Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 864 - Bản sao lại lệch rồi (tt)



Chương 864: Bản sao lại lệch rồi (tt)Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmGiọng nói của kiếm linh Mặc Quân kiếm cũng rất vô lại, đến trước mặt Lữ Thiếu Khanh, tùy tiện nói: “Lão đại, ta tên Mặc Quân!”Lữ Thiếu Khanh một tay nhấc nó lên, tay khác nhéo gương mặt nó, mặt mũi tràn đầy bi phẫn: “Nghịch tử!”Lữ Thiếu Khanh khóc không ra nước mắt.Sao bản sao của mình không bình thường chút nào vậy?Vì sao kiếm linh của sư huynh trắng trẻo, vô cùng đẹp trai.Vì sao kiếm linh của ta đen thui, tiến hóa chưa hoàn toàn vậy?Lữ Thiếu Khanh bóp chặt Mặc Quân gầm lên, nước bọt không ngừng bắn tung tóe: “Ngươi chắc chắn ngươi tiến hóa có đúng không vậy?”“Ê? Làm kiếm linh mà mắt chỉ dùng để trang trí à?”“Ngươi lấy kiếm soi xem dáng vẻ của ngươi đi, đen thui, ngươi nhìn thử tiểu cô nương Vô Khâu người ta da trắng như tuyết, còn ngươi thì sao? Đen sì sì, gặp người ta mà không ngại à?”Vô Khâu vốn định kháng nghị, trịnh trọng tuyên bố giới tính của mình, nhưng nhìn thấy bộ dạng này của Lữ Thiếu Khanh nó vẫn không thể có đủ dũng khí, chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi một bên xem.“Ta cũng ngẫm nghĩ rồi, đến Hàn Tinh này ta cũng đâu có ngày ngày phơi ngươi dưới nắng cơ chứ?”“Sao ngươi có thể biến thành bộ dạng quỷ này cho ta vậy? Tạo phản à? Mặc đồ trắng làm gì? Khoe khoang tao nhã à? Biến thành màu đen cho ta!”“Lúc ngươi ra đời có phải ngủ gật thất thần không, hả?”Lữ Thiếu Khanh tràn đầy oán khí, bản sao của mình thật sự không thể cứu nỗi nữa sao?Nguyên anh biến thành màu đen, trường kiếm bổn mệnh nửa trắng nửa đen, giờ sản sinh ra kiếm linh lại trở thành tiểu hắc tử.Thiên đạo khốn kiếp này rốt cuộc muốn làm gì?Ta có trêu chọc gì nó đâu cơ chứ?Sao bản sao của mình lại chẳng ra làm sao vậy?Mặc Quân bị Lữ Thiếu Khanh bóp chặt, không thể động đậy, bị phun cho một mặt nước bọt.Ban đầu nó còn định giãy dụa, cuối cùng nó đành chấp nhận số mệnh, nhắm mắt lại để mặc Lữ Thiếu Khanh phun mưa.Cuối cùng Lữ Thiếu Khanh cũng mệt mỏi, chán nản, nhéo khuôn mặt Lữ Thiếu Khanh, cuối cùng hung tợn hỏi: “Ngươi có tiểu đệ không?”Nếu không có tiểu đệ thì đành phá hỏng thanh kiếm này, rèn lại một thanh khác vậy.Đường đường soái ca, kiếm linh là nữ, thật sự chẳng có mặt mũi đâu để đi chém người.Mặc Quân cảm nhận được sự nguy hiểm từ trong ánh mắt Lữ Thiếu Khanh, nó vội vàng gật đầu, vỗ ngực: “Lão đại, ta giống người, yên tâm đi. Không tin, ta có thể cởi quần chứng minh...”“Cởi quần?” Lữ Thiếu Khanh giận dữ, lại bóp Mặc Quân, tiểu tử, nói có vẻ thoải mái nhỉ, hắn phẫn nộ quát: “Có chí khí một chút cho ta, đừng để ta mất mặt.”Lúc này Mặc Quân vỗ ngực nói: “Vâng, lão đại yên tâm, tuyệt đối không cho lão đại mất mặt.”“Có cơ hội phải lén lén cởi ra cho ta xem đấy.”Lúc này Lữ Thiếu Khanh mới buông Mặc Quân ra, lúc này Mặc Quân ngồi trên Mặc Quân kiếm, lặng lẽ lui ra sau một chút.Tuy nhiên hành động này không qua mắt được Lữ Thiếu Khanh, hắn trừng to mắt: “Làm gì? Có phải có ý kiến với ta không?”Mặc Quân tròn xoe mắt: “Không dám.”Ôi chao, mình là trường kiếm bổn mệnh của hắn, đời này là người của hắn, không thể thoát được.Sau khi Lữ Thiếu Khanh mắng một trận thì trong lòng cũng chấp nhận số mệnh.Không còn cách nào khác, bản sao bị lệch, làm thế nào thì cũng chẳng thể trở về con đường bình thường được, chỉ có thể đi trên con đường nhỏ chệch hướng đại lộ, càng chệch càng xa thôi.Tuy nhiên khi hắn ngẩng đầu lên, nhìn thấy Vô Khâu kiếm trắng trắng mềm mềm bên cạnh, lửa giận trong lòng vẫn khó đè xuống được.Bà nội nó, sao con người khác là bé ngoan, con mình là nghịch tử vậy?Được rồi, dù thế nào thì cũng là nghịch tử của mình, không mắng không chửi nó. Dùng yêu thương đối đãi vậy.Tốt xấu gì cũng coi như là cha, không thể nóng nảy như vậy, phải làm một phụ thân hiền hòa thôi.Nghĩ tới đây, Lữ Thiếu Khanh phất phất tay với Mặc Quân, hòa ái dễ gần: “Đi đi, tìm cô bé Vô Khâu chơi đi.”Lần này Vô Khâu đã có gan kháng nghị: “Ta là nam, ta là đại ca.”Mặc Quân cũng rất hợp thời kêu lên: “Vô Khâu ca ca.”Chờ chút!Lữ Thiếu Khanh ngạc nhiên, rất kỳ quái, hỏi Mặc Quân: “Vì sao ngươi phải gọi hắn là ca ca?”Có chí tiến thủ một chút được không hả?Ta làm sư đệ là vì ta nhỏ, ta nhập môn sau.Hai thanh kiếm các ngươi mà cũng phân lớn nhỏ sao?“Dựa vào cái gì ngươi có thể làm ca ca?”Vô Khâu đắc ý đứng trên thân Vô Khâu kiếm, chống nạnh, dương dương đắc ý nói: “Bởi vì ta ra đời trước nó. Trước kia chúng ta đã giao hẹn rồi, cho dù có ra đời thì cũng ta ra trước.”Móa nó.Hiểu rồi.Con trai phụ lòng Lữ Thiếu Khanh rồi.Hắn nghiến răng nghiến lợi: “Ta nói mà, rõ ràng hấp thu đá rồi, hoài thai mười tháng rồi còn chưa chịu ra, ta còn tưởng ngươi táo bón, không ngờ hóa ra là vì cái này.”“Tên không có chí khí, hôm nay ta đánh tan ngươi, luyện lại vũ khí bản mệnh.”Được làm đại ca không làm cứ nhất định phải làm tiểu đệ?Mặc Quân không nói hai lời mang theo Mặc Quân kiếm chạy như làn khói.Vô Khâu kiếm cũng thế, hai thanh trường kiếm dung nhập vào trong đêm tối, biến mất không thấy đâu.Hai thanh trường kiếm sinh ra kiếm linh, phẩm cấp tiến thêm một bước, đã là trường kiếm ngũ phẩm nên càng có linh tính hơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận