Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế

Chương 574: Xuất xưởng

Chương 574: Xuất xưởngChương 574: Xuất xưởng
 
 "Bây giờ hỗn loạn, thiên hạ xem Thẩm Lãng như ánh mặt trời, nhưng đó chỉ là huyền tưởng mỹ hảo mà thôi. Nhiều nắm trước, Khương Ly bệ hạ cường đại, dưới trướng có vô số nhân tài, tre già măng mọc."
 
 "Vẫn không tránh khỏi kết quả hủy diệt, Thẩm Lãng quá nhỏ yếu, không gánh nổi trọng trách, hắn giống như một viên lưu tinh, loe sáng vừa qua liền biến mất."
 
 Ninh Kỳ nói: "Phụ vương và Ninh Chính tha mạng cho ta hai lần, thậm chí trong thời khắc mấu chốt, Ninh Chính còn nhường ngôi cho ta, làm cho ta thay đổi."
 
 "Nhưng ta chưa từng thuần phục Thẩm Lãng, cũng chưa từng nghĩ tới chuyện đó, hơn một năm trước, Ninh Thiệu hạ chỉ để ta suất lĩnh đại quân đi đánh vua Căng, ta cũng đi, đánh cũng không quá khó coi."
 
 "Chư vị thúc phụ, Thẩm Lãng quá yếu, không gánh nổi vạn chúng chờ mong, phụ vương từng nói, mặt trời lặng rồi sẽ mọc lên, nhưng hiện tại hắn chỉ là một viên lưu tinh mà thôi."
 
 "Cho nên chúng ta phải đánh trận này, nếu chúng ta kháng chỉ, làm cho hoàng đế Đại Viêm tức giận, cái đầu sẽ rơi xuống đất, dù sao vẫn nên chờ trận chiến kết thúc rồi nói."
 
 "Thẩm Lãng muốn chứng minh hắn mới là mặt trời? Dễ thôi, đánh bại Thông Thiên Tự, Thiên Nhai Hải Các, hội Ẩn Nguyên rồi nói."
 
 "Không chỉ chúng ta theo dõi hắn, Ngô vương và Sở vương cũng đang ngó chừng hắn, nếu hắn thật là mặt trời, vậy nên chiếu sáng trận này, làm cho cả thiên hạ nhìn, coi hắn có đủ khả năng đó hay không."
 
 Nhân tâm Việt quốc hướng về họ Khương chứ không phải họ Ninh.
 
 Thẩm Lãng biết rõ hơn ai hết, bởi hành tỉnh Thiên Nam rất quỷ dị.
 
 Không còn một binh một sĩ nào, các thành trì vẫn ngay ngắn trật tự như cũ, không ai tới tìm hắn, nhưng bọn họ đều đang nhìn chằm chằm hầu phủ Huyền Vũ, cảm giác bị vạn chúng chúc mục, vạn chúng mong đợi thật lạ. 'Thẩm Lãng ngồi trước địa đồ mỗi ngày, xem xét địa hình kinh thành, làm ra mười mấy cái sa bàn, cái sa bàn lớn nhất là kinh thành, chẳng những lớn còn cao hơn mấy thước.
 
 Tinh báo từ kinh thành truyền đến mỗi ngày, không ngừng nghỉ, Thẩm Lãng trở về đến nay, gián điệp Hắc Kính Ti ẩn núp lẫn mình, toàn bộ tỉnh lại, nhưng không bị ai ngăn cản, đủ thấy nhân tâm hướng về họ Khương.
 
 "Bây giờ quân đội tập hợp ở kinh thành đã lên tới 40 vạn, nhưng địch nhân của chúng ta là Thông Thiên Tự, hội Ẩn Nguyên và Thiên Nhai Hải Các. Trong 40 vạn quân, có bao nhiêu người hướng về chúng ta?"
 
 "Hơn phân nửa." Gián điệp Hắc Kính Ti nói: "Số còn lại là quân đội được Chúc thị huấn luyện ra, quyết tâm là địch với chúng ta, một nửa quân đội kia, chỉ cần chúng ta đánh thắng liên quân của Thông Thiên Tự, hội Ẩn Nguyên và Thiên Nhai Hải Các, bọn họ sẽ ngưng chiến ngay lập tức sẽ, thậm chí... Phản chiến."
 
 Thẩm Lãng nói: "Các ngươi đã tiếp xúc với bọn họ sao?"
 
 Gián điệp Hắc Kính Ti nói: "Không có, nhưng chúng ta hành động rất thuận lợi, dù có huynh đệ bị lộ, vẫn không gặp nguy hiểm gì, bởi vì không ai tố cáo, làm như không nhìn thấy chúng ta, mọi người đang mong mỏi ngài thắng lợi, hy vọng ngài sẽ trở thành mặt trời, chiếu sáng Việt quốc."
 
 Thẩm Lãng nói: "Bây giờ ở kinh thành, thế lực siêu thoát có bao nhiêu quân?"
 
 Gián điệp nói: "Một vạn tăng binh của Thông Thiên Tự, ban đầu hội Ẩn Nguyên chỉ có một vạn Thiết Huyết quân, không lâu sau lại phái thêm quân tới, bọn họ đang đợi Chúc Hồng Tuyết suất lĩnh Huyết Hồn quân trở về, đó mới là quân chủ lực tiêu diệt bệ hạ"
 
 Thẩm Lãng nói: "Chúc Hồng Tuyết đánh xong rồi sao?"
 
 Gián điệp nói: "Sắp rồi, liên quân tây vực thảm bại, theo kế hoạch thì Chúc Hồng Tuyết phải tiếp tục tiến quân về phía tây, đả thông con đường tới đại hoang mạc, nhưng ngài xuất hiện, bắt buộc phải trở về."
 
 Thẩm Lãng hỏi: 'Liên quân Tây vực có đến một trăm vạn thật sao?"
 
 "Thật." Gián điệp trả lời: "Hai mươi mấy quốc gia xuất chiến, bọn họ gọi đó là thánh chiến gìn giữ đất đai."
 
 Thẩm Lãng nói: "Cuối cùng vẫn thua hai vạn Huyết Hồn quân?"
 
 Gián điệp nói: "Thật ra chưa tới hai vạn."
 
 Thẩm Lãng thở dài trong lòng, sự thật châm chọc, quân đội thần bí của thế lực siêu thoát, được tạo ra từ thành quả nghiên cứu huyết mạch của Khương Ly.
 
 Thậm chí rất nhiều quân đoàn, Khương Ly chưa kịp thành lập, kết quả lại để cho mấy thế lực siêu thoát hoàn thành, hắn tin vị hoàng đế chí cao vô thượng kia, cũng không cam tâm nhìn thấy chuyện này.
 
 Thẩm Lãng nói: "Tiếp tục giám thị phía tây, chờ Huyết Hồn quân trở về, đó là lúc chúng ta đánh kinh thành." "Vâng!"
 
 Thành Nộ Triều, bãi bắn bia.
 
 Nhóm pháo đầu tiên của Thẩm Lãng rốt cuộc xuất xưởng, xưởng tinh luyện kim loại trên đảo Kim Sơn là tự tay Thẩm Lãng thiết kế, thiết bị tiên tiến hơn xưởng ở thành Mộc Làn nhiều lắm. Đảo Kim Sơn vốn có mấy ngàn thợ rèn, thêm mấy ngàn thợ rèn từ Phương tây, còn có sắt thép thượng đẳng cung cấp không ngừng, cho nên tốc độ chế tạo hỏa pháo nhanh hơn khi còn ở Phương tây.
 
 Độ khó chế tạo cũng rất nhiều, nhất là Thẩm Lãng muốn dùng sắt thép thượng hạng để đúc pháo, cho nên độ khó tăng lên cấp độ địa ngục.
 
 So với chế tạo hỏa pháo, chế tạo đạn hình trụ thuận lợi hơn nhiều, chế tạo cơ cấu phát nổ cũng thuận lợi hơn tưởng tượng, bởi vì trong đầu Thẩm Lãng có tài liệu, chỉ cần làm theo mà thôi.
 
 Nói thì dễ, muốn thành công thì phải trải qua vô số lần thử nghiệm, vô số lần thất bại, dan dần thành hình, bởi vì tư liệu cho phương hướng tuyệt đối chính xác.
 
 Nhóm pháp đầu tiên chỉ có năm khẩu.
 
 "Nã pháo!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận