau cùng, Úc Linh bị ba tên Ma tộc ngăn lại, hai bên lại bùng nổ chiến đấu kịch liệt.Úc Linh có thương tích trong người, không thể ngăn cản liên thủ của ba tên Ma tộc, nàng dùng hết các loại thủ đoạn, nhưng cũng chỉ là thoáng kéo dài một lát.Lúc món pháp khí cuối cùng bị nghiền nát, Úc Linh đã tuyệt vọng, chuẩn bị từ bỏ.Một giọng nói đột ngột vang lên: "Ba tên đại nam nhân khi dễ một nữ hài tử, không biết xấu hổ sao?"Mọi người kinh hãi, nhìn lại theo tiếng, lúc này bọn họ mới phát hiện mình đã đi ra ngoài rừng cây, một chiếc phi chu đang ngừng trên đầu bọn họ."Nhân loại?"Ba tên Ma tộc kinh ngạc, sau đó khinh thường, phân phó một tiếng: "Đi giết chúng luôn đi.”Giờ phút này Úc Linh đã là cá trong chậu, trốn không thoát, hai tên Ma tộc khác vươn người mà lên, giết vào phi chu.Hai tên Ma tộc tới trên thuyền, cười to, biểu tình hung dữ, đi tới tổ địa mấy tháng, hôm nay rốt cục có thể giết nhân loại rồi."Nhân loại, chết trong tay Thánh tộc chúng ta, cũng coi như vinh quang của các ngươi rồi.""Thánh tộc? Ma tộc?" Giọng của một người nam nhân vang lên, sau đó bọn họ nhìn thấy một nam nhân trung niên tướng mạo đôn hậu ngồi xếp bằng sau lưng một thiếu nữ.Chỉ thấy ông vung bàn tay to lên, hai tên Ma tộc kêu thảm một tiếng, ngã xuống từ trên thuyền.

Bạn cần đăng nhập để bình luận