Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 136: So Chiêu

Đáng tiếc, linh đan ngũ phẩm cường đại nhưng lại có yêu cầu cực cao với tố chất thân thể của người dùng. Nếu cưỡng ép dùng, nhẹ thì trọng thương thổ huyết, nặng thì bạo thể mà chết, đây cũng là lý do Giang Bắc Nhiên không dám để Ngô Thanh Sách trực tiếp ăn dùng.
Chờ qua đại khái một nén nhang, rốt cục sắc mặt Ngô Thanh Sách cũng dần khôi phục, hắn thở dài một hơi rồi đứng lên cúi rạp người nói với Giang Bắc Nhiên:
"Đa tạ sư huynh đã ban thưởng đan dược!"
"Cảm giác thân thể biến hóa thế nào rồi?"
"Cũng được."
Ngô Thanh Sách dùng sức gật đầu:
"Dù không rõ biến hóa đến cùng lớn bao nhiêu nhưng ta có thể cảm nhận được thân thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều so với trước kia."
"Đây là Lôi Viêm Tôi Thể Đan được luyện chế từ Lôi Linh Hoa. Tên như ý nghĩa, giúp gia tăng cường độ thân thể của ngươi. Về sau, chiêu thức có chứa Lôi linh khí sẽ không tạo ra hiệu quả quá lớn với ngươi. Mặt khác, khả năng khôi phục từ thân thể, phản ứng, tốc độ của ngươi đều sẽ tăng lên rất nhiều.” Nói xong, Giang Bắc Nhiên lấy một bình ngọc nhỏ màu đen, ném cho Ngô Thanh Sách , chờ Ngô Thanh Sách bắt lấy, Giang Bắc Nhiên nói tiếp.
"Đây là Thần Tốc Hoàn, cũng được luyện chế bằng Lôi Linh Hoa. Ăn xong thì về sau tốc độ của ngươi sẽ nhanh hơn. Nhưng nhớ, chỉ có ngươi ăn được. Nếu cho người chưa cùng Lôi Viêm Tôi Thể Đan ăn, đối phương sẽ bị bạo thể.” "Ta hiểu rồi."
Ngô Thanh Sách chắp tay.
"Ngươi hiểu cái gì?"
Nghe Giang Bắc Nhiên hỏi, Ngô Thanh Sách không khỏi sững sờ, hắn đáp:
"Ta biết tuyệt đối không thể được cho người khác dùng thuốc này... Ôi!"
Ngô Thanh Sách che trán mình, hít hít cái mũi hỏi:
"Xin sư huynh giải thích nghi hoặc."
"Rõ ràng ta đã nói cho ngươi biết, ăn nó đi chết a, so với độc dược còn có tác dụng tốt hơn. Hiện tại hiểu chưa?” "A ! hiểu rồi, hiểu rồi."
Ngô Thanh Sách liên tục gật đầu.
"Đi thôi, đi lên."
Giang Bắc Nhiên dẫn Ngô Thanh Sách trở lại Tử Trúc uyển, cầm chén trà lên, uống một ngụm rồi hỏi:
"Hơn một tháng này, tu vi của ngươi tăng lên bao nhiêu?"
"Hồi bẩm sư huynh, hơn một tháng này, đại đa số thời gian ta đều dùng để nắm vững cảnh giới Huyền Sư. Về mặt tu vi thì không có đột phá."
Nói xong, Ngô Thanh Sách nhắm mắt lại, chuẩn bị chịu bị gõ trán.
"Ừm, không sai, thời điểm vừa đột phá nếu chỉ theo đuổi cái trước mắt sẽ khiến căn cơ của ngươi bị hủy. Điểm này cuối cùng ngươi cũng nhớ kỹ."
Thấy mình không chỉ không bị gõ, còn được sư huynh khen ngợi, Ngô Thanh Sách lập tức chắp tay nói:
"Đa tạ sư huynh khích lệ."
"Đến đây, so chiêu cùng ta một chút, để ta nhìn xem ngươi trở thành Huyền Sư rồi thì thực lực tiến bộ được bao nhiêu."
"A! ?"
Ngô Thanh Sách nghe xong thì khuôn mặt lần nữa biến thành mướp đắng.
… "Ha... Ha... Sư huynh... Ta thật sự hết hơi rồi, dừng... Nghỉ một chút đi."
Ngô Thanh Sách hết sức, ngã chổng vó nằm trên mặt đất.
Giang Bắc Nhiên ném tiếp hai viên Vô Ảnh Tiêu vào miệng Ngô Thanh Sách, hắn mở miệng nói:
"Tốc độ tiến bộ không ít, Vô Ảnh Tiêu cũng không tệ, thấy được ngươi đã bỏ không ít công sức vào đó."
"Đa... Đa tạ sư huynh khích lệ."
"Đứng lên được chưa?"
"Được rồi!"
Ngô Thanh Sách hút mạnh một hơi, ráng chống đỡ mà đứng lên.
Giang Bắc Nhiên hài lòng gật đầu, đi đến trước mặt Ngô Thanh Sách, lấy một thanh kiếm màu xanh ra, đưa cho đối phương.
"Nhận đi."
Đầu tiên Ngô Thanh Sách sững sờ, sau đó lập tức khom người duỗi hai tay nhận kiếm.
"Kiếm này gọi là Vạn Quân, là ta dùng Minh Thiết chế tạo thành, phối hợp với Lôi linh khí trong cơ thể ngươi bây giờ có thể phát huy ra uy lực lớn nhất của nó, cho ngươi."
"Vạn Quân..."
Ngô Thanh Sách thấp giọng lặp lại một lần, sau đó mới hồi phục tinh thần, cao giọng hô:
"Đa tạ sư huynh ban kiếm!"
"Đi, tìm một chỗ thử kiếm đi."
Ăn một viên Thanh Linh Hoàn sư huynh cho lần trước, Ngô Thanh Sách khôi phục một lượng huyền khí lớn rồi lập tức đi theo Giang Bắc Nhiên hạ sơn.
Đi ra chỗ cách sơn cốc mấy chục dặm, Giang Bắc Nhiên dừng bước quay người nhìn Ngô Thanh Sách đi theo sau :
"Ở chỗ này đi."
"Được!"
Nhờ có Thanh Linh Hoàn, linh khí Ngô Thanh Sách đã sử dụng hết trên đường nay hoàn toàn khôi phục, giờ phút này đang là trạng thái toàn thịnh.
Tay phải Ngô Thanh Sách nắm chặt chuôi kiếm Vạn Quân, đầu tiên hắn nhìn sư huynh một chút, thấy đối phương gật đầu, Ngô Thanh Sách bỗng rút Vạn Quân ra khỏi vỏ.
Lưỡi kiếm phát ra âm thanh như sấm rền, khiến tâm thần Ngô Thanh Sách cũng vì đó mà run lên.
Ngô Thanh Sách thưởng thức kiếm một chút rồi bắt đầu ra chiêu, kiếm khí theo chiêu thức cắt đôi mấy khối cự thạch gần đó.
Ngô Thanh Sách huy kiếm tới khi thấy xung quanh không còn gì mới cười hắc hắc chạy tới chỗ Giang Bắc Nhiên, hành lễ nói:
"Đa tạ sư huynh!"
"Dễ dùng không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận