Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 128: Phùng Tài Anh

"Ừm, với những gì ngươi miêu tả, ta cũng cảm thấy rất hứng thú với tòa nhà này. Nếu có thể mà nói, ta muốn thử gặp người bán."
Thấy Giang Bắc Nhiên cảm thấy hứng thú, Hùng Bát lập tức hưng phấn đáp:
"Không có vấn đề, ta sẽ mau chóng sắp xếp cho ngài.”
"Nhanh nhất cần bao lâu?"
"Mỗi ngày lúc hoàng hôn, người bán kia đều sẽ về trấn một chuyến. Ngài cho ta địa chỉ , chờ người bán vừa về ta lập tức tới báo cho ngài."
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì nhìn về phía Cố Thanh Hoan, Cố Thanh Hoan lập tức hiểu ý quay sang nói chuyện với Hùng Bát.
Trò chuyện xong, Cố Thanh Hoan dẫn Giang Bắc Nhiên vào ở tạm trong một khách sạn, cũng tìm một gian bao sương để thuê.
Đuổi tiểu nhị đi, Cố Thanh Hoan mới bẩm báo với Giang Bắc Nhiên:
"Ta và cò mồi đã bàn xong, giờ Dậu hắn sẽ sắp xếp cho sư huynh cùng người bán kia gặp mặt."
"Tốt, vậy ta ra ngoài dạo chơi, giờ Dậu lại về."
"Vâng."
Đối với việc sư huynh thích đi dạo, Cố Thanh Hoan đã sớm không thấy kinh ngạc gì nữa, tiễn sư huynh đi xong thì ngồi bên cửa sổ ngắm cảnh.
Giờ Dậu, Giang Bắc Nhiên đúng giờ về tới khách sạn, cũng thấy cò mồi đã đến, bên cạnh còn ngồi có một nam tử mặc trường bào đỏ sẫm đang ngồi.
"Đại ca."
Thấy Giang Bắc Nhiên trở về, Cố Thanh Hoan lập tức đứng dậy hô.
Nam tử áo đỏ thuận ánh mắt Cố Thanh Hoan nhìn sang, cũng đứng dậy chắp tay với Giang Bắc Nhiên, nói một tiếng hạnh ngộ.
"Hạnh ngộ."
Giang Bắc Nhiên đáp lễ, thuận tiện dùng tinh thần lực xem xét một chút, phát hiện tu vi của đối phương cũng không thấp, Huyền Sư ngũ giai, so với các đệ tử trong Quy Tâm tông cũng coi như thuộc hàng tinh anh.
"Vậy kế tiếp mấy vị gia từ từ trò chuyện, tiểu nhân trước hết lui xuống."
Thấy mình đã hoàn thành chức trách, Hùng Bát cấp tốc cáo lui, khi rời đi còn giúp đóng cửa bao sương lại.
"Tại hạ là Phùng Tài Anh, đệ tử Nhập Vân tông."
Sau khi cửa đóng, Phùng Tài Anh lần nữa chắp tay tự giới thiệu với Giang Bắc Nhiên.
"Tại hạ là Vương Lão Ngũ, là đệ tử Liễu Lâm tông."
Song phương tự giới thiệu xong thì cùng nhìn nhau cười một tiếng. Đối với họ mà nói, tên chỉ là một cách gọi dùng để giao lưu thôi.
"Vậy ta đi thẳng vào vấn đề, nơi có linh khí nồng nặc trong trạch viện kia chừng mười thước vuông, không biết Vương huynh có thể ra giá thế nào?”
Mười thước vuông à... Tuy không lớn, nhưng cũng không tệ.
"Vậy xin hỏi Phùng huynh muốn linh thạch hay vật đồng giá?"
Giang Bắc Nhiên đáp.
"Lão Ngũ huynh thống khoái, linh thạch tất nhiên là tốt nhất, nhưng nếu Lão Ngũ huynh có thể lấy ra binh khí hoặc pháp bảo công kích khiến ta động tâm, ta cũng có thể giảm giá cho ngươi."
"Ồ? Không biết Phùng huynh bình thường yêu dạng binh khí gì?"
"Đao!"
"Đao ư..."
Giang Bắc Nhiên gật đầu nhưng thầm kinh ngạc. Hôm nay hệ thống sao mà an phận quá, đối với người xa lạ này mà chẳng phát động nhiệm vụ nào cả.
Việc này khiến Giang Bắc Nhiên vốn cảm thấy mình là kẻ địch của cả thế giới này cảm thấy có chút không quen.
Chẳng lẽ ta rốt cục cũng chuyển vận rồi?
Giang Bắc Nhiên không suy nghĩ tiếp nữa, lấy một thanh Lân Giác Đao từ trong Càn Khôn Giới ra, nói với Phùng Tài Anh:
"Không biết Phùng huynh đối với cây đao này có hứng thú hay không?"
Trong nháy mắt nhìn thấy Lân Giác Đao, hai mắt Phùng Anh tỏa sáng:
"Ta có thể nhìn kỹ hơn chút không?"
"Đương nhiên."
Giang Bắc Nhiên dùng tay làm dấu mời rồi đáp.
Chuôi Lân Giác Đao rất ngắn, được thiết kế giúp bảo vệ tay an toàn hơn.
Thân đao có độ cong tương đối lớn, lưỡi đao giang rộng, vì hình dạng giống với sừng Kỳ Lân nên nó có tên là Lân Giác Đao.
Vì thân đao được thiết kế đặc thù, cho nên khi chiến đấu, Lân Giác Đao sẽ dễ trúng đích hơn.
Tác dụng của binh khí với người tu luyện không đạt được tới cấp bậc Huyền Vương rất quan trọng. Nhất là khi hai bên chiến đấu, một bên bị binh khí đối phương khắc chế sẽ đưa đến tác dụng vô cùng lớn.
Phùng Anh lật tới lật lui Lân Giác Đao nhiều lần mới ngẩng đầu nhìn về phía Giang Bắc Nhiên:
"Lão Ngũ huynh, không biết binh khí tên gì?"
"Kim Tí Lân Giác Đao, trong một lần tình cờ ta có được. Dùng để đâm, chặt, bổ, vẩy đều phát huy ra uy lực cực lớn. Mặt khác, thân đao của nó có chất liệu là Tinh Văn Cương, chỉ cần ngươi vận chuyển huyền khí vào là có thể nâng cao uy lực của nó.”
"Đúng là Tinh Văn Cương không sai, người chế tạo binh khí có tay nghề cực kỳ cao siêu. Cả đời này ta làm bạn với đao, đã gặp qua đủ loại vũ khí, nhưng thanh đao này của Lão Ngũ... tuyệt đối được xưng tụng là cực phẩm."
Quả nhiên Phùng huynh là người hiểu đao.
Phía dưới Thiên Địa Huyền Hoàng còn có phàm phẩm, lương phẩm, thượng phẩm, cực phẩm cùng tuyệt phẩm. Đại đa số người tu luyện không có bối cảnh đều dùng năm loại vũ khí này.
Một thanh vũ khí có cấp bậc cực phẩm nói ít thì có thể dùng đến khi lên cấp Đại Huyền Sư. Nếu một mực tìm không thấy tiện tay, dùng đến Huyền Linh cũng không có vấn đề lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận