Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế

Chương 485: Thắng trận

Chương 485: Thắng trậnChương 485: Thắng trận
 
 Dibos đang xem cuộc chiến, không khỏi nắm chặt bàn tay của Thẩm Lãng, âm thầm đạp lên chân của hắn, nhưng nàng lại đang tựa vào vai hắn, bộ dáng cử chỉ rất chi thân mật.
 
 Trầm Lãng run lên, đau quá, đau chết ta mất.
 
 Nàng không cần như vậy đâu, giả bộ cho ai xem thế, bên trong của nàng sao lại khác xa bên ngoài.
 
 Bởi vì Trầm Lãng từng khắc năm chữ lên cơ thể của Dibos.
 
 "Nô lệ của Thẩm Lãng”
 
 Cặn bã nam quả nhiêu suy nghĩ như nhau, Adolf không hổ danh sư huynh của Thẩm Lãng.
 
 "Muốn chết!"
 
 Edda cầm cây trường tiên màu đen bằng kim loại, dài chừng hai mươi mấy mét, nặng hai ba trăm cân. "Giết!"
 
 Edda điên cuồng quất roi da, tức thì trường tiên như hóa thành hắc long, uốn lượn bay trên đỉnh núi.
 
 Adolf hơi biến sắc.
 
 Vũ khí của Edda thật sự quá dài, bao phủ hết thảy đỉnh núi.
 
 "Chát, chát, chát."
 
 Bóng roi càng lúc càng nhanh, cuối cùng hóa thành cuồng phong, chiếm cứ càng quét đỉnh núi.
 
 Vũ khí của nàng nặng nề, nhưng lại cực kì linh hoạt, chiếm hết ưu thế khi không gian chiến trường nhỏ hẹp. Thân ảnh của Adolf càng quỷ dị hơn, chợt ẩn chợt hiện, né tránh bóng roi, cầm kiếm đâm tới nữ vương Edda. Gã muốn khắc tên của mình lên cơ thể của nàng.
 
 Lần đầu tiên nếm thử thất bại, lần thứ hai thất bại, lần thứ ba thất bại.
 
 Bởi vì trường tiên của Edda thật đáng sợ, quỹ tích hoàn toàn khó lường, như một con độc xà chân chính, sơ suất nháy mắt sẽ bị nó cắn trúng.
 
 Dù cho Adolf dùng di hình hoán ảnh đến lô hỏa thuần thanh, vẫn miễn cưỡng né tránh, cây trường tiên đầy gai nhọn sắc bén, một khi bị quất trúng, không trọng thương cũng mất lớp da.
 
 Nữ vương Edda, do ngươi bức ta lạt thủ tồi hoa. Adolf không còn truy cầu chuyện khắc chữ nữa, toàn lực ứng chiến.
 
 "Phốc."
 
 Kiếm đầu tiên đâm trúng vai của nữ vương Edda, nhưng lưng của gã bị roi của Edda đánh trúng, máu tươi bắn tung tóe.
 
 Kiếm thứ hai đâm lên bụng của nàng, chân của gã bị roi quất trúng.
 
 Kiếm thứ ba, mục tiêu của gã là ngực của nàng, vị trí ngay tim.
 
 Công pháp thượng cổ, thiết bị thượng cổ, vận chuyển đến mức tận cùng, di hình hoán ảnh thi triển đến cực hạn, Adolf hoàn toàn biến thành quỷ ảnh đoạt mạng.
 
 "Chết đi Edda! Thứ ta không có, Thẩm Lãng cũng sẽ không có, ta sẽ tặng thi thể của ngươi cho hắn."
 
 Kiếm của Adolf như quang ảnh, đâm vào ngực của Edda.
 
 "Phốc." Máu tươi bắn ra, kiếm đâm vào nửa tấc.
 
 Ngay lúc này!
 
 "Âm ầm ầm."
 
 Trên trời cao, sấm chớp nổ vang, một đạo lôi điện bổ xuống.
 
 Trường tiên của Edda như con rắn độc cuốn tới cổ của Adolf, nàng muốn đồng quy vu tận sao?
 
 Cao thủ đỉnh cấp chém giết, kết quả chỉ trong nháy mắt, nếu như gã tiếp tục đâm kiếm sâu vào, đương nhiên sẽ đâm xuyên trái tim của nàng, nhưng đầu của gã cũng sẽ bị trường tiên quất đứt.
 
 "Bịch bịch bịch."
 
 Adolf lựa chọn lui lại thật nhanh, nữ vương Edda muốn đồng quy vu tận, nhưng gã không phải kẻ điên.
 
 "Âm ầm ầm."
 
 Sấm chớp liên tục đánh xuống, lôi quang chiếu sáng bầu trời âm u.
 
 Từng đạo sấm chớn, cư cuồng long lôi xà, làm cho người ta run sợ, hồn phi phách tán.
 
 Đỉnh núi rất cao, dễ dàng bị sét đánh trúng nhất. Nhất là vũ khí của Edda, vừa dài còn làm bằng kim loại, khả năng bị sét đánh trúng rất lớn.
 
 Nhưng Edda n càng đánh càng điên, bóng roi càng lúc càng nhanh, bảo phủ hết đỉnh núi.
 
 Mỗi một lần tấn công, đều từ trên cao đánh xuống, nàng không sợ sấm chớp chút nào, nàng sẵn sàng liều mạng chém giết kẻ trước mắt.
 
 Nhưng Adolf thì khác, sấm chớp làm cho gã tâm phiền ý loạn, nếu bị đạo sấm chớp kinh người kia đánh trúng, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
 
 “Âm ầm ầm đùng."
 
 Một đạo sấm chớp dài mười ngàn thước phóng xuống, Adolf nhìn thấy rõ ràng, đạo sấm chớp kia dường như xé rách bầu trời muốn đánh nát đỉnh núi, làm trái tim của gã run lên, né tránh theo bản năng.
 
 "Âm"
 
 Lại thêm một đạo sấm chớp đánh xuống, nhìn từ góc độ của Adolf, nó phảng phất cách đỉnh đầu Edda không xa. Không thể đánh tiếp, nếu tiếp tục thật sẽ bị sấm sét đánh chết.
 
 Adolf lui nhanh, muốn nhảy xuống đỉnh núi.
 
 "Đứng lại!"
 
 Edda quát to, trường tiên trong tay xoay tròn.
 
 'Âm'
 
 Một tia sét đánh trúng trường tiên của nàng, lôi quang tỏa sáng.
 
 Trong nháy mắt, một cỗ hấp lực cường đại bộc phát.
 
 Trường tiên cực tốc xoay tròn, tạo thành vòng xoáy từ lực, lôi kéo Adolf lại.
 
 Adolf kinh hãi thất sắc, xảy ra chuyện gì?
 
 “Âm ầm đùng"
 
 Sấm sét dày đặc đánh xuống, trường tiên trong tay Edda bút thẳng lên trời cao, như một con rắn hổ mang dựng thẳng đầu.
 
 Lại thêm một tia sấm sét đánh trúng trường tiên, nhưng Edda vẫn bình yên vô sự cũ, bởi vì nàng cầm trường tiên cách điện, bao tay cách điện, đeo giày cách điện. "Chát."
 
 Nữ vương Edda cầm trường tiên thô bạo quất xuống Adolf, trong trường tiên ẩn chứa lực từ cực mạnh.
 
 "Xoeẹt, xoẹt, xoẹt."
 
 Toàn thân Adolf lấp lóe lôi điện, không ngừng bị điện giật, thiết bị đá ác mộng không chịu nổi từ lực mạnh như thế, trực tiếp bị trục trặc.
 
 Di hình hoán ảnh bị gián đoạn, thân ảnh của gã cứng ngắc khoảng một giây, thời gian cực ngắn, nhưng đủ rồi. Trường tiên của Edda thừ cơ hội quấn quanh thân thể Adolf.
 
 "Bịch."
 
 Nàng giơ thân thể Adolf lên cao, sau đó đập mạnh xuống đỉnh núi.
 
 Áo trắng của Adolf bị xé rách, để lộ thiết bị đặc thù trên ngực, điểm then chốt của di hình hoán ảnh, lúc này đã bị trục trặc, nữ vương Edda quất roi tới, kéo thiết bị ra khỏi cơ thể Adolf.
 
 "Ahl"
 
 Gã kêu thảm một tiếng, bởi vì thiết bị khảm vào trong da thịt của gã, bây giờ bị thô bạo lấy ra, làm máu me chảy đầm đìa.
 
 Edda không thèm liếc mắt nhìn thiết bị thời thượng cổ, vung roi ném xuống cho Thẩm Lãng.
 
 Công chúa Dora tiến lên tiếp lấy, lau chùi sạch sẽ, đưa cho Thẩm Lãng.
 
 'Thẩm Lãng không khách khí nhận lấy, coi như trân bảo.
 
 Lần đầu tiên hắn nhìn thấy thiết bị của văn minh thời thượng cổ còn hoàn chỉnh, chỉ cần cho Thẩm Lãng đầy đủ thời gian, hắn sẽ nghiên cứu ra rất nhiều thành quả mạnh mẽ mới tinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận