Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 935. Ta cùng sư huynh kề vai chiến đấu (tt)



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmVẻ mặt Lữ Thiếu Khanh lạnh nhạt nhưng trên thực tế trong lòng cũng có vài phần lo lắng.Nếu hắn ở bên cạnh nhất định phải rống to một phen với Kế Ngôn, mắng Kế Ngôn không có đầu óc.Kế Ngôn muốn đánh với những người này vậy thì phải động thủ trước, nhân lúc nhân số còn ít giết sạch bọn hắn. Nếu còn chờ đợi thêm nữa người xung quanh sẽ càng ngày càng nhiều.Giờ Lữ Thiếu Khanh có muốn giúp cũng không giúp được, hắn hơi có chút bất đắc dĩ thở dài.Đàm Linh bên cạnh kinh ngạc nhìn Lữ Thiếu Khanh.“Nhìn cái gì? Chưa thấy trai đẹp bao giờ à?” Lữ Thiếu Khanh nhận ra ánh mắt kinh ngạc của Đàm Linh thì trừng mắt với nàng ta một cái, hung thần ác sát.“Ngươi là đang lo lắng sư huynh của ngươi sao?” Đàm Linh không kìm được hỏi, trong lòng thầm nghĩ, có lẽ tên khốn kiếp này vẫn còn chút lương tâm?Lữ Thiếu Khanh lập tức lộ ra vẻ ưu thương vô cùng: “Nói nhảm, đương nhiên lo lắng rồi. Ta sợ huynh ấy bị đánh chết, trận cá cược lần này coi như ta thua rồi.”Đàm Linh đột nhiên vô cùng bội phục Kế Ngôn, lại có thể dễ dàng tha thứ cho kiểu sư đệ này như vậy.Đàm Linh hừ một tiếng: “Nếu ngươi thật sự lo lắng cho hắn, vì sao ngươi không tham gia tỷ thí?”Đàm Linh không biết thực lực thật sự của Lữ Thiếu Khanh nhưng cỗ thần thức đó cho nàng ta biết, Lữ Thiếu Khanh cũng không phải một người dễ trêu chọc.Không có chút thực lực, tuyệt đối không dám phách lối như vậy.Lữ Thiếu Khanh nhún nhún vai: “Ngươi không thấy chúng ta đang kề vai chiến đấu sao?”Kề vai chiến đấu?Ánh mắt Đàm Linh khinh bỉ, ta thấy ngươi và ta đang sóng vai ngồi ở đây.Phì, ta đang nghĩ gì vậy?Sắc mặt Đàm Linh đỏ lên, hơi nhích người đi một chút, cách xa tên khốn kiếp này thêm một tí.Lữ Thiếu Khanh hiếu kì: “Ngươi muốn đánh rắm à?”“Khốn kiếp!” Đàm Linh muốn cào chết tên khốn kiếp này.Huyên cũng cười ha hả chen vào nói: “Trương huynh, ngươi nói kề vai chiến đấu là có ý gì?”Huyên tự nhận mình không ngốc, nhưng hắn ta nghĩ nát óc cũng không hiểu ra ý tứ trong lời nói của Lữ Thiếu Khanh.Lữ Thiếu Khanh chỉ vào trong họa diện nói: “Huynh ấy tỷ thí với người khác, ta ở đây đánh cược với người khác, huynh ấy thắng ta cũng thắng, đây không phải kề vai chiến đấu thì là cái gì?”“Ta ở đây này kiếm linh thạch cũng rất vất vả, đến lúc đó không chừng còn phải dùng linh thạch để bồi bổ sức khỏe cho huynh ấy...”Mọe nó.Suýt chút nữa thì Huyên sụp đổ, muốn mắng người.Hắn ta chật vật khống chế, nở nụ cười, nhanh chóng quay đầu sang chỗ khác, không cách nào trò chuyện tiếp được.Lúc này, trong họa diện cũng truyền ra âm thanh...“Ha ha, uy phong thật to, chúng ta nhiều người như vậy đều tới đây rồi hắn vẫn đang nhắm mắt dưỡng thần, hắn xem mấy người chúng ta như không khí à?”Có người thâm trầm mở miệng, giọng nói như hàn phong cuốn lên, phiêu diêu bất định.Nhiều người tới như vậy, lá gan của tất cả mọi người bắt đầu tích đủ rồi.Người chỉ sợ thiên hạ không loạn bắt đầu ngo ngoe muốn hành động.Có người đầu tiên mở miệng lập tức có người thứ hai phụ họa theo, âm dương quái khí: “Đúng vậy, đánh bại Kiếm Nhất đại nhân rồi nên không thèm để mấy người chúng ta vào mắt nữa đây.”“Đúng là kiêu ngạo tự đại.”Lại có người thứ ba nói theo: “Mấy người chúng ta ở đây có ai không phải thiên chi kiêu tử chứ?”“Chỉ cần có đủ thời gian, ai trong chúng ta thua kém hắn?”“Kế Ngôn đại nhân, ngươi nói một câu đi.” Hình như có người muốn làm người tốt: “Nếu không sẽ chọc mọi người nổi giận đấy.”“Kế Ngôn đại nhân ngươi lợi hại như vậy, không nên như vậy.”“Quả nhiên, không để chúng ta vào mắt, hắn đang xem thường chúng ta...”Càng ngày càng nhiều người mở miệng, bọn hắn vô tình hay cố ý chỉ trích Kế Ngôn.Mùi thuốc súng trong không khí dần dần dày đặc.Càng ngày càng có nhiều người ánh mắt trở nên bất thiện, bọn hắn nhìn chằm chằm Kế Ngôn, ánh mắt như đao.Nếu như là người bình thường trong tình huống này chắc chắn sẽ không nhịn được.Nhưng, Kế Ngôn thì khác.Hắn ta vẫn không hề nhúc nhích gì, chỉ có Vô Khâu kiếm chậm rãi từ bên dưới lơ lửng lên trên, nâng cao cảnh giác.Mọi người thấy Kế Ngôn không quan tâm gì thì lửa giận của những người chung quanh cũng dần dần xuất hiện.Bỗng nhiên lại có người âm thầm suy đoán: “Không phải do hắn không thể nào nhúc nhích được đấy chứ?”“Sau vài lần chiến đấu luân phiên, cho dù hắn có là tiên nhân thì cũng phải bị thương nhẹ chứ nhỉ?”“Nếu không, sao hắn cứ bất động mãi vậy?”“Nếu vậy, đây là cơ hội của chúng ta.”Có người trong bóng tối đang ngầm giật dây: “Hắn mạnh lắm, chư vị, nếu để cho hắn khôi phục, ngươi nói chúng ta ai đánh thắng được?”“Tương lai, hắn sẽ là người còn cường đại hơn cả Kiếm Nhất đại nhân...”Mấy lời này vừa nói ra, ánh mắt những người chung quanh chớp chớp, bắt đầu trở nên hung hăng.Trong không khí cũng tràn ngập sát khí nhàn nhạt, sát khí dần dần nồng đậm lên.Kiếm Nhất đứng ở đằng xa, lạnh lùng nhìn Kế Ngôn.Dưới ánh trăng màu đỏ máu, phương viên vài dặm quanh Kế Ngôn đã có vài tu sĩ Thánh tộc đứng dậy.Bọn hắn có người quang minh chính đại đứng dưới ánh trăng, cũng có người giấu cơ thể trong bóng tối.Bọn hắn như đàn sói trong đêm tối bao vây quanh con mồi, đang tìm thời cơ thích hợp ra tay.Kiếm Nhất cười lạnh không thôi, ánh mắt âm tàn mang theo đắc ý.Hắn ta bị thương trong tay Kế Ngôn, thực lực tổn thương rất lớn.Nếu như không phải kịp thời rời đi, hắn ta cũng sẽ bị người ta vây công.Giờ hắn ta cũng không dám áp sát quá gần, hắn ta đang chờ đợi, chờ những người kia động thủ với Kế Ngôn.Hắn ta bị Kế Ngôn đánh bại, cơn giận này dù thế nào hắn ta cũng không thể nuốt trôi được.Hắn ta chỉ có thể nghĩ cách khác để đối phó với Kế Ngôn.Cục diện trước mắt đúng là điều hắn ta muốn nhìn thấy nhất.“Ta không tin ngươi không hề có chút thương tổn nào, cục diện này ngươi phá như thế nào đây?”Nhưng Kiếm Nhất vừa mới nói xong, một giọng nói chậm rãi vang lên.“Làm người ta quá thất vọng rồi, xem ra Kiếm Nhất ngươi cũng chỉ có chút năng lực như vậy.”Kiếm Nhất kinh hãi quay đầu, nhìn thấy một người quen cũ. Hết chương 935.

Bạn cần đăng nhập để bình luận