Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 977. Đột nhiên ra tay (tt)



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmNhan Thục Nhã vừa nói xong, cửa nhà gỗ bỗng nhiên mở ra, một bóng đen từ cửa nhảy ra.Nhan Thục Nhã ngay lập tức cảnh giác, suýt chút nữa muốn động thủ.Chẳng qua khi nàng ta nhìn thấy trước mặt mình là một con khỉ nhỏ, trong lòng nàng ta theo bản năng thở phào nhẹ nhõm.Một con súc sinh nhỏ, làm ta giật mình rồi.Nhưng ngay sau đó, một cảm giác nguy hiểm dâng lên.Một bóng dáng vọt ra từ trong phòng, tóc gáy cả người Nhan Thục Nhã dựng thẳng, nàng ta không kịp nhìn xem là cái gì.Linh lực trong cơ thể nàng ta điên cuồng vận chuyển, linh lực cực mạnh bộc phát, dưới chân ngay lập tức nổ tung.Nàng ta rút ra, muốn nhanh chóng thoát khỏi nơi này.Nhưng tất cả đều đã muộn.Một thần thức cực mạnh bao phủ đến.Trong cảm giác của Nhan Thục Nhã, thiên địa đang rung động, bầu trời bị xé rách, mặt đất đang vỡ vụn.Cảm giác áp bách cường đại đó ép nàng ta không thở nổi, áp lực mạnh làm cho linh lực trong cơ thể nàng ta giống như gặp trời đông giá rét, khó có thể nhúc nhích.Thần thức giống như rắn độc tiến vào trong cơ thể nàng ta, công kích thức hải của nàng ta.Ở dưới cỗ áp lực này, Nhan Thục Nhã gian nan ngăn cản, gắt gao cắn răng, liều mạng ngăn cản.Bỗng nhiên một âm thanh vang lên, truyền vào trong tai nàng ta."Này, cô nàng, nhìn về đây!"Âm thanh lười biếng tà mị, mang theo vài phần hấp dẫn, khiến Nhan Thục Nhã theo bản năng nhìn lại.Một thanh niên áo lam xuất hiện ở trước mặt nàng ta, hai người còn suýt nữa hôn nhau, thanh niên mang theo vẻ mặt xấu xa cười nhìn nàng ta.Nhan Thục Nhã còn chưa kịp phản ứng, đầu thanh niên áo lam bỗng nhiên hung hăng đập xuống."Uỳnh!"Nhan Thục Nhã bất ngờ không kịp đề phòng ăn một cú đập đầu.Cường độ cực mạnh, làm cho Nhan Thục Nhã cảm giác trán của nàng ta giống như bị một cây thần chùy thập phẩm đập mạnh lên.Một cảm giác choáng váng mãnh liệt xông lên, không ngừng đánh sâu vào ý thức của Nhan Thục Nhã, làm cho nàng ta khó chịu đến mức muốn ói.Cuối cùng nàng ta cũng không thể khống chế chính mình, kêu thảm một tiếng, ý chí chống cự nhanh chóng tán loạn.Thần thức thừa cơ mà vào, tràn vào trong đầu nàng ta, hung ác cho nàng ta một đòn.Trong ngoài giáp công, đau đớn gấp bội, Nhan Thục Nhã chống đỡ không nổi, hai mắt trợn lên, trực tiếp ngất đi.Nhìn Nhan Thục Nhã hôn mê, Lữ Thiếu Khanh cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, xoa trán mình, kêu lên: "Đau muốn chết, đau muốn chết..."Một bên la hét, một bên thành thạo hạ cấm chế trên dưới Nhan Thục Nhã.Sau khi bận rộn một phen, Lữ Thiếu Khanh đặt mông ngồi dưới đất, lấy ra một cái gương nhìn kỹ trán mình."Cũng may là không bị thương, Lý nãi nãi, đau muốn chết.""Xương cốt người Ma tộc cũng thật cứng rắn."May mà Lữ Thiếu Khanh hắn đã luyện qua, bằng không lần này hắn sẽ là người ngất đi đầu tiên.Kế Ngôn nói với Lữ Thiếu Khanh đang xoa trán: "Đệ quả nhiên đã là Nguyên Anh tầng sáu."Kế Ngôn bây giờ vẫn là cảnh giới tầng năm, rơi sau Lữ Thiếu Khanh một cảnh giới nhỏ.Lữ Thiếu Khanh không có tâm tư nghiên cứu thảo luận cái này với Kế Ngôn, hắn mắng Kế Ngôn: "Đầu óc huynh đã rơi ở dưới chân núi rồi sao...""Huynh là thẳng nam sao? Hay là không có đầu óc." Lữ Thiếu Khanh tức giận giương nanh múa vuốt, hận không thể đập lên trán Kế Ngôn.Kế Ngôn hỏi ngược lại: "Có vấn đề gì sao?""Vấn đề rất lớn." Lữ Thiếu Khanh nhe răng với Kế Ngôn: "Huynh không thấy phản ứng của nàng ta sao? Cô nàng này không phải đồ ngốc bạch ngọt đâu, nàng ta khôn khéo lắm.""Còn khôn khéo hơn so với cô nàng Đàm kia.""Huynh nói vòng vo sẽ chết sao?"Lữ Thiếu Khanh trốn ở trong phòng, nghe Nhan Thục Nhã nói, liền biết Nhan Thục Nhã là người như thế nào.Nói dễ nghe một chút, có thể nói nàng ta là một người thông minh.Nói không dễ nghe, nàng ta chính là một người ích kỷ, tất cả đều lấy lợi ích của mình làm ưu tiên.Trong trận tỷ thí lúc trước, nàng ta bắt tay với đám Loan Hi, tính toán Kế Ngôn.Sau đó nhìn thấy Kế Ngôn mạnh mẽ, lập tức định phủi sạch quan hệ.Bởi vậy có thể thấy được tính cách của nàng ta tuyệt đối là lấy lợi ích của mình làm đầu.Lần này, nàng ta không bắt tay với những người khác, chạy tới muốn bắt tay với Kế Ngôn, bởi vì Kế Ngôn mạnh hơn những người khác, có thể giúp nàng ta đạt được lợi ích lớn nhất.Kế Ngôn không có ý định bắt tay với nàng ta, còn hỏi một nơi như Tuyệt Phách Liệt Uyên, dưới cái nhìn của nàng ta chính là muốn gây phiền phức cho Thánh Địa.Thánh Địa mạnh so với Kế Ngôn, Nhan Thục Nhã tuyệt đối sẽ đi tìm Thánh Địa để bán Kế Ngôn đổi tiền giống như cách nàng ta bán những người khác để tới nơi này."Đệ đều nói nàng ta khôn khéo, nói vòng vo thì có tác dụng gì?" Kế Ngôn nhẹ nhàng, thành thật nói: "Ta không có thời gian nói vòng vo với nàng ta.""Trực tiếp hỏi, không chừng sẽ nói thì sao?"Lữ Thiếu Khanh chỉ vào Nhan Thục Nhã đang hôn mê, phun nước miếng vào Kế Ngôn: "Nàng ta nói chưa? Sao huynh không cởi quần áo, dụ dỗ nàng ta rồi hỏi lại thử xem?""Nàng ta không nói, không phải đệ đã ra tay rồi sao?"Kế Ngôn nói một câu khiến Lữ Thiếu Khanh tức giận không còn gì để nói.Ý tứ của Kế Ngôn vẫn là để hắn phải ra mặt.Lữ Thiếu Khanh tức giận đến phát điên: "Chuyện gì cũng ném cho ta, kiếp trước rốt cuộc ta đã nợ huynh cái gì?"Lữ Thiếu Khanh tức giận muốn đánh người quay đầu, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm con khỉ nhỏ bên cạnh. Hết chương 977.

Bạn cần đăng nhập để bình luận