Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 118: Đệ Tử Xích Hà Tông

Hệ thống... Ngươi không thích hợp.
Lựa chọn mặn... A không, an toàn nhất lại không phải cự tuyệt Lâm Du Nhạn, Giang Bắc Nhiên đã xác định được suy nghĩ của mình là không sai. Lần này hắn tham gia Anh Kiệt Thiếu Niên Hội kia nhất định phải nâng cao 120% tinh thần mới được.
Chọn số ba, Giang Bắc Nhiên truyền âm với Lâm Du Nhạn:
"Ngươi có thể đưa ra thù lao gì?"
Câu nói này phảng phất như một mũi tên nhọn đâm xuyên trái tim nàng.
Sư huynh hắn... Hắn... Hắn vậy mà đã đồng ý!?
Hơn nữa còn đáp lại tận tám chữ!
Khi hỏi câu này, Lâm Du Nhạn căn bản không nghĩ Giang Bắc Nhiên sẽ đồng ý. Vì thế lúc này nàng ngớ người, qua một hồi lâu mới phản ứng, truyền âm đáp:
"Ta nhất định đem tới thù lao khiến sư huynh hài lao, nhưng xin cho ta chút thời gian được không?"
Thấy Giang Bắc Nhiên ở trong phòng gật đầu, Lâm Du Nhạn bỗng đập vỡ hòn đá nhỏ bên chân, lúc này mới ổn định tinh thần, không để bản thân vui tới mức nhảy cẫng lên.
Bấy giờ, Lâm Du Nhạn đang nghĩ nên nói gì thì một bóng đen nho nhỏ bắn về phía nàng.
Lâm Du Nhạn tay mắt lanh lẹ đón lấy, phát hiện đó là một ống trúc nhỏ. Nàng mở ra thì thấy được bên trong là tờ giấy do sư huynh viết.
“Từ nay trở đi, giờ Mão tới đình nghỉ mát ở ngoài thôn An Lương chờ ta.” Khống chế thân thể có hơi run rẩy, Lâm Du Nhạn truyền âm:
"Đa tạ sư huynh, ta nhất định sẽ đến đúng giờ."
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì gật đầu, khép cửa phòng lại.
Lâm Du Nhạn xem đi xem lại tờ giấy, xác định đây chính là hẹn hò!
Kế tiếp không phải sẽ thề non hẹn biển chứ? Hay là phải cầu hôn trước? Nên chuẩn bị đồ cưới là gì đây, có khi nào cha không... Không, cha nhất định phải đồng ý!' Cảm nhận được tiếng tim đập loạn nhịp, Lâm Du Nhạn nhẹ bước, rời khỏi Lam Tâm đường.
Sáng sớm hôm sau, Giang Bắc Nhiên thừa dịp trong lúc Lam Tâm đường còn chưa náo nhiệt thì đi ra sau núi. Lúc đi ngang trận pháp, hắn dùng tinh thần lực cảm nhận Ngô Thanh Sách bên trong. Hắn phát hiện huyền khí trong cơ thể đối phương đã bắt đầu phát sinh biến hóa, tinh thần cũng được đề cao hơn rất nhiều.
Tuy nói cách đối nhân xử thế còn chút thô ráp nhưng thiên phú này thật sự không tệ a.
Có thể nói, đệ tử trước 20 tuổi đột phá tới Huyền Sư ở Quy Tâm chỉ đếm trên đầu ngón tay, số lượng tuyệt đối không nhiều. Giang Bắc Nhiên đã có thể đoán được, tương lai tông phái lại có thêm một thiên tài đứng về phe hắn rồi.
Giang Bắc Nhiên lặng lẽ rời đi, đi tới bên trong sân nhìn tình huống của Ngọc Linh Lung một chút.
Quan sát nhan sắc nhuỵ hoa xong, Giang Bắc Nhiên xác định nó còn cách thời gian thụ phấn không xa.
Hắn hài lòng gật đầu, Giang Bắc Nhiên lấy một cái bình kim cương từ trong Càn Khôn giới ra, nhỏ hai giọt Kim Ô thủy lên, giúp Ngọc Linh Lung có thể hấp thu được nhiều linh khí hơn.
Tiếp đó, hắn lại làm chút việc thường ngày khác rồi mới Giang Bắc Nhiên xuống núi, đi tới Thủy Kính đường.
"Chào Giang sư ca."
Tiểu Đóa đang quét rác ở cửa ra vào thấy Giang Bắc Nhiên thì lập tức mỉm cười chào hỏi.
"Chào buổi sáng."
Chào hỏi xong, Giang Bắc Nhiên đang muốn vào trong thì nghe được âm thanh đối thoại truyền tới từ chính sảnh.
"Có khách?"
Giang Bắc Nhiên hỏi Tiểu Đóa.
"Ừm, là đệ tử của Xích Hà tông."
Đệ tử Xích Hà tông?
Giang Bắc Nhiên có chút nghi hoặc, tại sao Thi Phượng Lan phải đích thân tiếp đãi một tên tiểu đệ tử của tông phái khác. Nhưng hắn không hỏi nhiều, trực tiếp đi vào sân nhỏ, nếu chính sảnh có khách, hắn vừa vặn có thể vào sau viện chăm sóc hoa cỏ luôn.
Giang Bắc Nhiên đeo mũ rơm, cầm xẻng nhỏ lên, ngồi xổm xuống trước một đóa hồng dược trước.
Qua thời gian đại khái chừng chung trà. Hai người đang nói chuyện trong chính sảnh cũng đi vào vườn hoa, thanh âm của Thi Phượng Lan cũng rõ ràng hơn mấy phần.
"Thật có lỗi Thu Nghiên, ta vốn muốn để một đệ tử đáng tin hộ tống ngươi về tông, nhưng hắn ! bận quá! Đến ngay cả ta, đường chủ này đều không mời nổi hắn, cho nên..."
"Thi đường chủ khách khí rồi, đây cũng không phải lần đầu ta tới Quy Tâm tông, cần gì hộ vệ."
Nghe Thi Phượng Lan cố gắng cường điệu hai chữ bận bịu, Giang Bắc Nhiên liền biết nàng cố ý nói cho hắn nghe, vì thế ngẩng đầu lên nhìn.
Khá lắm... Xem ra đây chính là người phát động nhiệm vụ Huyền cấp hạ phẩm.
Chỉ thấy trước mặt Thi Phượng Lan là một nữ đệ tử cao gầy, suối tóc dài búi lỏng lẻo bằng một cây trâm, trang sức đính trên đó rủ xuống, chập chờn giữa tóc mai. Nhìn xuống hàng lông mày không tô mà đậm, da không cần thoa phấn vẫn trắng nõn, môi đỏ thẫm bĩu một cái, yên kiều vô cùng, váy lụa màu vàng bao bọc toàn thân, bên hông và dây lụa rủ xuống, lộ ra mấy phần thướt tha.
Quả nhiên là một nhân vật nguy hiểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận