Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 900. Trái tim tan nát rồi (tt)



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm“Thời Cơ, muội sắp đột phá rồi?”Đàm Linh giật mình không thôi.Lúc này mới bao lâu?Thời Liêu chỉ mới đột phá được hơn nửa tháng thôi, Thời Cơ cũng theo sát phía sau rồi.Tiếp đó, nàng ta nhớ đến lời của Lữ Thiếu Khanh, trong lòng kinh nghi bất định, tên kia thật sự lợi hại như vậy sao?Thật sự bị hắn nói trúng rồi?Thời Cơ rất vui vẻ, cười hì hì vui vẻ như một con bướm nhẹ nhàng nhảy múa, nàng ta nói: “Đúng vậy, vẫn là Trương Chính đại nhân lợi hại, nói đệ đệ ta đột phá ta cũng sẽ theo sát.”Thời Liêu đột phá, trong lòng nàng ta không hề có chút lo lắng, nàng ta đã sờ được cánh cửa Nguyên Anh kỳ rồi.Trạng thái nàng ta bây giờ chỉ cần chờ, thời gian tới thì nàng ta sẽ có thể đột phá, bước vào cảnh giới Nguyên Anh kỳ.“Dáng vẻ này của muội không ngoan ngoãn ở trong nhà, chạy đến đây làm gì?” Đối với việc Thời Cơ tìm mình, Đàm Linh cảm thấy rất khó hiểu: “Có chuyện gì muốn ta hỗ trợ sao?”Thời Cơ bây giờ giống như bà bầu có thể sinh nở bất cứ lúc nào, đáng lẽ phải đang chờ sinh chứ không phải là tiếp tục ở bên ngoài chạy loạn.Phù Doãn trưởng lão có thể yên tâm như vậy sao?Thời Cơ nói: “Ta nghe được tin tức lan truyền khắp Thánh địa, ta ngồi không yên, muốn đến xem thử Linh tỷ tỷ xảy ra chuyện gì.”Nói xong, trên mặt nàng ta lộ ra vài phần lo lắng: “Là Trương Chính đại nhân muốn tỷ thí với Kiếm Nhất đại nhân sao?”Đàm Linh cạn lời, đây là lấy danh nghĩa đến quan tâm mình để quan tâm tên khốn kiếp kia…Nhấc lên Lữ Thiếu Khanh, trong lòng Đàm Linh liền cảm thấy tức giận.Cũng vì tên khốn kiếp kia, khiến cho danh tiếng của mình ở Thánh địa bây giờ giảm sút rất nhiều.Chỉ cần nghe báo cáo của người bên dưới là nàng ta biết mình bị rắc một đống phấn đen rồi.Cũng không biết giờ mình ra đường có thể bị ném trứng thối không nữa.Chuyện bây giờ huyên náo lớn như vậy, tên khốn kiếp kia cũng chưa thấy lộ diện lấy một lần.Đàm Linh nhìn Thời Cơ mặt mũi tràn đầy lo lắng nhìn mình liền thở dài: “Yên tâm, không phải hắn, là sư huynh hắn.”“Là Kế Ngôn đại nhân sao?” Mắt Thời Cơ sang lên.Thời Liêu vô cùng tôn sung Kế Ngôn, đồng thời cũng từng nói với nàng ta, thực lực Kế Ngôn rất cường đại.Thậm chí không thua Kiếm Nhất.Mà Thời Cơ cũng cảm thấy là sư huynh, hẳn thực lực Kế Ngôn cũng mạnh hơn Lữ Thiếu Khanh.Nàng ta nhẹ nhàng thở phào: “Vẫn may, ta còn tưởng Trương Chính đại nhân muốn khiêu chiến Kiếm Nhất đại nhân.”Sự cường đại của Kiếm Nhất trên dưới Thánh địa đều biết, đặc biệt là nó đã trở nên thâm căn cố đế trong suy nghĩ của tất cả đệ tử Thánh địa như Thời Cơ.Thời Cơ biết Lữ Thiếu Khanh rất lợi hại, nhưng nàng ta cảm thấy Lữ Thiếu Khanh lợi hại ở phương diện khác nhưng có lẽ thực lực thì không lợi hại đến như vậy.Tuy nhiên Thời Cơ lại hơi lo lắng: “Kế Ngôn đại nhân có thể đánh được Kiếm Nhất đại nhân sao? Nếu không đánh lại, Linh tỷ tỷ, tỷ sẽ...”Thời Cơ không ngốc, nàng ta lo lắng nhìn Đàm Linh.Đàm Linh cũng rất đau đầu.Thế cục bây giờ rất bất lợi với nàng ta.Nhưng mà, nàng ta không còn cách nào khác.Nàng ta chỉ có thể hi vọng Kế Ngôn có thể làm được.Nàng ta không yêu cầu xa vời Kế Ngôn có thể đánh bại Kiếm Nhất, chỉ cần đánh ngang tay với Kiếm Nhất, hoặc sau khi đánh một thời gian ngắn mới thua là được rồi.Đàm Linh khổ não lắc đầu, thở phì phò nói: “Đều do tên khốn kiếp kia.”Thời Cơ cảm thấy bất bình, lên tiếng thay Lữ Thiếu Khanh: “Ta cảm thấy Trương Chính đại nhân sẽ không hại Linh tỷ tỷ.”Nhắc đến chuyện này, trong lòng Đàm Linh ấm ức đến chết rồi.Sẽ không hại ta?Ngươi không biết, ta suýt chút nữa bị hắn hại chết.Nếu không vì tiếp tục duy trì phong phạm thục nữ của nàng ta, giờ nàng ta đã muốn thốt ra vài câu chửi thề rồi.“Chi bằng, chúng ta thử đi hỏi Trương Chính đại nhân, tiện thể, ta muốn đưa linh thạch cho hắn, được không?” Thời Cơ cười tủm tỉm đưa ra đề nghị, trong ánh mắt ẩn giấu chút tâm tư riêng.“Được.” Đàm Linh cũng chẳng còn tâm trí đâu tu luyện, chuyện ở Thánh địa khiến nàng ta tâm phiền ý loạn: “Ta muốn hỏi thử xem rốt cuộc tên khốn kiếp kia muốn làm gì? Hắn không giải quyết chuyện này cho ta, ta sẽ không tha cho hắn.”Giờ trong lòng nàng ta rất rối, cảm thấy mình đúng là dẫn sói vào nhà.Nếu bây giờ tên này trốn đi nàng ta coi như xong đời.Chí ít, nàng ta sẽ không thể nào ngẩng đầu lên ở Thánh địa này nữa.Đàm Linh dẫn theo Thời Cơ đến chỗ Lữ Thiếu Khanh thì phát hiện nơi này bị mây mù bao phủ.Mây mù màu trắng che kín phòng ốc trên đỉnh núi này, không thể nào nhìn thấy rõ được.Còn ở dưới chân núi, tiểu viên hầu đang nâng thân cây vạn cân trước đó như nâng tạ.Trước đó nó chỉ có thể kéo lê thân cây vạn cân, giờ nó đã nâng lên hạ xuống được rồi.Sắc mặt tiểu viên hầu đỏ bừng, mồ hôi chảy như mưa, trên người mồ hôi ướt dẫm thấm ướt bộ lông trắng của nó.Hơi thở của nó rất nặng nề, lộ ra vẻ mệt mỏi, nhưng nó cũng không vì vậy mà lười biếng.Đàm Linh nhíu mày, không hiểu vì sao Lữ Thiếu Khanh lại đối xử với tiểu viên hầu như vậy.“Đây là đang trừng phạt nó sao? Quả nhiên là tên khốn kiếp.”Thời Cơ lại có suy nghĩ khác, nàng ta nói: “Nó đang tu luyện à?”Trước đó lúc Thời Liêu thăm dò thực lực của tiểu viên hầu, dưới một cỗ kiếm ý mà lông của tiểu viên hầu không hề rụng lấy một cọng.Khi đó Thời Cơ liền biết tiểu viên hầu tuyệt đối không phải linh thú bình thường.Đàm Linh bĩu môi, không tin lắm: “Nó chẳng qua chỉ là một con khỉ ham ăn thôi.”Một bàn đồ ăn trước đó, một mình tiểu viên hầu đã ăn mất một phần ba, hơn nữa sau đó đóng gói đem về đều do nó ăn hết.“Tiểu Bạch, tên kia đâu?”Tiểu viên hầu dừng lại, chỉ chỉ đỉnh núi, kêu hai tiếng.Đang ngủ. Hết chương 900.

Bạn cần đăng nhập để bình luận