Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 152: Náo Loạn

"Đi vào trước đi."
Cố nén không trực tiếp răn dạy đệ tử bị vẽ chữ chính trước mặt mọi người, Từ Cảnh Thu kêu các đệ tử quay lại Nghênh Tân quán đóng cửa dạy bảo.
Đám đệ tử thấy không có chuyện gì để nhìn nữa liền nhao nhao giải tán, nhưng trên đường không nhịn được mà tốp năm tốp ba trò chuyện.
Có người từng gặp Ngô Thanh Sách ở Giang Bắc nói với sư đệ của mình:
"Không ngờ Ngô Thanh Sách cường thế như vậy, trực tiếp đánh tới cửa luôn."
Một ngày cứ thế trôi qua, mấy chuyện động thủ đánh nhau tại đây không ít. Nhưng đánh xong thì thôi, người đánh không cần nói, người thua cũng chẳng kể với ai. Cùng lắm giấu trong lòng, chờ cơ hội trả thù.
Trường hợp trực tiếp đánh tới cửa như Ngô Thanh Sách hôm nay là lần đầu.
"Còn không phải sao, bất quá cũng rất hả giận nha. Đám nhà giàu mới nổi của khu Giang Nam kia suốt ngày nhìn người bằng mũi. Lần này ăn thiệt thòi xong, để xem họ còn dám phách lối ương ngạnh như vậy không. Bất quá... đám đệ tử Giang Nam này nổi danh có thù tất báo. Nếu về sau để họ tìm được cơ hội, chỉ sợ Ngô Thanh Sách phải ăn thua thiệt."
"Đùa nghịch uy phong tự nhiên phải trả giá đắt. Lại nói, chuyện này thì mắc mớ gì đến chúng ta. Đi đi đi, chúng ta tiếp tục uống rượu."
"Quá hả giận, ha ha ha! Ngô sư huynh, vừa rồi đám đệ tử Chân Võ tông kia bị ngươi dọa cho sợ choáng váng, một tên cũng chẳng dám lên tiếng, bội phục! Tiểu đệ vạn phần bội phục!"
Lúc trở lại Nghênh Tân quán nhà mình, mặt mũi Tề Chung tràn đầy vẻ kính nể.
Ngô Thanh Sách khoát khoát tay nói:
"Chuyện chỉ vừa mới bắt đầu thôi, gọi những đệ tử bị thương đệ tử kia cùng ta đi gặp tông chủ."
"A?"
Tề Chung sững sờ:
"Vẫn phải bẩm báo việc này cho tông chủ sao?"
"Nếu trưởng lão Chân Võ tông không ra mặt, đây chỉ là tranh chấp giữa đệ tử chúng ta. Trưởng lão Chân Võ tông tới dọa chúng ta, dĩ nhiên đây trở thành chuyện giữa hai tông môn với nhau. Nếu về sau để tông chủ biết chúng ta ngậm bồ hòn làm ngọt, hắn sẽ trách vì sao chúng ta không bẩm báo hắn."
"Thì ra là thế! Sư huynh anh minh! Vậy hiện tại ta sẽ kêu đám sư đệ thụ thương tới.”
Chờ Tề Chung lên lầu rồi, Ngô Thanh Sách vừa quay người đã phát hiện sư huynh đang ngồi trước bàn vuông ở đại sảnh, một mình uống rượu.
"Không tệ, hỏi rõ sự tình rồi đi tìm tông chủ, nói theo lời ta dạy ngươi là được."
"Vâng, sư huynh."
Ngô Thanh Sách nói xong không nhìn Giang Bắc Nhiên nữa.
Chờ đến khi Ngô Thanh Sách cùng đám sư đệ thụ thương rời khỏi Nghênh Tân quán, Giang Bắc Nhiên mới lung lay chén rượu trong tay, than thở:
"Loạn, loạn thật tốt."
Sáng sớm, khi Giang Bắc Nhiên phát hiện mấy màn kịch này, hắn từng dùng tinh thần lực quét một vòng toàn bộ khu vườn. Cuối cùng đúng như hắn đoán, phát hiện được mấy cường giả cấp Đại Huyền Sư đang tuần tra khắp nơi, rõ ràng Yểm Nguyệt tông đã an bài từ trước.
Chứng tỏ tông chủ Yểm Nguyệt tông đã sớm nghĩ tới trường hợp tranh chấp khi một đám đệ tử huyết khí phương cương ở chung với nhau. Nhưng khi vở kịch xảy ra, đám cường giả kia không trực tiếp xuất thủ, chỉ đứng một bên nhìn, chứng tỏ chỉ cần không náo ra mạng người, họ sẽ không xuất thủ.
Cứ như vậy, Giang Bắc Nhiên đại khái đã hiểu ý tứ của tông chủ Yểm Nguyệt tông. Hắn rất vui khi nhìn thấy đệ tử các tông tranh chấp. Chỉ cần không thương tổn đến tính mệnh, tùy tiện náo là được, náo càng lớn càng tốt.
Về phần tại sao hắn muốn làm thế, Giang Bắc Nhiên phân tích cho rằng, nếu đám đệ tử này gây đủ lớn, sớm muộn gì cũng truyền đến tai tông chủ các tông, mà tông chủ các tông lại không thể ra tay trên địa bàn của hắn. Cuối cùng khẳng định phải mời hắn ra chủ trì công đạo, càng nhiều tông chủ tìm hắn chủ trì công đạo, hắn càng có thể củng cố cái danh đệ nhất tông trong Phong Châu này. Vậy cũng là không uổng tốn công mời các tông phái lớn nhỏ tại Phong Châu tới tham dự thịnh hội.
Sau khi đoán được, Giang Bắc Nhiên liền đưa ra quyết định, để Ngô Thanh Sách tìm tới tận cửa, thứ nhất có thể để Ngô Thanh Sách lập uy, hai là cách hành sự này sẽ khiến tông chủ Quy Tâm tông vừa lòng Ngô Thanh Sách hơn.
Đương nhiên, những điều này chỉ do hắn suy đoán, cơ mà hành động này trở thành chim đầu đàn này không phát động nhiệm vụ, một khi phát động, chứng tỏ bàn cờ của tông chủ Yểm Nguyệt tông lớn hơn nhiều. Khi đó Giang Bắc Nhiên cũng có thể chuẩn bị sớm và kỹ càng hơn.
Nếu nhiệm vụ không được phát động, tạm thời Giang Bắc Nhiên có thể xác định tông chủ Yểm Nguyệt tông cũng không phải nguyên nhân chính khiến hệ thống muốn hắn tham gia Anh Kiệt Thiếu Niên Hội.
Một cục đá hạ ba con chim, cớ sao không làm.
Uống một hơi hết chén rượu, Giang Bắc Nhiên không khỏi thầm cảm khái: Quả nhiên đứng sau màn mang tới cảm giác rất tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận