Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 629 - Yêu thú kinh khủng



Chương 629: Yêu thú kinh khủngNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmUng Y chú ý tới đồ đệ của mình có dấu hiệu xông lên, vội vàng quát: "Nha đầu ngốc, đừng làm bậy. Đây là độc trùng tứ phẩm, một khi dính vào, cho dù là Nguyên Anh cũng khó thoát khỏi cái chết."Lúc này Mạnh Tiêu rụt cổ một chút, ngăn chặn xúc động trong lòng.Ung Y lại nhắc nhở: "Nơi này cho dù là một con sâu thì cũng không được sơ suất, nếu không cẩn thận nó sẽ lấy mạng các ngươi đáy."Đồng thời nhắc nhở Lữ Thiếu Khanh phía trước: "Tiểu tử, đi chậm một chút, đừng sơ suất."Lữ Thiếu Khanh mở đường rất nhanh, nhanh gấp đôi so với ngày đầu tiên.Lữ Thiếu Khanh không nói gì, hắn tu luyện Kinh Thần Quyết nên vô cùng mẫn cảm đối với nguy hiểm, có thể dễ dàng tránh được nguy hiểm phía trước.Ung Y thấy Lữ Thiếu Khanh không để ý, tốc độ không giảm bớt, trong lòng thầm kinh ngạc.Tiểu tử này cầm tinh con chó sao? Mũi nhạy bén như vậy? Phía trước có nguy hiểm gì đều có thể tránh được?Một đường không nói gì, xuyên qua rừng, sương trắng mờ ảo, càng ngày càng nồng đậm, xung quanh trắng xóa một mảnh.Mọi người cũng không biết đã đi bao lâu, chỉ biết thời gian đã qua rất lâu, bỗng nhiên hai mắt mọi người tỏa sáng, phía trước rộng rãi sáng sủa, một dòng sông chảy xiết xuất hiện trước mắt mọi người.Nước sông chảy xiết, mãnh liệt cuồn cuộn, vỗ vào hai bên bờ, phát ra âm thanh đinh tai nhức óc.Hai bờ sông rộng chừng vài dặm, đối với phàm nhân mà nói đây chính là rãnh trời.Trên mặt Lữ Thiếu Khanh lộ ra vài phần kích động.Hắn đã từng nhìn thấy con sông này trong hình chiếu của tiểu đệ ma quỷ trong nhẫn.Mà ở xa xa phía trước, một ngọn núi cao chót vót xuất hiện trong tầm mắt của hắn, đây cũng là ngọn núi cao vạn thước trong hình chiếu."Thiếu Khanh, tới chưa?" Thiều Thừa chú ý tới cảm xúc của đồ đệ, rất hiếm thấy.Lữ Thiếu Khanh gật đầu, chỉ về phía trước: "Nơi đó chính là đích đến. Đi thôi!"Lữ Thiếu Khanh dẫn đầu bay qua, mang theo mọi người vượt qua sông lớn đi thẳng đến núi to.Đi tới dưới chân núi, một nơi giống như bồng lai tiên cảnh xuất hiện ở trước mặt mọi người.Một hồ nước thật lớn, thảm thực vật xung quanh xanh um, bóng xanh râm mát vờn quanh, cảnh sắc xinh đẹp tuyệt trần. Hoặc xa hoặc gần đều có động vật khác nhau nghỉ lại bên hồ.Mấy ngàn con nai thản nhiên uống nước, gặm cỏ ở bên hồ, bỗng nhiên hơn trăm con sư tử vàng lao ra từ trong rừng cây, nai ngay lập tức trở thành con mồi của chúng.Trên mặt nước, một đám chim màu trắng bị quấy nhiễu, vẫy cái cánh màu trắng, phóng lên trời, tốc độ cực nhanh, lưu lại từng tàn ảnh màu trắng ở trên không trung.Cũng có hung thú có khí tức cường đại và hình thể khổng lồ chiếm cứ bên cạnh hồ nước, khoan thai tự đắc.Ở đây, giết chóc và hòa bình cùng tồn tại.Tiêu Y đột nhiên chỉ vào một phương hướng, kêu lên: "Nhị sư huynh, Tiểu Hồng ở đó..."Lữ Thiếu Khanh cũng đã phát hiện tung tích của Tiểu Hồng.Ngay bên phía tay phải của bọn họ, bên cạnh hồ nước ở dưới chân núi.Tiểu Hồng đứng ở trên một gốc cây kỳ quái khoan thai nhắm mắt lại ngủ gà ngủ gật.Lữ Thiếu Khanh và mọi người lại đây, Lữ Thiếu Khanh cũng để ý thấy nơi này có chút đặc biệt.Ở đây không có một con vật nào, tất cả động vật đều cách nơi này rất xa, không dám tới gần.Sau khi đến gần, Lữ Thiếu Khanh lại để ý thấy cái cây Tiểu Hồng đang đứng rất cổ quái.Nó trần trụi, không có một chiếc lá nào, nhánh cây chỉ còn lại lác đác mấy cái, phân nhánh giống như một bàn tay khô gầy của một ông lão.Cây cối không có hơi thở của sự sống, giống như đã sớm héo rũ chết khô.Ngoại trừ cao lớn ra, thoạt nhìn không có một chút thu hút nào.Thế nhưng sau khi Ung Y nhìn thấy thân cây này, ông ta lại khiếp sợ, khuôn mặt già nua gắt gao nhìn chằm chằm thân cây, sau khi nhìn nửa ngày còn dụi dụi mắt, cuối cùng mới chần chờ nói: "Ngô, cây ngô đồng?""Cây ngô đồng?"Mọi người kinh ngạc.Chính là ngô đồng trong ngô đồng Phượng Hoàng (1) sao?(1) Phượng Hoàng là loài chim linh thiêng, cao quý, chỉ về đậu trên cây ngô đồng khi có minh quân hoặc thánh hiền xuất hiện, tạo nên an lạc thái hoà cho thiên hạ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận