Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 566 - Sư huynh của ta còn mạnh hơn sư phụ của ta nữa



Chương 566: Sư huynh của ta còn mạnh hơn sư phụ của ta nữaNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmÚc Linh hiểu ra, cũng nhịn không được liếc ra ngoài một cái.Nàng càng ngày càng có thiện cảm với Thiều Thừa.Cách xa ngàn dặm, bất chấp nguy hiểm đến tìm đồ đệ, trọng tình trọng nghĩa, người như vậy chắc chắn cũng sẽ dạy dỗ ra đồ đệ trọng tình trọng nghĩa, khiêm tốn biết lễ.Giọng Úc Linh mang theo vẻ hâm mộ, hỏi Tiêu Y: "Hai vị sư huynh của ngươi nhất định rất tốt đúng không?"Tiếp theo, Úc Linh chú ý tới nụ cười trên mặt Tiêu Y rạng rỡ hơn, hai mắt cũng lấp lánh ánh sao.Tiêu Y khẳng định, không ngừng gật đầu, giọng nói mang theo vẻ kiêu ngạo: "Đúng đó, bọn họ giống như ca ca của ta vậy, đối xử với ta tốt vô cùng."Nói đến sư huynh mình, Tiêu Y giống như hóa thân thành một con chim sẻ nhỏ, líu ríu không ngừng.Úc Linh nghe vậy, trong lòng cảm thán không thôi.Nghe Tiêu Y nói xong, trong đầu nàng đã xuất hiện hai bóng dáng cao lớn vĩ ngạn, đường đường chính chính.Có điều, Úc Linh nhanh chóng sinh lòng nghi ngờ.Qua lời của Tiêu Y, hai vị sư huynh của nàng là người tốt nhất, lợi hại nhất, hoàn mỹ nhất trên đời.Những người khác chẳng xứng xách giày cho họ.Có người như vậy sao?Sau khi bình tĩnh lại, trong lòng Úc Linh không tin có người như vậy tồn tại.Đây là người, không phải thần.Nàng nhìn ánh sáng trong mắt Tiêu Y, loại hào quang này, biểu cảm như vậy, nàng không xa lạ gì.Nàng đã thấy từ lâu, muội muội của nàng cũng sùng bái nàng như thế này, lúc đối mặt nàng, trên mặt muội muội cũng sẽ bày ra ánh mắt và biểu cảm như vậy.So sánh một phen, Úc Linh đại khái đoán ra hai vị sư huynh của Tiêu Y là người thế nào rồi.Có thực lực, có lẽ có thể tương đương với nàng.Đối xử với Tiêu Y rất tốt, bảo vệ cho Tiêu Y.Tuổi của Tiêu Y, vẫn còn là tiểu cô nương, lòng dạ ngây thơ chất phác, sùng bái sư huynh giống như huynh trưởng không có gì lạ.Kết quả là, hai bóng dáng cao lớn vĩ ngạn trong đầu Úc Linh bị nàng sửa lại, biến thành bóng dáng bình thường."Thực lực hai vị sư huynh của ngươi nhất định rất mạnh đúng không?"Tiêu Y gật đầu, giọng nói vô cùng chắc chắn, lại thì thầm nói: "Ta cảm thấy, thực lực của đại sư huynh và nhị sư huynh của ta còn mạnh hơn sư phụ nữa.”Úc Linh tắt đài.Trong lòng nàng, thực lực của hai vị sư huynh Tiêu Y mạnh nhất cũng chỉ là Kết Đan kỳ.Kết Đan kỳ, sao có thể so sánh với Nguyên Anh kỳ chứ?Đồ đệ làm sao mà mạnh hơn sư phụ được?Nàng cũng không cảm thấy kì quái.Bởi vì muội muội của nàng cũng cảm thấy Úc Linh nàng còn mạnh hơn Thánh chủ.Đây là kết quả của sự sùng bái.Úc Linh không vạch trần, nàng mỉm cười: "Vậy sao, vậy nhất định rất lợi hại."Tiêu Y không nhận ra suy nghĩ trong lòng Úc Linh, nàng tự hào lắc lư đầu, quơ quả đấm nói: "Đương nhiên, Ma tộc với chẳng Ma tộc gì chứ, một khi bọn họ gặp đại sư huynh và nhị sư huynh của ta, chịu thiệt là cái chắc."Trong lòng Úc Linh thầm nghĩ, đó là do ngươi chưa từng thấy sự lợi hại của Thánh tộc.Người tới lần này không phải người mà tu sĩ nhân loại các ngươi có thể ứng phó được.Đừng nói hai vị sư huynh của ngươi chỉ là Kết Đan kỳ, cho dù bọn họ có là Nguyên Anh kỳ, đối mặt với bọn họ cũng chỉ rơi vào cảnh lành ít dữ nhiều.Úc Linh không lên tiếng phản bác, cảm thấy cứ giữ lại ước mong tốt đẹp cho Tiêu Y cũng không tệ, không cần phải tàn nhẫn phá nát.Bỗng nhiên!Tốc độ của phi chu bỗng dưng chậm lại."Sư phụ, làm sao vậy?"Biểu cảm Thiều Thừa bình tĩnh, ông lắc đầu: "Không rõ lắm, đằng trước có không ít người."Còn chưa đợi đến lúc Thiều Thừa đi tìm hiểu rõ ràng chuyện gì đã xảy ra, một giọng nói phẫn nộ đã truyền đến."Thiên Cung Môn các ngươi khinh người quá đáng, cho rằng Ngọc Đỉnh Phái ta không tồn tại sao?"Giọng nói như hồng lôi, cuồn cuộn mà đến, vang vọng phía chân trời.Thiều Thừa nhìn từ xa, một lão giả hôi sam đứng sừng sững ở trên trời, khí tức cường đại không ngừng chấn động, giống như một cơn lốc không gian, làm không khí xung quanh nổi lên từng trận gợn sóng.Trong giọng nói của ông ta mang theo vẻ tức giận, căm tức mấy người tu sĩ phía trước.Chắn trước mặt ông ta chỉ là vài tên tu sĩ Kết Đan, trước mặt khí tức khủng khiếp của lão giả, mấy người hoảng sợ không thôi, nơm nớp lo sợ, nói chuyện cũng không rõ chữ."Là chưởng môn Ngọc Đỉnh Phái, Ung Y.""Ui chao, đây chính là đại năng Nguyên Anh hậu kỳ tầng chín, sao ông ta lại tới đây?""Ha ha, lần này Thiên Cung Môn đá trúng ván sắt. Ngọc Đỉnh Phái là môn phái có Hóa Thần tồn tại đó.""Có kịch hay nhìn, xem đám Thiên Cung Môn coi thường người ta kia xử lý thế nào."Thần thức Thiều Thừa đảo qua, nghe hết tiếng bàn tán xôn xao xung quanh.Hóa ra, sau khi Ma tộc xuất hiện ở nơi này, phản ứng của Thiên Cung Môn rất là bình thường, thậm chí còn không coi là chuyện quan trọng.Sau khi người của Ma tộc truyền tống tới nơi này, họ lấy truyền tống trận làm trung tâm, bắt đầu xây dựng trận tuyến phòng ngự.Họ định lấy nơi này làm cứ điểm, ăn lên từng bước như tằm.Đợi đến lúc Ma tộc xây dựng công sự phòng ngự hơn phân nửa, người của Thiên Cung Môn mới khoan thai đến chậm.Sau đó, đầu rơi máu chảy.Phòng tuyến công sự phòng ngự, trận pháp, cấm chế do Ma tộc xây dựng làm cho Thiên Cung Môn tổn thất thảm trọng.Theo lời đồn, Thiên Cung Môn đã vẫn lạc ít nhất hai mươi tên Kết Đan, trên trăm tu sĩ Trúc Cơ rồi.Tổn thất như vậy đủ để cho chưởng môn Thiên Cung Môn trốn đi khóc lớn vài ngày.Sau đó, Thiên Cung Môn “thông minh” ra, cho những môn phái phụ thuộc hoặc là thế lực khác xung phong, Thiên Cung Môn cố gắng ít ra trận.Nhưng vẫn đầu rơi máu chảy, tổn thất nặng nề.Sau cùng, Thiên Cung Môn phóng ánh mắt tới trên người tán tu vây xem xung quanh.Thế lực của tán tu cao thấp không đều, nhưng nhân số rất nhiều, bọn họ đánh không lại Ma tộc, nhưng bọn họ có thể tiêu hao Ma tộc.Đối với Thiên Cung Môn mà nói, còn có vật hi sinh tốt hơn thế này sao?Kết quả là, Thiên Cung Môn bắt đầu bắt lính, bắt buộc tán tu tham dự vào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận