Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 144: Thế Giới Này Thật Là Máu Chó

"Bắc Nhiên."
Giang Bắc Nhiên theo thanh âm đó mà quay đầu lại, hơi kinh ngạc:
"Lục sư huynh! ? Sao ngươi lại tới đây."
"Đây là lần đầu ngươi đại biểu tông môn ra ngoài tỷ thí, sư huynh đương nhiên muốn đưa tiễn ngươi a."
Lục Bạch Quy nói xong không khỏi nở nụ cười:
"Nói thật, đến bây giờ ta còn có chút không tin, ngươi lại vì tông môn tham gia loại tỷ thí này."
"Sư huynh... Ngươi hiểu lầm ta rồi, kỳ thật ta vẫn luôn muốn vì tông môn ra sức."
"Ha ha ha, được rồi, là do sư huynh nhìn lầm, hộ tâm kính lần trước ta đưa cho ngươi có mang theo không?"
"Ừm, có."
Giang Bắc Nhiên vỗ ngực nói.
"Tuy nói người tới lần tỷ thí kiêm chúc thọ này đều là danh môn chính tông nhưng nơi nhiều người khó tránh ngư long hỗn tạp. Tới nơi nhớ kỹ khiêm tốn mà làm việc, an toàn làm trọng."
"Bắc Nhiên nhớ những gì sư huynh dạy bảo."
Lục Bạch Quy gật gật đầu, lấy ba lá bùa từ trong Càn Khôn giới ra đưa cho Giang Bắc Nhiên:
"Đây là ba tấm Phong Độn Chú, nếu gặp nguy hiểm hãy dùng nó, nó có thể giúp ngươi thoát ly hiểm cảnh."
"Đa tạ sư huynh!"
Giang Bắc Nhiên cao hứng nhận lá bùa, cười nói.
Nơi xa, Lâm Du Nhạn một mực chú ý Giang Bắc Nhiên vạn phần kinh ngạc.
Sư huynh vậy mà lộ ra biểu lộ tôn kính như vậy, Lục sư huynh kia đến cùng là ai? Sau khi trở về nhất định phải hỏi thăm một chút, không đúng... Tùy tiện tiếp cận Lục sư huynh sẽ khiến sư huynh tức giận, ân... Cần bàn bạc kỹ hơn.
Mặt khác, năm người Liễu Tử Câm các nàng cũng cực kỳ kinh ngạc, trong ấn tượng của các nàng, sư huynh vẫn luôn có bộ dáng bất cần đời, độc lai độc vãng, mang theo tư thái duy ngã độc tôn, nhưng giờ phút này sư huynh lại tươi cười như thế.
Sau khi kinh ngạc, năm tỷ muội bị một đám sư huynh muội bao vây trao đổi ánh mắt với nhau, ý tứ rất đơn giản.
Đợi lát nữa thảo luận!
Lục Bạch Quy dặn dò Giang Bắc Nhiên vài câu nên cẩn thận ở chỗ nào rồi vỗ vai Giang Bắc Nhiên:
"Được rồi, cuối cùng sư huynh chúc ngươi thắng ngay từ trận đầu, đoạt giải nhất trở về, như thế sau này trong tông môn ngươi cũng có chỗ cắm dùi."
"Sư huynh yên tâm, ta nhất định toàn lực ứng phó."
"Ừm, đi thôi."
"Sư huynh bảo trọng."
Nói xong, Giang Bắc Nhiên thi lễ với sư huynh một cái, sau đó đi xuống núi.
Chờ thân ảnh Giang Bắc Nhiên hoàn toàn biến mất trong tầm mắt, Lục Bạch Quy xoay người chuẩn bị về đường thì cảm nhận được có mấy đạo ánh mắt tập trung trên người mình.
Nhưng nhìn xung quanh nhìn lại không phát hiện có ai đang nhìn hắn cả, Lục Bạch Quy cũng không nghĩ nhiều, tiếp tục đi về phía Kim Đỉnh phong.
Sau thời gian một chén trà, tất cả đệ tử dự thi đã tới chân núi, hành lễ cáo biệt cùng đường chủ nhà mình.
Chuyến đi tới Yểm Nguyệt tông lần này, cao tầng đi cùng không nhiều, trừ tông chủ bên ngoài, cũng chỉ có hai vị hương chủ cùng một vị quản lý việc vặt trong tông phái. Mặt khác những cao tầng còn lại đều thủ ở trong tông phái rồi.
Dù sao cũng là đi mừng thọ nha, không phải chỉ đi đánh nhau, tông chủ trình diện cho đủ mặt mũi, không cần phô trương thanh thế quá, bằng không đến lúc đó sẽ khách át tiếng chủ mất.
Bất quá, dù người đi không nhiều nhưng phô trương thì nhất định phải đủ, chạy bộ tới là không thể nào, mười lăm chiếc xe lớn do dị thú Mẫn Ngưu lôi kéo đã chờ sẵn dưới chân núi.
Lôi kéo tông chủ chiếc kia xe lớn càng là tam giai dị thú Tử Ảnh Yêu Hồ, tương đương với người tu luyện bên trong Đại Huyền Sư thực lực.
"Tốt, lên xe, chuẩn bị xuất phát!"
"Tuân mệnh!"
Chờ các đường chủ toàn bộ đều về núi, Lục Dận Long hạ lệnh xong thì ngồi vào xe lớn của mình.
Mà hết thảy mười lăm chiếc xe lớn của đệ tử bên này, tất nhiên sẽ xuất hiện đệ tử các đường cùng ngồi chung một xe, quyền lợi phân phối tự nhiên rơi vào tay "quan tiền nhiệm mới" Ngô Thanh Sách.
Tuy nói chỉ là việc nhỏ, nhưng đây cũng là lần đầu Ngô Thanh Sách nhận được quyền lực thanh cương.
Nhìn sơ qua bảng danh sách, Ngô Thanh Sách liếc nhìn về phía sư huynh mấy giây. Hắn phát hiện sư huynh không ra hiệu gì mới yên lòng, bắt đầu an bài từng chiếc xe một.
Lam Tâm đường cùng Thủy Kính đường vốn có hợp tác lại thêm bên nhiều người bên ít người, tự nhiên được phân vào cùng một xe, những đệ tử đường khác hâm mộ tới nhe răng nhếch miệng.
Lúc trước chọn Lam Tâm đường thật sự là quá tốt.
Lạc Dương Thư thầm cảm kích một tiếng trong lòng, vừa muốn lên xe thì thấy bên cạnh có một đệ tử Băng Sơn đường xông tới nói:
"Lạc sư huynh, ta có một khối Mộc linh thạch, có thể đổi chỗ ngồi trên xe với ngươi không?” Lạc Dương Thư nghe xong thì móc hai khối Mộc linh thạch ra nói:
"Ta cho ngươi hai khối, đừng đến phiền ta nữa."
"A! Ngươi đợi đấy cho ta!"
Ai... Thế giới này thật là máu chó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận