Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 832 - Ta sẽ cho ngươi một lời khen năm sao



Chương 832: Ta sẽ cho ngươi một lời khen năm saoNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmMiêu Á nhìn cũng lười nhìn nhị thúc mình một cái.Nguyên Anh tầng bốn, biểu hiện kém cỏi, là một hàng lởm mười phần.Ta cũng không muốn trở thành Nguyên Anh như ông ta, ta muốn trở thành cao thủ như bọn họ.Trong ánh mắt Miêu Á cất giấu ánh sáng dã tâm thật sâu, nàng ta nói với Lữ Thiếu Khanh: "Trương Chính công tử, ngươi và Kế Ngôn công tử có nguyện ý gia nhập Miêu gia, trở thành khách khanh của Miêu gia hay không?"Miêu Hồng Tuấn và Miêu Kinh Tuyên giật mình.Bọn họ không ngờ Miêu Á vẫn còn giữ suy nghĩ ban đầu, đến lúc này rồi mà còn muốn Kế Ngôn và Lữ Thiếu Khanh gia nhập Miêu gia, trở thành khách khanh của Miêu gia.Nhưng mà trong lòng hai người cũng âm thầm chấn động, chờ đợi.Nếu Kế Ngôn và Lữ Thiếu Khanh trở thành khách khanh của Miêu gia, bọn họ còn sợ cái lông gì nữa.Cái gì mà Câu gia, Cung gia, đều phải ngoan ngoãn đi sang một bên.Miêu gia có hai người này, hoàn toàn có thể độc chiếm thành Tam Vũ.Nhưng câu trả lời của Lữ Thiếu Khanh khiến ngọn lửa chờ đợi trong lòng hai người tắt lịm."Ta cũng không có tâm tư gia nhập Miêu gia các ngươi."Miêu Á chưa từ bỏ ý định, nàng ta biết không dễ dàng thuyết phục bọn họ như vậy, nàng ta cắn răng: "Nếu như các ngươi nguyện ý gia nhập Miêu gia, hết thảy điều kiện đều có thể, bao gồm cả ta."Thay vì bị gia tộc coi như quân cờ cầm đi kết thông gia với Câu gia, chẳng bằng tự mình quyết định.Lời vừa nói ra, hai huynh đệ Miêu Hồng Tuấn lại kinh hãi.Đến bây giờ bọn họ mới phát hiện mình vẫn không hiểu nổi Miêu Á.Lữ Thiếu Khanh cũng không ngờ Miêu Á lại có dũng khí nói ra những lời như vậy.Nhìn Miêu Á mặt đỏ bừng, nhưng biểu tình kiên định, ánh mắt tản ra dã tâm.Lữ Thiếu Khanh cười ha hả: "Thay vì như vậy, chi bằng ngươi tốn nhiều tâm tư vào chuyện tu luyện một chút đi."Dưới ánh mắt nhân loại của Lữ Thiếu Khanh, Miêu Á chỉ có thể miễn cưỡng tính là mỹ nữ.So với Hạ Ngữ, Tuyên Vân Tâm thì kém xa.Lữ Thiếu Khanh không có hứng thú với nữ nhân.Phi, là hiện tại ta tạm thời không có hứng thú.Lữ Thiếu Khanh quay đầu lại hỏi Kế Ngôn trong phòng một câu: "Có cô nương yêu thương nhung nhớ, huynh có muốn hay không?"Kế Ngôn cũng lười lên tiếng.Lữ Thiếu Khanh khoanh hai tay, tỏ vẻ áy náy với Miêu Á: "Không có cách nào, sư huynh ta không thích nữ nhân."Miêu Á thất vọng, là do mình quá yếu bọn họ nhìn không trúng sao?Miêu Hồng Tuấn và Miêu Kinh Tuyên cũng thất vọng."Được rồi, các ngươi lui ra đi, ta mệt mỏi, muốn đi ngủ."Miêu Hồng Tuấn và Miêu Kinh Tuyên bất đắc dĩ, không có cách nào bọn họ chỉ có thể rời đi.Mà Miêu Á lại muốn ở lại, nàng ta tỏ vẻ nguyện ý ở lại hầu hạ hai người Lữ Thiếu Khanh.Lữ Thiếu Khanh cũng mặc kệ, cô nàng này đang suy nghĩ gì, hắn cũng lười đoán.Mà ở phía Câu gia.Câu Khiên vừa trở về không bao lâu, chuyện bên phía Đại trưởng lão còn chưa hỏi rõ ràng, bên này đã nhận được tin Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn vào ở Miêu gia.Câu Khiên nổ tung ngay tại chỗ..."Chết tiệt, bọn họ muốn làm gì?"Câu Khiên phẫn nộ không thôi, cảm thấy mình là người bị tổn thương sâu sắc nhất trên thế giới này.Ông ta đã bị phản bội và bị Miêu gia đâm sau lưng.Đã nói cùng tiến cùng lùi, khiêm tốn làm việc, cách Kế Ngôn và Lữ Thiếu Khanh thật xa.Kết quả thì sao, Miêu gia các ngươi lại để cho người ta vào ở trong nhà các ngươi.Các ngươi định làm gì? Muốn đi liếm chân bọn họ sao? Muốn ôm đùi bọn họ sao?Chết tiệt, Câu gia chúng ta không có đùi sao?Cung gia có Cung Sùng, các ngươi có hai tên kia, Câu gia chúng ta có cái gì?Có cọng lông.Câu Khiên ngồi xổm trong góc tường, lo lắng cho tương lai của Câu gia.Người mạnh nhất Câu gia cũng chính là Đại trưởng lão Câu Lệ, tiếp theo chính là gia chủ cảnh giới tầng bốn là ông ta.Mặc dù còn có mấy tộc nhân Nguyên Anh kỳ khác, nhưng bọn họ đều là Nguyên Anh sơ kỳ, thực lực bình thường.Bắt nạt tu sĩ bình thường thì còn được, chứ đối phó với cao thủ chân chính thì không đủ nhìn."Phụ thân!" Câu Tô tìm đến phụ thân mình, hắn ta kinh hoảng không thôi: "Làm sao bây giờ? Miêu gia, Miêu gia muốn phản bội chúng ta sao?"Không có đồng minh Miêu gia, Câu gia không thể ngăn cản Cung gia trả thù.Câu Khiên nhất thời cũng không có cách nào, ông ta đi tới đi lui, cuối cùng nói với Câu Tô: "Hai ngày nữa, con mang theo một trăm vạn linh thạch đưa cho Trương Chính, thuận tiện thăm dò hàm ý của hắn.""Một, một trăm vạn linh thạch?" Câu Tô há to miệng: "Vì, vì sao phải cho hắn một trăm vạn linh thạch."Câu Khiên vừa định nói rõ nguyên nhân, bỗng nhiên một giọng nói vang lên trên bầu trời Câu gia."Gia chủ Câu gia ra đây!"Thanh âm cuồn cuộn, truyền khắp Câu gia, khiến mọi người ngẩng đầu.Tất cả đều tò mò là ai to gan như vậy, đi tới nơi này hô to gọi nhỏ, không biết nơi này là Câu gia sao?Hộ vệ Câu gia hét lớn: "Ai dám đến Câu gia giương oai?"Mấy bóng dáng lao ra từ các nơi trong Câu gia, kết quả ngay sau đó, tiếng kêu thảm thiết của bọn họ nhao nhao vang lên.Câu gia kinh hãi!Lúc này có người gõ vang cảnh báo, có kẻ địch tới cửa, càng nhiều người trong tộc lao ra."Hừ!"Một tiếng hừ lạnh, giống như gió lạnh âm hàn thổi qua Câu gia.Tộc nhân có thực lực thấp yếu ở Câu gia như bị sét đánh, một ngụm máu tươi mãnh liệt phun ra, khí tức uể oải.Thậm chí có không ít người ngất đi.Người tới xem như nương tay, nếu không với thực lực tuyệt đối này chắc chắn có thể làm cho người Câu gia ngã xuống một mảng lớn."Gia chủ Câu gia có tư thế thật lớn, chẳng lẽ ngay cả sứ giả Thánh Địa cũng không để vào mắt sao?"Thanh âm người tới lạnh như băng, lần nữa truyền khắp Câu gia.Sứ giả Thánh Địa?Đám người Câu gia giật mình.Đừng nói là sứ giả Thánh Địa, cho dù là chó của Thánh Địa tới, bọn họ cũng không dám chậm trễ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận