Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 978. Bắt nàng ta đi làm ấm giường



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmCon khỉ nhỏ vốn còn đang thưởng thức bộ dáng phát điên của Lữ Thiếu Khanh, thật không ngờ ánh mắt lạnh như băng đó lại rơi vào trên người mình.Con khỉ nhỏ lập tức thét chói tai một tiếng, bộ lông trắng như tuyết dựng đứng, suýt chút nữa tè ra quần.Nó không nói hai lời, dùng cả tay lẫn chân, lao về phía Kế Ngôn như bay.Bị Lữ Thiếu Khanh nhìn chằm chằm nên nó bộc phát ra tiềm năng vô cùng bất thường, gần như là lập tức nhảy tới trước mặt Kế Ngôn, trốn ở phía sau Kế Ngôn nắm chặt y phục của hắn ta."Làm gì?" Lữ Thiếu Khanh giận, bộ dáng của ta rất đáng sợ sao?Nhìn ngươi một chút, ngươi liền bị dọa thành khỉ cái."Lại đây!" Lữ Thiếu Khanh hét lớn một tiếng với con khỉ nhỏ.Con khỉ nhỏ rụt đầu sau Kế Ngôn, liều mạng lắc đầu, đánh chết cũng không qua.Nó sờ sờ đầu mình, tuổi còn trẻ mà sắp hói rồi.Đến lúc đó mình phải làm khỉ đầu trọc sao?Kế Ngôn nói: "Đừng bắt nạt nó."Con khỉ nhỏ lệ nóng doanh tròng, cuối cùng chủ nhân cũng nhớ rõ ta vẫn là linh sủng của hắn ta sao.Những lời này, ngươi có biết ta đã chờ bao lâu không?Kế Ngôn mở miệng, làm cho con khỉ nhỏ có thêm sức mạnh, nó thò đầu ra đối diện với Lữ Thiếu Khanh.Có chủ nhân ở đây, nó không sợ đại ma đầu này.Lữ Thiếu Khanh thấy con khỉ nhỏ dám đối diện với mình, hắn nói với Kế Ngôn: "Để nó đi học tập đi.""Ở phía dưới đã bắt đầu học tập tri thức trận pháp, mấy ngày nay đã có không ít tiến bộ rồi."Dù biết tính sư đệ mình, Kế Ngôn cũng không nhịn được im lặng một lát.Để cho một con khỉ học tập trận pháp, thật không biết đầu hắn nghĩ gì."Đệ có chắc là mình đang không hồ đồ không?" Kế Ngôn im lặng một hồi lâu mới hỏi, lần đầu tiên gặp phải loại chuyện này.Lữ Thiếu Khanh không vui: "Huynh thấy ta giống kẻ hồ đồ không? Nhanh lên, nếu huynh không đồng ý, ngày sau huynh tự mình mang theo nó, đừng để nó tới làm phiền ta."Con khỉ nhỏ chỉ hận mình không thể nói chuyện, bằng không nó nhất định phải la hét đồng ý đi theo Kế Ngôn, không muốn đi theo Lữ Thiếu Khanh.Nó nước mắt lưng tròng nhìn Kế Ngôn, hi vọng Kế Ngôn đồng ý với Lữ Thiếu Khanh."Nghe lời hắn." Nhưng mà Kế Ngôn lại khiến con khỉ nhỏ cảm thấy trời đất quay cuồng, thế giới này lại một lần nữa trở nên đen sì.Cuối cùng con khỉ nhỏ vẫn rơi vào trong tay Lữ Thiếu Khanh, nó thét chói tai.Vừa rồi dù gì ta cũng đã giúp đỡ một chút.Ngươi không thể đối xử với công thần như vậy được.Lữ Thiếu Khanh nghe vậy, cuối cùng vẫn không trừng trị nó, ném vào phòng: "Đi học cho ta."Lúc ném con khỉ nhỏ vào, Nhan Thục Nhã nằm trên mặt đất cũng từ từ tỉnh lại.Một tiếng rên rỉ rất nhỏ, khiến ánh mắt Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn đồng loạt dừng lại trên người nàng ta.Áp lực cực mạnh làm cho Nhan Thục Nhã trực tiếp nhảy qua giai đoạn mơ màng, rất nhanh phản ứng kịp, hiểu rõ tình cảnh của mình."Ngươi, các ngươi..."Bị hai ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm, trong lòng Nhan Thục Nhã hoảng sợ.Nàng ta muốn vận chuyển linh lực theo bản năng, lại phát hiện mình không thể động đậy, trong cơ thể tựa như lòng sông khô cạn, không cảm nhận được một chút linh lực nào.Đầu truyền đến đau đớn, khiến nàng ta hận không thể hôn mê lần nữa.Nhưng nàng ta không dám, nàng ta đã trở thành cừu non đợi làm thịt."Kế Ngôn đại nhân, Trương Chính đại nhân, ngươi, các ngươi, muốn làm gì?" Cuối cùng, Nhan Thục Nhã cố gắng làm cho mình tỉnh táo lại, nhẹ nhàng mở miệng."A, ngươi biết ta?" Lữ Thiếu Khanh kỳ quái, hắn chưa từng gặp mặt Nhan Thục Nhã.Chẳng qua Lữ Thiếu Khanh nghĩ lại: "Ngươi hẳn là đã tìm hiểu ta nhỉ?"Nhan Thục Nhã im lặng, đúng thực là như vậy, sau khi tỷ thí kết thúc, nàng ta liền tìm hiểu tình báo của Kế Ngôn, đồng thời cũng biết sư đệ của Kế Ngôn là Lữ Thiếu Khanh.Lữ Thiếu Khanh không tham gia tỷ thí, không có tư cách lên đây.Nhưng mà bây giờ lại xuất hiện ở chỗ này, thân thể Nhan Thục Nhã rét run.Hai sư huynh đệ này muốn làm gì?Chính mình bị cuốn vào, sau đó sẽ có hậu quả gì, nàng ta không cần nghĩ cũng nghĩ ra được."Ngươi nói thử xem ta có xử lý ngươi hay không?" Lữ Thiếu Khanh ngồi xổm trước mặt Nhan Thục Nhã, cười híp mắt nói: "Ngươi phá hỏng chuyện của chúng ta, kết cục là gì, ngươi biết rõ chứ?"Trong lòng Nhan Thục Nhã hối hận muốn chết.Mình làm gì phải chạy tới nơi này? Tại sao lại muốn bắt tay với Kế Ngôn?Hiện tại thì tốt rồi, chạy tới nơi này, đụng phải người không nên đụng, khiến cho mình thành tù nhân.Sớm biết vậy thì ngoan ngoãn ở nhà tu luyện, không chạy tới nơi này là tốt rồi.Nhan Thục Nhã cố nén đau đầu, miễn cưỡng nở nụ cười: "Trương Chính đại nhân, ngươi nói cái gì ta không hiểu. Ta không biết cái gì cả.""Ôi." Lữ Thiếu Khanh rất vui mừng vì Nhan Thục Nhã hiểu chuyện: "Cô nàng hiểu chuyện như ngươi không nhiều lắm.""Hiểu chuyện đến mức ta cũng không nỡ giết ngươi." Sau đó hắn quay đầu nói với Kế Ngôn: "Hay là huynh thu nàng ta làm ấm giường cho huynh đi..."Kế Ngôn mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm Lữ Thiếu Khanh.Vô Khưu kiếm không biết đã bay đến bên cạnh Kế Ngôn từ lúc nào, lơ lửng ở bên cạnh Kế Ngôn.Vô Khưu ngồi xếp bằng trên chuôi phi kiếm, học theo Kế Ngôn nhìn Lữ Thiếu Khanh."Không thú vị." Lữ Thiếu Khanh mắng Kế Ngôn: "Về sau huynh cứ chuẩn bị làm lão độc thân cả đời đi."Nhan Thục Nhã bên này mặt mũi đỏ bừng, có thẹn thùng, cũng có phẫn nộ.Lữ Thiếu Khanh quay đầu nhìn vẻ mặt Nhan Thục Nhã, an ủi nàng ta: "Ngươi không cần xấu hổ và đau lòng, sư huynh ta tâm cao khí ngạo, chướng mắt ngươi cũng rất bình thường.""Ngươi chẳng qua chỉ là một trong ngàn vạn thiếu nữ mà sư huynh ta chướng mắt, không cần thương tâm." Hết chương 978.

Bạn cần đăng nhập để bình luận