Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 586 - Rác rưởi thì không có tư cách biết tên của ta



Chương 586: Rác rưởi thì không có tư cách biết tên của taNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmVới ánh mắt Lữ Thiếu Khanh vừa liếc mắt nhìn đã biết trận pháp nơi này như thế nào.Nó dung mấy trận pháp cao cấp làm hạch tâm, liên kết lại với nhau rồi dựa vào trận pháp phẩm cấp thấp để tạo ra mai rùa trước mặt này.Quang mang trận pháp lấp lóe tản mát ra khí tức khiến người ta sợ hãi.Đừng thấy phẩm cấp trận pháp đều rất thấp, chỉ là nhất phẩm, nhị phẩm. Chúng đều có thể phụ trợ trận pháp cấp cao, để trận pháp cấp cao phát huy được hiệu quả cường đại hơn.Trận pháp như thế, cho dù là đại sư trận pháp đến cũng không thể phá được trong thời gian ngắn.Phá hỏng trận pháp thì đơn giản nhưng uy lực phản phệ dẫn tới chẳng khác gì uy lực tất cả trận pháp nơi này cộng lại.Cho dù là một Hóa Thần cũng chẳng được lợi ích gì.Lữ Thiếu Khanh nhìn trận pháp ở đây thì liền hiểu vì sao người Thiên Cung môn không muốn để người của mình đến lay chuyển.Trận pháp nơi này rất nhiều, lít nha lít nhít, cưỡng ép phá vỡ, sẽ tổn thất nặng nề.Hơn nữa đối phương cũng sẽ không đứng yên nhìn trận pháp bị phá hư.Ma tộc cường hãn phối hợp thêm trận pháp sẽ chỉ làm tu sĩ nhân loại tử thương vô số.Nếu như đây cũng là thủ bút của Thánh chủ thì chỉ có thể nói Thánh chủ quá đáng sợ.Lữ Thiếu Khanh lắc đầu, có mấy phần kỳ quái, thấp giọng tự nói: “Ma tộc đang chờ viện binh, Thiên Cung môn không thể không biết điểm này. Bọn hắn định làm gì vậy? Để mặc ma tộc phát triển lớn mạnh ở đây thì có lợi gì cho bọn hắn?”Úc Linh từng nói, thứ ma tộc thiếu nhất là thời gian.Ma tộc làm rùa đen ở đây chứng tỏ là đang toàn lực thủ hộ truyền tống trận chờ đưa người ma tộc đầu bên kia tới.Lữ Thiếu Khanh không tin Thiên Cung môn không biết, đoán cũng có thể đoán ra.Nhưng Lữ Thiếu Khanh vẫn không hiểu, vì sao người của Thiên Cung môn trông không hề sốt ruột chút nào.Bọn hắn chỉ ở đây giơ cao lá cờ đại nghĩa nhân tộc, hiệu triệu thêm nhiều người tới đối phó ma tộc, bọn hắn cũng chỉ làm rùa đen để bảo tồn thực lực.“Không thể nào hiểu được, trong chuyện này chắc chắn có ẩn tình gì đó.” Lữ Thiếu Khanh sờ cằm, âm thầm suy đoán: “Hơn nữa làm như vậy chắc chắn với Thiên Cung môn mà nói là một chuyện tốt, lợi nhiều hơn hại.”Nơi này trên thực tế cũng được coi là địa bàn của Thiên Cung môn, ma tộc xuất hiện ở đây, nếu như không phải lợi nhiều hơn hại, Thiên Cung môn chắc chắn sẽ không làm như vậy.“Hay là muốn xua hổ nuốt sói, để ma tộc diệt môn phái khác?”“Không đúng, làm như vậy, thực lực ma tộc sẽ càng ngày càng mạnh, đến lúc đó bản thân Thiên Cung môn cũng khó mà đảm bảo chứ đừng nói đứng phía sau chiếm tiện nghi.”“Được rồi, không nghĩ nữa, dù sao không để Thiên Cung môn được toại nguyện là được.”Lữ Thiếu Khanh cười lạnh, bất kể Thiên Cung môn có ý định gì, hắn chỉ cần để ma tộc và Thiên Cung môn đánh nhau ở đây là được.“Nhưng mà ngoài chuyện này thì phải diệt trừ hai ma tộc am hiểu trận pháp kia mới được.”Theo tình báo Úc Linh cung cấp cho hắn, trong bảy ma tộc, đáng để hắn coi trọng chỉ có ba người.Một là thị vệ trưởng mạnh nhất, Thôi Chương Uyển, Nguyên Anh kỳ tầng chín được xưng là đệ nhất Nguyên Anh ma tộc.Sau đó còn có hai người, hơn nữa hai người này còn là tỷ đệ.Tỷ tỷ Khu Tình, Nguyên Anh kỳ tầng bốn.Đệ đệ Khu Minh, Nguyên Anh kỳ tầng hai.Lữ Thiếu Khanh không để ý đến thực lực cảnh giới của hai tỷ đệ này mà để ý tạo nghệ trận pháp của bọn hắn.Khu Tình là tông sư trận pháp, Khu Minh là đại sư trận pháp.Mai rùa lần này chính là do có hai người bọn hắn ở đây chủ trì mới giúp trận pháp vững như thành đồng, cũng khiến cho tu sĩ bên nhân tộc tử thương thảm trọng.Lữ Thiếu Khanh dự định giết hai ma tộc này trước rồi mới tiến hành kế hoạch của mình.Nếu có hai ma tộc am hiểu trận pháp tồn tại, kế hoạch của hắn khó mà áp dụng, cũng dễ dàng xảy ra biến cố.Còn về các ma tộc khác, mặc dù có thực lực mạnh hơn hắn, nhưng hắn không sợ, đánh không lại chẳng lẽ ta không chạy được sao?“Đi vào trong xem thử đã.”Lữ Thiếu Khanh thân ảnh chớp động, biến mất ngay tại chỗ, đợi sau khi hắn xuất hiện thì đã đi đến trước đại trận rồi.Lữ Thiếu Khanh nhìn đại trận tản ra nguy hiểm thì mỉm cười, vung tay với trận pháp, linh lực khổng lồ mãnh liệt tuôn ra.Lúc này trận pháp trong phạm vi vài dặm đều biến mất.Tiếp theo, ở phía xa, một cỗ khí tức cường đại phóng lên tận trời.Khí tức những tu sĩ Kết Đan kỳ ở nơi xa kia cũng phóng lên tận trời, bay thẳng tới nơi này.“Ai?”Một tiếng gầm thét, một người thuấn di xuất hiện ở đây.Một nam nhân chừng ba mươi tuổi, toàn thân tản ra khí tức âm lãnh, cơ thể cao lớn đứng trước mặt Lữ Thiếu Khanh như một tòa núi nhỏ.“Nhân tộc, ngươi đang tìm cái chết!”Lữ Thiếu Khanh thần sắc tự nhiên, chỉ vào ma tộc, hắn giọng nói nhẹ nhàng, hỏi: “Ngươi là ai?”“Hừ, một nhân tộc như ngươi cũng xứng để biết tên ta?” Người tới sát ý trùng thiên, hét lớn một tiếng: “Đi chết đi.”Sau khi nói xong, trực tiếp xuất thủ với Lữ Thiếu Khanh, cơ thể to lớn như một con trâu điên bay thẳng về phía Lữ Thiếu Khanh.Đây là cách đánh nhất quán của ma tộc, tu sĩ nhân tộc không quá coi trọng nhục thể.Ma tộc nhục thân cường hãn, cận chiến có thể chiếm được tiện nghi rất lớn.Đây cũng là nguyên nhân tại sao khi cảnh giới ngang nhau tu sĩ nhân tộc không bằng tu sĩ ma tộc.Vị Nguyên Anh kỳ ma tộc này cũng ôm suy nghĩ như vậy, một tu sĩ nhân tộc có thể phá hư trận pháp, bất kể thực lực như thế nào, giết chắc chắn không sai.Nhưng lần này hắn ta lại nghĩ sai rồi.Người đứng trước mặt hắn ta, nhục thân thậm chí còn mạnh hơn ma tộc như hắn ta.Hắn ta đánh ra một quyền, Lữ Thiếu Khanh cũng duỗi ra một quyền, đối đầu trực diện với hắn ta.“Ầm!”Một tiếng vang thật lớn, một cỗ khí lãng cường đại ầm ầm bộc phát, uy lực cường đại khiến những tu sĩ Kết Đan kỳ xông tới như gặp phải trọng kích, phun ra từng ngụm máu tươi, bay ngược ra, trọng thương không dậy nổi.Từ đó có thể thấy rõ uy lực của Nguyên Anh kỳ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận