Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 74 - Linh phù của ta mà ngươi cũng dám dùng?



Chương 74: Linh phù của ta mà ngươi cũng dám dùng?Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTrong lòng Tân An đã sinh ra một sự đố kỵ, sát ý càng trở nên kiên định.Luyện Khí kỳ lĩnh ngộ kiếm ý, thiên phú kinh khủng như vậy nhất định phải bóp chết hạt giống từ trong trứng nước.“Nhưng, đệ đệ Trương Tòng Long có thực lực Kim Đan kỳ.”Cung Định nhớ đến thực lực khủng bố của Lữ Thiếu Khanh vô cùng sợ hãi.Tân An cười lạnh: “Kim Đan kỳ thì đã sao? Ta cũng có thể giết chết được.”Cung Định yên tâm, hắn ta biết sau lưng Tân An là ai."Quá tốt rồi, Tân An sư huynh ra tay, bọn hắn chết chắc.”Tân An không nhận, ánh mắt của hắn ta chuyển sang trận chiến giữa sân còn đang chiến đấu.“Giờ, thu thập con súc sinh này trước rồi tính sau.”Cung Định biết Tân An muốn ra tay thì trong lòng yên tâm, dần dần tỉnh táo lại.Hắn ta cười nói: “Có nhiều người vây công thế này, nó chết chắc rồi.”Nhưng mà Cung Định vừa mới nói xong, giữa sân đột biến.Xích Viêm Lân Báo bị vây công đột nhiên gào lên một tiếng.Cơ thể chấn động, nó dễ dàng thoát ra khỏi trói buộc. Nó thậm chí còn không trốn tránh phong nhận, băng thứ đang công kích nó.Nó chỉ cần nhắm mắt lại, những công kích này rơi lên người nó chỉ đủ gãi ngứa cho nó, không tạo ra bất kỳ thương tổn gì cho nó."Đáng chết, mới vừa rồi nó chỉ tiêu hao thực lực của chúng ta, mau lui lại. . . . ."“Rừ!”Xích Viêm Lân Báo một lần nữa khởi xướng tấn công, thân thể như thiểm điện xuyên thẳng qua, trong công kích trùng điệp giết tới trước mặt một đệ tử Điểm Tinh Phái.Đôi mắt đỏ lộ tia tàn nhẫn, giơ lợi trảo lên vồ mạnh xuống.Trảo này như đại lực thần chưởng, trong ánh mắt của tên đệ tử Điểm Tinh Phái này đầy sự hoảng sợ, phòng ngự hắn ta bố trí choang một tiếng, vỡ vụn thành nhiều mảnh như pha lê.“A!”Lại một đệ tử Điểm Tinh Phái ngã xuống."Ầm ầm!""Nghiệt súc!"Tân An hét lớn một tiếng, vung vài tờ Linh phù ra.Mấy đạo lôi điện rơi lên đầu Xích Viêm Lân Báo, tuy không hề làm nó có chút Thương tổn gì nhưng đã khiến nó bị đau.Tiếp theo, ánh mắt Xích Viêm Lân Báo rơi lên người Tân An.Lôi điện vừa rồi khiến nó cảm nhận được Tân An là người có thực lực mạnh nhất trong đám người, cũng là uy hiếp lớn nhất đối với nó.Nó có linh trí dĩ nhiên sẽ coi Tân An là mục tiêu hàng đầu.Tân An nhìn thấy Xích Viêm Lân Báo để mắt tới mình liền sợ đến mức hồn phi phách tán.Trong thời điểm này, hắn ta cũng không dám che giấu nữa.Bạch quang lóe lên, trong tay hắn ta xuất hiện một tờ Linh phù.Đây là một Linh phù màu tím.Bên trên tràn ngập khói màu tử sắc trôi lơ lửng, nếu nhìn kỹ còn có thể thấy bên trên nhấp nháy thiểm điện màu tím.Đạo Linh phù này vừa xuất hiện, trong không khí lập tức tràn ra một cỗ uy áp cường đại.Lữ Thiếu Khanh và Tiêu Y ở cách xa vài dặm cũng cảm nhận được một cỗ áp lực nặng trĩu.Loại áp lực này giống như trên trời muốn ép xuống.Tiêu Y cảm nhận được sự khó chịu, buồn bực trong lòng, nàng ta nói: “Nhị, Nhị sư huynh, đây, đây là cái gì?”Lữ Thiếu Khanh cắn răng nói: “Linh phù, ít nhất là Linh phù tứ phẩm, Linh phù do đại năng Nguyên Anh tự tay chế tác.”“Uy lực tương đương với một kích của Nguyên Anh kỳ.”Lữ Thiếu Khanh nhìn thấy suýt nữa thì chảy nước bọt.Linh phù tứ phẩm, cầm đi bán, chí ít cũng được mấy vạn linh thạch.“Mọe nó, ngươi lấy ra, có phải định dùng không vậy?”“Đừng mà, cái tên này, đừng làm càn.”“Ngươi chỉ là con gà công nghiệp Trúc Cơ kỳ, dùng cũng không thể phát huy toàn bộ uy lực được. Đừng lãng phí.”“Ngươi chết thì đi chết đi, nhưng ngươi đừng dùng đồ của ta.”Tiêu Y đứng bên cạnh cạn lời.Nàng ta biết Nhị sư huynh muốn làm gì rồi.Hắn muốn cướp bóc đám người Điểm Tinh Phái.Rõ ràng Tân An không nghe thấy lời Lữ Thiếu Khanh nói.Xích Viêm Lân Báo đã để mắt tới hắn ta, nổi giận gầm lên một tiếng, đánh về phía hắn ta.Cái mạng nhỏ đang bị uy hiếp.Tân An không còn tâm trạng để tiếc Linh phù của mình nữa.Tân An gầm thét: “Muốn chết à!”"Đi chết đi cho ta."Hắn ta rót linh lực vào Linh phù trên tay.Trên Linh phù lóe lên tử quang, sau đó giống như đã có sinh mệnh, bay lên giữa không trung.Thiên địa biến sắc, không trung nhanh chóng hội tụ mây mù tử sắc, sấm rền cuồn cuộn.Một cỗ uy thế kinh khủng tràn ngập.Xích Viêm Lân Báo cảm nhận được uy hiếp mãnh liệt, nó dừng công kích, ngẩng đầu nhìn Linh phù trên trời.Linh phù đã biến mất trong mây mù.Trong mây mù, quang mang mơ hồ lóe lên khiến Xích Viêm Lân Báo cảm nhận được uy hiếp nghiêm trọng hơn.Nó không chần chờ, hé miệng hướng về phía tử vân trên trời.Một quả hỏa cầu từ trong miệng phun ra, khí thế kinh người.Hỏa cầu bay thẳng lên tử vân trên trời.Xích Viêm Lân Báo phun xong hỏa cầu thì tinh thần uể oải, giống như tiêu hao rất nhiều năng lượng của nó.Vào lúc này, trên bầu trời bỗng nhiên vang lên một tiếng vang thật lớn."Ầm ầm!"Trong tử vân đánh xuống một đạo thiểm điện, phóng ra quang mang chói mắt, chiếu sáng cả bầu trời.Thiểm điện như thần long gào thét, mag theo sức mạnh lôi đình vô tận, rơi về phía Xích Viêm Lân Báo.Xích Viêm Lân Báo tiêu hao năng lực cực lớn phun ra hỏa cầu nhưng trước mặt lôi long lại không hề có chút tác dụng nào, nó lập tức tiêu tán không chút tiếng động trong lôi điện.Thiểm điện to lớn rơi xuống, khi rơi, một cỗ uy áp cường đại hơn khuếch tán ra.Tất cả các sinh vật sống trong khu vực này đều run lẩy bẩy.Giống như thiên thần giáng lâm.Vạn vật thế gian quỳ lạy.Mấy đệ tử Điểm Tinh Phái đều nằm rạp trên mặt đất, trên mặt đều lộ ra vẻ cuồng nhiệt.“Tử Điện trưởng lão!”Đây là trưởng lão Điểm Tinh Phái.Tân An hưng phấn: “Haha...”Trên mặt hắn ta lộ vẻ kích động, cơ thể kích động đến mức run rẩy, cả người cực kỳ hưng phấn.Tân An nhìn Xích Viêm Lân Báo đã bị đè nằm yên không động đậy trên mặt đất, ánh mắt lóe lên tia sắc bén."Súc sinh, ngươi nhất định phải chết."

Bạn cần đăng nhập để bình luận