Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 758 -



Chương 758:Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm"Ngươi gọi ta là gì?" Lữ Thiếu Khanh run rẩy, chỉ vào Thái Thế Định: "Đừng tưởng rằng ngươi già rồi là có thể tùy tiện ngậm máu phun người, ta sẽ kiện ngươi tội phỉ báng đấy."Mẹ nó, ta chỉ là một nhân loại lương thiện bình bình đạm đạm, một thanh niên tốt ở Tề Châu, phản nghịch Thánh tộc các ngươi không liên quan đến ta.Ta cũng không muốn có quan hệ gì với thứ đó, chỉ cần có chút quan hệ, mười cái mạng cũng không đủ giết.Thái Thế Định dường như nhất định phải đội danh kẻ phản nghịch lên đầu Lữ Thiếu Khanh, ông ta gầm lên: "Phản nghịch Thánh tộc, người người có thể tru diệt, ngươi...""Ba!"Một tiếng bạt tai thanh thúy cắt đứt lời Thái Thế Định, Lữ Thiếu Khanh tát mạnh một cái vào mặt Thái Úc.Thái Úc bị đánh đến mơ hồ, nửa bên mặt đều sưng lên, đau đến mức hắn ta oa oa kêu to.Thái Thế Định cũng bị kinh sợ, chỉ vào Lữ thiếu khanh hét lớn lần nữa: "Ngươi muốn làm gì?"Lữ Thiếu Khanh cười híp mắt: "Ta không phải phản nghịch Thánh tộc, ngươi không nên nói lung tung.""Phi." Thái Thế Định phẫn nộ, mắng to: "Nếu ngươi không phải phản nghịch Thánh tộc thì ngươi có thể là ai?"Bắt cóc tôn tử ta lại tống tiền Thái gia ta, đây không phải là chuyện phản nghịch làm thì còn có thể là ai?"Ba!"Lại là một cái tát, mặt bên kia của Thái Úc cũng sưng lên.Thái Úc vốn đã bị trọng thương, thức hải bị đánh vỡ thành từng mảnh nhỏ, đầu đau muốn chết, thân thể bị giam cầm, lúc này lại trúng hai cái tát, cả người gần như sắp chết."A!"Thái Úc rốt cuộc nhịn không được, kêu la thảm thiết, đau đến nước mắt hắn ta sắp chảy ra."Đến." Lữ Thiếu Khanh cười híp mắt: "Lại vu khống ta là phản nghịch thử xem?"Thái Thế Định hiểu rồi, ông ta hiểu ý Lữ Thiếu Khanh rồi.Dám nói hắn phản nghịch, Lữ Thiếu Khanh liền tát vào mặt tôn tử ông ta."Ngươi!"Thái Thế Định nhất thời không biết có nên kêu hay không."Hừ, thật to gan."Một tiếng hừ lạnh, bóng dáng Thái Thế An chậm rãi xuất hiện.Thái Thế An xuất hiện, trong ánh mắt bình tĩnh chứa đựng lửa giận ngút trời.Nhất là khi lão ta nhìn thấy gương mặt con trai mình sưng đến mức suýt chút nữa không nhận ra người, vẻ mặt bình tĩnh thiếu điều không giữ được.Tên nhóc chết tiệt, không cần biết ngươi là ai, ta nhất định phải giết ngươi.Trong lòng Thái Thế An rống giận, tràn đầy sát ý, nhiệt độ xung quanh tụt xuống một cách chóng mặt.Cho dù là Thái Thế Định cũng phải vội vàng vận pháp lực bản thân để ngăn cản sức mạnh của đại ca nhà mình."Ngươi chính là Thái Thế An?" Lữ Thiếu Khanh đánh giá Thái Thế An một lượt, bề ngoài trông thì phúc hậu, nhưng Lữ Thiếu Khanh cũng không dám coi thường lão ta.Người có thể tu luyện đến Nguyên Anh, ai mà không phải cáo già chứ?"Nhóc con." Giọng điệu Thái Thế An bình tĩnh, nhìn không ra bất kỳ cảm xúc nào: "Ngươi thả con trai của ta đi, ta sẽ tha chết cho ngươi."Ngữ điệu rất chắc chắn, sự khinh miệt và cao ngạo không hề che giấu.Lữ Thiếu Khanh cười thầm trong lòng, làm Thành chủ mà làm đến nỗi ngu người luôn rồi hay sao?Lữ Thiếu Khanh vươn tay về phía Thái Thế An: "Linh thạch đâu? Không nhận được thư con trai ngươi gửi à? Một triệu viên linh thạch, thiếu một viên cũng không được."Thái Thế Định giận dữ: "Nhóc con, ngươi muốn chết hả."Ông ta không dám gọi Lữ Thiếu Khanh là kẻ phản bội nữa, sợ cháu trai mình lại bị đánh.Thái Thế An cũng vậy, trên mặt loé lên sự giận dữ: "Ngươi đang vơ vét tài sản của Thái gia chúng ta?"Trong lòng lão ta đã đưa ra quyết định, không định để Lữ Thiếu Khanh sống sót rời khỏi đây."Đâu ra." Lữ Thiếu Khanh phủ nhận: "Lời như vậy đừng có nói bừa, đây là công tử nhà ngươi định tặng cho ta chứ.""Một đời ta quang minh chính đại, chịu không nổi bị đổ oan như vậy đâu."Quang minh chính đại?Câu này mà ngươi cũng dám nói?Hai huynh đệ Thái Thế An, Thái Thế Định thầm cắn răng.Thái Thế An đánh giá Lữ Thiếu Khanh, hòng nhìn ra được gì đấy từ trên nét mặt của hắn: "Khoảng thời gian trước, kẻ phản bội của Thánh tộc ra tay với con trai ta, ta rất rõ ràng với ý đồ của bọn chúng, ngươi có phải cũng là kẻ phản bội không?"Lời này vừa nói ra, trong lòng Thái Thế Định giật thót.Đại ca, đừng.Ngay sau đấy, bốp một tiếng, âm thanh giòn giã vang lên.Thái Úc lại bị tát cho một cái, lần này Thái Úc kêu rên, nước mắt cũng rơi ra vài giọt.Nụ cười của Lữ Thiếu Khanh không đổi, nói với Thái Thế An: "Đã bảo ngươi đừng có nói lung tung, đệ đệ ngươi không nói với ngươi sao, dám nói ta là phản bội, ta sẽ tát hắn.""Ngươi cứ thử mà xem."Giờ phút này Thái Thế An không thể duy trì sự bình tĩnh được nữa, sắc mặt lão ta sầm xuống: "Ngươi muốn chết."Lâu lắm rồi không có ai dám khiêu chiến với Thái gia như vậy.Lữ Thiếu Khanh coi như kẻ đầu tiên."Đừng nói nhảm nữa." Lữ Thiếu Khanh nói với lão ta: "Muốn đưa con trai ngươi quay về thì giao linh thạch ra đây."Thái Thế Định nhìn hắn bằng ánh mắt giận dữ: "Ai biết đưa linh thạch cho ngươi rồi ngươi có nuốt lời hay không?"Lữ Thiếu Khanh nghiêm túc đáp lại: "Ngươi trông ta giống kẻ không biết giữ chữ tín hay sao?""Bớt ở đây dài dòng, mau đưa linh thạch ra đây, nếu không ta xử con tin đấy." Lữ Thiếu Khanh đe doạ: "Hắn ta có phải con trai ngươi không?"Lữ Thiếu Khanh để tay ra trước mặt Thái Úc, dáng vẻ cứ như không đưa linh thạch thì sẽ kết liễu luôn hắn ta.Thái Thế An đột nhiên bật cười: "Không đưa ngươi linh thạch, ngươi dám giết nó không?""Giết con trai ta, ngươi tưởng mình sẽ thoát được chắc?"Lữ Thiếu Khanh ngẩn ra, quay lại nói với Thái Úc: "Ngươi nhìn đi, ta đã bảo rồi, lão ta không phải cha ruột của ngươi. Nếu là cha ruột thì đã chẳng nói ra những lời này.""Trong mắt lão ta, ngươi còn không bằng một triệu linh thạch."

Bạn cần đăng nhập để bình luận