Ta Chỉ Muốn Làm Nam Nhân Bình Thường
Chương 267: Chạnh lòng
Nguyệt Lan nhìn thấy con gái của mình làm ra hành động như thế này, không hiểu sao trong lòng cô lại trào ra một cỗ lửa giận. Trong đầu cô đang tự hỏi: Đây có phải con gái của cô hay không?
Trốn ra ngoài không thèm quay về, thậm chí không thèm báo một câu, lại còn đi cùng với một người con trai...đây chẳng khác nào là một cô gái hư hỏng cả. Thế mà, khi một người mẹ như cô đi tìm, thay vì ra ôm cô rồi khóc một cách thảm thiết, con bé lại chọn cách chạy trốn.
Đau đớn, tức giận và thất vọng... đó là những gì mà một người mẹ như cô đang trải qua. Cô thức trắng mấy ngày, thậm chí cân nặng còn sụt giảm vì không thể ăn nổi... Ấy thế mà, cái lúc mà cô mong chờ nhất lại chính là lúc thất vọng nhất.
Kiềm chế sự nóng giận, vẻ mặt cô vô cùng bình tĩnh nhìn Nguyệt Sương đang run lẩy bẩy, một tay lấy chiếc thẻ màu đen rồi đưa cho phục vụ, nói:
“ Hôm nay tôi bao tất cả cái quán này. Mọi chi phí đều tính vào đây cho tôi. Hiện tại, tôi muốn quán thật riêng tư và yên tĩnh.”
Vừa nói ra câu đó, tất cả những vị khách ở quán đều tỏ thái độ không hài lòng. Cô là cái thá gì mà đuổi chúng tôi đi! Đây là nhà cô chắc! Thậm chí, có một số người còn chuẩn bị đứng dậy phàn nàn với Nguyệt Lan.
Đa số bọn họ đều là những kẻ có tiền, nếu chỉ vì câu nói đó mà bị đuổi khỏi quán thì mặt mũi bọn họ để ở đâu bây giờ. Ý nghĩ mọi người đều như vậy...cho đến khi, đích thân chủ quán đi ra, hai tay run rẩy nhận lấy chiếc thẻ đen đó:
“ Thưa...thưa quý phu nhân... Vì ngài là khách hàng tối cao của nhà hàng chúng tôi. Vậy nên quý cô không cần bỏ ra bất kỳ chi phí nào đâu ạ. Chúng tôi sẽ cho quý cô một không gian yên tĩnh nhất có thể.”
Nghe thấy lời này, những người định đứng lên phàn nàn Nguyệt Lan đều có biểu hiện run sợ. Không chỉ họ, mà tất cả những người ở quán đều có biểu hiện như vậy.
Khách hàng tối cao??? Đó chính là ám chỉ những người thuộc dòng dõi quý tộc? Người mà có lẽ, bọn họ không bao giờ dám mơ là sẽ gặp tới. Bởi đơn giản, nơi này không xứng để cho những người đó tới.
Thế mà, bây giờ bọn họ lại có cơ hội găp được. Tuy nhiên, chẳng có ai dám nói bất cứ câu nào, ai cũng giống như ai, đều câm miệng như hến.
Rất nhanh, từng đoàn người đều lặng lẽ đi ra ngoài, cộng thêm ông chủ sắp đặt nên chỉ còn lại ba người ở trong quán. Bao gồm: Nguyệt Sương, Nguyệt Lan và Lâm Thần.
Cả ba ngồi chung một bàn, quay mặt nhìn nhau. Tuy nhiên, chỉ có Nguyệt Sương là run lẩy bẩy, không dám nói gì.
Lâm Thần thấy Nguyệt Sương run sợ như vậy, cậu chỉ có thể thở dài nói với em ấy:
“ Mẹ em tới rồi kìa. Em hãy chào hỏi mẹ một tiếng nào?”
Nguyệt Lan tuy rất bất mãn với Lâm Thần, tuy nhiên vì thân phận đặc thù của cậu ta, nên cô cũng chỉ bỏ qua. Ánh mắt có chút nghiêm khắc nhìn Nguyệt Sương, nói:
“ Con có biết là mẹ tìm con bao lâu rồi không? Tại sao con lại hư đốn như vậy?”
“ Con làm như vậy có biết đã mắc phải tội gì không? Con là một tiểu thư họ Nguyệt cao quý, thế mà lại làm ra hành động như thế này?”
“ Con có biết, đại tiểu thư Linh Nhi khủng bố như thế nào không hả? Chỉ cần một ngón tay, cô ấy có thể dìm chết cả họ của mẹ. Mẹ thực sự rất thất vọng vì con...”
“ Gặp lại mẹ, điều con làm là gì? Chạy trốn??? Thế con có phải con gái của mẹ không? Hay mẹ chỉ là một bà già xấu xí mà con đang muốn vứt bỏ?”
...
Càng nói, sắc mặt Nguyệt Sương càng trắng bệch, ánh mắt vô cùng sợ hãi ôm lấy đầu. Lâm Thần càng nhìn càng nhíu mày, mẹ em ấy hiện tại chính là đang “giết” em ấy.
Cứ tưởng chỉ nhắc nhở vài câu, ai ngờ sau mười phút, Nguyệt Lan vẫn độc miệng nói lớn Nguyệt Sương. Cậu cảm nhận được em ấy đang rơi vào trạng thái khủng hoảng tâm lý, tay chân cứng đờ, mặt tái mét, miệng bắt đầu lắp bắp nói nhảm... thậm chí em ấy cắn môi chảy cả máu còn không hề biết. Thế mà Nguyệt Lan càng nói càng lớn, giống như muốn trút giận lên hết người em ấy vậy.
Không thể chịu nổi nữa, cứ tiếp tục như vậy thì em ấy sẽ thật sự rơi vào trầm cảm mất. Cậu ôm Nguyệt Sương vào trong lòng, vẻ mặt có chút tức giận nói lớn với Nguyệt Lan:
“ Cô nói đủ chưa? Cô thật sự muốn giết chết con gái của cô sao? Lỗi là do tôi, em ấy chỉ là nạn nhân mà thôi. Có chuyện gì cứ nói với tôi.”
Nói xong, cậu mới cố gắng xoa đầu thật nhẹ nhàng, vỗ nhè nhẹ lưng rồi dỗ dành:
Nguyệt Lan bị Lâm Thần tức giận quát, điều này lại khiến cho cô bừng tỉnh. Thay vào đó là cảm giác sợ hãi khi nhìn thấy máu từ môi của Nguyệt Sương chảy ra cùng với vẻ mặt sợ hãi đó.
Thật sự, cơn tức giận trong người đã khiến cho cô không thể kìm chế được. Cộng thêm cái cảm giác bị con gái bỏ rơi, đâm ra cô mới mất lý trí như này.
Nhìn con gái mình đau khổ như vậy, cô không tự chủ muốn đến sờ vào mặt của Nguyệt Sương. Tuy nhiên, khi Nguyệt Sương nhìn thấy cô, đột nhiên con bé trở nên sợ hãi đến mức run lẩy bẩy, thậm chí dúi đầu vào Lâm Thần khóc lớn:
“ Huhu...con sai rồi...con sai rồi... Mẹ đừng đánh con! Con xin mẹ!”
Có lẽ, cú sốc vừa nãy là quá lớn, Nguyệt Sương hiện tại chính xác đang bước một chân vào trạng thái khủng hoảng tâm lý. Điều này khiến cho chính Nguyệt Lan cảm thấy vô cùng hối hận, chỉ tại cô lỡ miệng mà bây giờ hại con gái ra nông nỗi này.
Nguyệt Sương ôm chặt Lâm Thần chẳng khác nào một con bạch tuộc ôm chặt con mồi cả, cho dù cậu có dỗ dành, xoa đầu nói ngon ngọt như nào nhưng em ấy vẫn chẳng chịu rời đi.
Sau hơn hai tiếng, Lâm Thần rất cố gắng dỗ dành, dùng các kiểu hành động để chiều lấy em ấy dưới sự giám sát kín đáo của Nguyệt Lan, cuối cùng, em ấy cũng chìm vào giấc ngủ. Tuy nhiên, một tay của cậu đã bị Nguyệt Sương ôm lấy, một điều bất đắc dĩ đó là, chỉ cần rời đi, em ấy sẽ tỉnh giấc và lại rơi vào trạng thái khủng hoảng như kia. Thật sự điều này khiến cho cậu vô cùng đau đầu.
Nguyệt Lan đã chứng kiến tất cả cảnh này, nhìn thấy Lâm Thần dỗ dành cùng với nói ngon ngọt như vậy, tự dưng trong lòng của cô trở nên cay đắng một cách lạ thường. Cô lúc này mới nhận ra, từ lúc con bé sống trong vòng tay cô, chưa bao giờ cô dỗ dành hay quan tâm con bé cả. Cô chỉ nhớ, tất cả những việc đó cô đều nhờ quản gia làm tất cả.
Vì không thể rời khỏi Nguyệt Sương, Lâm Thần mới phải bất đắc dĩ ngồi trên chiếc ghế sofa, một bên khác chính là Nguyệt Lan.
Nhìn con gái ngủ ngon như vậy, không hiểu sao trong lòng cô lại có chút tán thưởng Lâm Thần. Nếu không phải cậu ấy giúp, chắc chắn con bé chẳng thể nào tốt lên như vậy được cả.
Tuy nhiên, việc gì ra việc đó, cô hỏi Lâm Thần vô cùng cặn kẽ về chuyện của Nguyệt Sương.
Cả hai người nói chuyện một cách vô cùng nhỏ nhẹ, ai cũng sợ sẽ khiến cho Nguyệt Sương tỉnh giấc, đến lúc đó thì thực sự rất mệt mỏi.
Trong lúc hai người đang nói chuyện, Nguyệt Sương bỗng dưng rơi lệ cùng với giọng nói mớ rất sợ hãi:
“ Xin..xin anh đừng rời khỏi em. Em...em từ bé đã không có ai yêu thương em... Mọi người ai cũng ruồng bỏ, chỉ có anh chăm sóc em... Em sợ...em sợ lắm...”
Lâm Thần nghe vậy, cậu chẳng còn cách nào khác ngoài phải từ từ dỗ dành cả.
Nguyệt Lan nhìn thấy cảnh này, cô chỉ trầm mặc không nói gì, trong đầu cô hiện giờ đang suy nghĩ một vấn đề gì đó.
Danh sách chương
- Chương 1: Quá Khứ Lâm Thần Phần 1 Ngoại Truyện
- Chương 2: Quá Khứ Lâm Thần Phần 2 - Ngoại Truyệndrop Vì Ít View
- Chương 3: Khởi Đầu
- Chương 4: Biến Cố
- Chương 5: Giao Kèo
- Chương 6: Ngày Đầu Làm Của Lâm Thần
- Chương 7: Giải Cứu Ngọc Băng
- Chương 8: Em Gái Của Lâm Thần
- Chương 9: Âm Mưu Của Tô Nhan
- Chương 10: Ván Cờ Của Cô Nàng Bí Ẩn
- Chương 11: Quá Khứ Cô Gái Bí Ẩn
- Chương 12: Lâm Thần Bị Bắt !
- Chương 13: Linh Nhi Giở Trò
- Chương 14: Bữa Ăn Lâm Thần Tự Tay Làm
- Chương 15: Chạy Trốn!!!
- Chương 16: Chạy Trốn Trong Rừng
- Chương 17: Ý Muốn Trong Lòng Ngọc Băng
- Chương 18: Ngọc Băng Chuẩn Bị Thoát Khỏi Đây
- Chương 19: Ngọc Băng Sắp Gặp Nguy Hiểm
- Chương 20: Lâm Thần Rời Đi!!!
- Chương 21: Cứu Ngọc Băng
- Chương 22: Dụ Hoặc Lâm Thần
- Chương 23: Linh Nhi Truy Đuổi
- Chương 24: Nhiệm Vụ Mới
- Chương 25: Ngày Đầu Làm Của Lâm Thần
- Chương 26: Thanh Tuyết Muốn Làm Gì
- Chương 27: Chuẩn Bị Đến Dạ Hội
- Chương 28: Dương Thiên Dương Oai
- Chương 29: Linh Nhi Chuẩn Bị Đến
- Chương 30: Lâm Thần Gặp Nguy Hiểm
- Chương 31: Linh Nhi Đã Đến
- Chương 32: Tình Hình Không Ổn !
- Chương 33: Lâm Thần Bị Tóm Gọn
- Chương 34: Lâm Thần Sắp Bị Ăn
- Chương 35: Lâm Thần Bị Nhốt
- Chương 36: Linh Nhi Chén
- Chương 37: Linh Nhi Tức Giận
- Chương 38: Nguy Hiểm Rình Rập
- Chương 39: Tránh Quả Dưa Gặp Quả Dừa
- Chương 40: Thanh Tuyết Ứng Cứu
- Chương 41: Linh Nhi Đuổi Kịp !!!
- Chương 42: Bước Ngoặt Của Thanh Tuyết
- Chương 43: Thoát Nạn
- Chương 44: Linh Nhi Xả Giận
- Chương 45: Cú Sốc
- Chương 46: Đánh Lừa
- Chương 47: Thanh Tuyết Bày Mưu
- Chương 48: Kế Hoạch
- Chương 49: Tiếp Nối Nguy Hiểm
- Chương 50: Linh Nhi Gặp Tô Nhan
- Chương 51: Thanh Tuyết Bày Trò
- Chương 52: Lâm Thần Có Tội
- Chương 53: Bất Lực
- Chương 54: Một Công Đôi Việc
- Chương 55: Lâm Thần Bị Chuốc Say
- Chương 56: Lâm Thần Trả Lời Câu Hỏi Ngoại Truyện
- Chương 57: Thanh Tuyết Thực Sự Rất Nguy Hiểm
- Chương 58: Lâm Thần Hối Hận
- Chương 59: Rời Đi
- Chương 60: Đứng Lên
- Chương 61: Bất Ngờ
- Chương 62: Gặp Mặt Như Lan
- Chương 63: Như Lan Muốn Gì
- Chương 64: Như Lan Tỏ Tình
- Chương 65: Giấc Mơ Của Linh Nhi - Ngoại Truyện
- Chương 66: Niềm Hi Vọng
- Chương 67: Trở Về
- Chương 68: Nuông Chiều Em Gái
- Chương 69: Món Quà
- Chương 70: Món Quà
- Chương 71: Ngủ Cùng Lâm Thần
- Chương 72: Chuẩn Bị Đi Chơi
- Chương 73: Cải Trang
- Chương 74: Tiểu Ngọc Bày Kế
- Chương 75: Sự Kiện Đáng Mong Chờ
- Chương 76: Ký Ức Về Chiếc Túi Xách
- Chương 77: Lâm Thần Nổi Cáu
- Chương 78: Mưu Kế
- Chương 79: Gậy Ông Đập Lưng Ông
- Chương 80: Hoãn Chương Tạm Thời
- Chương 81: Tìm Thấy
- Chương 82: Như Lan Tức Giận
- Chương 83: Quỳ Xuống Cầu Xin
- Chương 84: Tha Thứ
- Chương 85: Dạo Chợ
- Chương 86: Lời Hứa
- Chương 87: Ác Mộng
- Chương 88: Buổi Đêm Ngọt Ngào
- Chương 89: Kế Hoạch Bất Đắc Dĩ
- Chương 90: Thi Vượt
- Chương 91: Gặp Lại Tô Nhan
- Chương 92: Chăm Sóc Tô Nhan
- Chương 93: Đi Đến Buổi Diễn
- Chương 94: Linh Nhi Đến Trường
- Chương 95: Bại Lộ
- Chương 96: Ngoại truyện : Giới thiệu truyện mới
- Chương 97: Bùng lên rồi vụt tắt
- Chương 98: Gặp LiLy
- Chương 99: Trang điểm
- Chương 100: Lily nhìn trộm
- Chương 101: Mê đắm
- Chương 102: Lily điên cuồng
- Chương 103: Nhanh trí
- Chương 104: Ba mẹ Linh Nhi
- Chương 105: Ký Ức Ùa Về P1 - Mừng giáng sinh
- Chương 106: Ký ức ùa về P2 - Mừng giáng sinh
- Chương 107: Ký ức ủa về - P3: Chạy trốn và giải thoát
- Chương 108: Ký ức ùa về (Phần cuối) - Linh Nhi thay đổi
- Chương 109: Lâm Thần chịu thua
- Chương 110: Tiểu Ngọc nấu ăn
- Chương 111: Ngọc Băng tìm thấy
- Chương 112: Quyết định khó khăn
- Chương 113: Chúc mừng năm mới 2023 - Tết Nguyên Đán - Ngoại truyện
- Chương 114: Lâm Thần mất trí - Ngoại truyện ( thêm)
- Chương 115: Chúc mừng năm mới 2023 - Ngoại truyện- Kết thúc
- Chương 116: Dự tiệc cùng Tiểu Ngọc
- Chương 117: Tiểu Ngọc khóc
- Chương 118: Gặp lại Ngọc Băng
- Chương 119: Fan cuồng
- Chương 120: Hiểu nhầm
- Chương 121: Không ổn
- Chương 122: Linh Nhi xuất hiện lần nữa
- Chương 123: Bị lừa
- Chương 124: Diệu Kế
- Chương 125: Hẹn gặp mặt
- Chương 126: Trừng phạt của Linh Nhi
- Chương 127: Lâm Thần động lòng
- Chương 128: Linh Nhi sợ Lâm Thần "ghen"
- Chương 129: Đùa với lửa
- Chương 130: Lâm Thần vào tròng
- Chương 131: Ngủ chung
- Chương 132: Giấc mơ ngọt ngào P1 - Ngoại truyện
- Chương 133: Ác mộng - Kết thúc -P2
- Chương 134: Lâm Thần không dễ chọc
- Chương 135: Nguy cơ sinh tử
- Chương 136: Thoát chết trong gang tấc
- Chương 137: Linh Nhi nghi ngờ
- Chương 138: Ba mẹ Ngọc Băng
- Chương 139: Giả vờ
- Chương 140: Lily tò mò
- Chương 141: Chuẩn bị ra ngoài
- Chương 142: Vui chơi
- Chương 143: Điều đáng sợ
- Chương 144: Giải quyết đáng sợ - Nguy cơ ập đến
- Chương 145: Tâm cơ Linh Nhi
- Chương 146: Lúc chúng ta mới gặp nhau P1- Ngoại truyện
- Chương 147: Lúc chúng ta mới gặp nhau P2- Ngoại truyện
- Chương 148: Lâm Thần cứu em gái- P3( Mừng tết thiếu nhi)
- Chương 149: Lộ tẩy - P3 - Ngoại truyện
- Chương 150: Lâm Thần gặp nguy- P5- Ngoại truyện
- Chương 151: Bất ngờ này đến bất ngờ khác - P6 - Ngoại truyện
- Chương 152: Kế hoạch - Ngoại truyện -P7
- Chương 153: Cứu rỗi- Ngoại truyện -P8
- Chương 154: Sức hút kinh ngạc - Ngoại truyện - P9
- Chương 155: Kết thúc gặp mặt - P10 - Ngoại truyện( End)
- Chương 156: Ngọt ngào
- Chương 157: Kế hoạch bất khả thi
- Chương 158: Mưu kế chạy trốn
- Chương 159: Cải trang chạy trốn
- Chương 160: Cuộc sống đầy gian nan
- Chương 161: Mê hoặc của chiếc thẻ
- Chương 162: Thân phận mới
- Chương 163: Lời hứa với Tiểu Ngọc
- Chương 164: Giúp đỡ
- Chương 165: Tuyển chọn
- Chương 166: Điều kiện vô lý
- Chương 167: Bị ép buộc
- Chương 168: Bày trò với Lâm Thần
- Chương 169: So tài
- Chương 170: Nguyệt Sương nghe lời?
- Chương 171: Bắt nạt nhầm người
- Chương 172: Lâm Thần ác độc
- Chương 173: Linh Nhi tìm đến
- Chương 174: Từ chối
- Chương 175: Bài học cho Nguyệt Sương
- Chương 176: Cô nàng cố chấp
- Chương 177: Tái đấu
- Chương 178: Giới hạn của Lâm Thần
- Chương 179: Món ăn ác quỷ
- Chương 180: Ăn vụng
- Chương 181: Dỗ dành Nguyệt Sương
- Chương 182: Đảo ngược tình thế
- Chương 183: Cú sốc lớn hơn
- Chương 184: Bối rối
- Chương 185: Lộ mặt
- Chương 186: Suy nghĩ của Tiểu Ngọc
- Chương 187: Tô Nhan thăm nhà
- Chương 188: Lừa Tô Nhan
- Chương 189: Dạy nấu ăn
- Chương 190: Tâm sự của Nguyệt Sương
- Chương 191: Thanh Tuyết tâm sự
- Chương 192: Ra về
- Chương 193: Quán rượu của Lão Tam
- Chương 194: Bạn gái của thân thế cũ
- Chương 195: Bữa ăn do Nguyệt Sương nấu
- Chương 196: Bữa ăn đẫm lệ
- Chương 197: Lão Tam xuất hiện
- Chương 198: Ý đồ của Tạ Hân
- Chương 199: Quay về
- Chương 200: Chăm sóc Nguyệt Sương
- Chương 251: Cứu chữa
- Chương 252: Lâm Thần tỉnh lại
- Chương 253: Khuyên nhủ
- Chương 254: Lớn tiếng
- Chương 255: Nghe được tiếng lòng
- Chương 256: Suýt chút gục ngã
- Chương 257: Kế hoạch hoàn hảo
- Chương 258: Đóng cửa tắt đèn
- Chương 259: Không nói được
- Chương 260: Sự lựa chọn khó khăn
- Chương 261: Trốn trong chăn
- Chương 262: Nguy hiểm trong nguy hiểm
- Chương 263: Nhận làm anh trai
- Chương 264: Quyền lợi của "Em gái"
- Chương 265: Nguyệt Lan chất vấn
- Chương 266: Cuộc gặp măt của hai mẹ con
- Chương 267: Chạnh lòng
- Chương 268: Hiểu được tâm ý
- Chương 269: Trực giác mách bảo
- Chương 270: Mang dao mổ trâu đi giết gà
- Chương 271: Ở cùng
- Chương 272: Nghe lén
- Chương 273: Kế hoạch phục thù
- Chương 274: Cuộc đối đầu
- Chương 275: Thân mật
- Chương 276: Ám ảnh
- Chương 277: Vui chơi cả ngày
- Chương 278: 19/11- Ngoại truyện P1
- Chương 279: Mừng 19/11- Ngoại truyện p2
- Chương 280: 19/11- Ngoại truyện phần kết
- Chương 281: Chiếc chăn ấm áp
- Chương 282: Gặp nguy
- Chương 283: Làm lành
- Chương 284: Tùy cơ ứng biến
- Chương 285: Nghiêm túc một lần
- Chương 286: Thử váy cưới
- Chương 287: Bắt quả tang
- Chương 288: Hóa thành yandere
- Chương 289: Nhu tình
- Chương 290: Thành công
- Chương 291: Bí ẩn
- Chương 292: Trò chuyện
- Chương 293: Điên cuồng đến rợn người
- Chương 294: Âm mưu thâm độc
- Chương 295: Ảnh cưới
- Chương 296: Làm cha
- Chương 297: Giấc mơ
- Chương 298: Tò mò
- Chương 299: Dỗ dành
- Chương 300: Xóa bỏ rào cản
- Chương 301: Diễn kịch
- Chương 302: Thành công
- Chương 303: Trốn chạy
- Chương 304: Đối chất
- Chương 305: Phát hiện
- Chương 306: Bị tính kế
- Chương 307: Linh Nhi đã đến
- Chương 308: Tình yêu
- Chương 309: Linh Nhi gặp nguy hiểm
- Chương 310: Cứu chữa
- Chương 311: Giáng sinh vui vẻ - Mừng 24/12
- Chương 312: Tất cả chỉ là dối lừa
- Chương 313: Tình yêu chân chính
- Chương 314: Nhắc nhở Nguyệt Sương
- Chương 315: Bữa ăn sáng
- Chương 316: Ra tay giúp đỡ
- Chương 317: Lâm Thần xuất hiện
- Chương 318: Đi tìm lỗ hỏng
- Chương 319: Hủy bỏ truy nã
- Chương 320: Ruồi nhặng phá đám
- Chương 321: Lâm Thần tức giận
- Chương 322: Một đạp
- Chương 323: Đe dọa
- Chương 324: Trừng trị thích đáng
- Chương 325: Ba của Trần Khải An
- Chương 326: Phản kích
- Chương 327: Tham ô
- Chương 328: Dụ dỗ
- Chương 329: Lão Tam trở về
- Chương 330: Hồi ức
- Chương 331: Trò chuyện
- Chương 332: Bữa rượu mừng
- Chương 333: Kỳ đà cản mũi
- Chương 334: Mối nguy tai hại
- Chương 335: Thanh Tuyết xuất hiện
- Chương 336: Dỗi hờn
- Chương 337: Hẹn gặp
- Chương 338: Nguy hiểm cận kề
- Chương 339: Nã súng
- Chương 340: Lì xì kỳ lạ- Ngoại truyện mừng năm mới P1
- Chương 341: Linh Nhi chúc tết- Ngoại truyện P2
- Chương 342: Thưởng lớn -P2
- Chương 343: Tranh luận - Ngoại truyện P4
- Chương 344: Hai cô gái chung chí hướng- Kết thúc ngoại truyện
- Chương 345: Thanh Tuyết rơi lệ
- Chương 346: Ứng biến
- Chương 347: Người đến thăm
- Chương 348: Tuyệt chiêu tối thượng
- Chương 349: Sát khí của Tư Hạ
- Chương 350: Trừng phạt
- Chương 351: Tư Hạ thăm hỏi
- Chương 352: Cảm xúc ghen tỵ
- Chương 353: Lời cầu hôn
- Chương 354: Thanh Tuyết xấu hổ
- Chương 355: Hiểu ra vấn đề( Chuyển biến kết truyện)
- Chương 356: Chiếc nhẫn cưới
- Chương 357: Chiếc nhẫn cưới 2
- Chương 358: Trở về nhà
- Chương 359: Tiểu Ngọc tự sát
- Chương 360: Đánh anh đi, Tiểu Ngọc!
- Chương 361: Phá vỡ rào cản ( Chương 16+)
- Chương 362: Cơn thịnh nộ của Lâm Thần
- Chương 363: Thanh Tuyết tìm tới
- Chương 364: Tỉnh dậy
- Chương 365: Chị em tốt
- Chương 366: Lâm Thần thú tội
- Chương 367: Chống đối
- Chương 368: Trói
- Chương 369: Hình bóng xinh đẹp
- Chương 370: Anh ơi! Chúng ta cưới nhau đi!
- Chương 371: Từ chối
- Chương 372: Mát Xa
- Chương 373: Quỷ kế đa mưu
- Chương 374: Tận tâm chu đáo
- Chương 375: Chỉ có người trong cuộc mới hiểu kẻ trong kẹt
- Chương 376: Bạn trai hai chúng cháu!
- Chương 377: Rời khỏi trung tâm mua sắm
- Chương 378: Chuẩn bị gặp Nguyệt Lan
- Chương 379: Ngoan ngoãn bất thường
- Chương 380: Để em giữ giúp chị nhé!
- Chương 381: Ra mắt bất ngờ
- Chương 382: Ở lại một đêm
- Chương 383: Không thể giải thích
- Chương 384: Trò chơi mới
- Chương 385: Đừng để vẻ đẹp đánh lừa
- Chương 386: Đi thăm Tô Nhan
- Chương 387: Lâm Thần, cậu đang ở đâu?
- Chương 388: Sự chuyển biến
- Chương 389: Hai người không cùng một thế giới - Ăn mừng truyện đạt 1000 người theo dõi( Ngoại truyện)
- Chương 390: Chấp nhận nhiệm vụ - Ngoại truyện P2
- Chương 391: Linh Nhi đến trường?-Ngoại truyện P3
- Chương 392: Anh chỉ yêu mình em - Ngoại truyện P4
- Chương 393: Tất cả các người đều là rác rưởi- Ngoại truyện P5
- Chương 394: Giải cứu mọi người - Ngoại truyện P6
- Chương 395: Hắc hóa - Ngoại truyện P7
- Chương 396: Lăng Thần xuất hiện- Ngoại truyện P8
- Chương 397: Bị bao vây - Ngoại truyện P9
- Chương 398: Hai nhân vật chính gặp mặt - Ngoại truyện P10
- Chương 399: Tôi muốn được tự do- Ngoại truyện P11
- Chương 400: Tuyết Ngọc xuất hiện!!! Ngoại truyện P12