Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 171: Nữ Thần May Mắn

Sau khi đưa hai bình, mỗi bình chứa hai viên đan dược cho Tề Văn Lâm, Giang Bắc Nhiên lấy một cái Càn Khôn giới màu bạc ra và nói:
"Vậy Khổng Tước Đỉnh này ta liền nhận."
Cảm nhận được khí tức linh dược ngũ phẩm nồng hậu dày đặc trong bình, Tề Văn Lâm gật đầu:
"Đương nhiên, giờ nó đã là của ngươi."
Thế là Càn Khôn giới màu bạc trong tay Giang Bắc Nhiên lóe lên, Khổng Tước Đỉnh được thu vào trong đó.
Lấy được Khổng Tước Đỉnh, Giang Bắc Nhiên vừa tính mở miệng hỏi xem có than không thì thấy nhiệm vụ được phát động.
Lựa chọn một: Hỏi xem có than tốt không.
Ban thưởng: Thất Tinh Công (Hoàng cấp thượng phẩm).
Lựa chọn hai: Hỏi thăm xem có nguyên liệu phụ trợ cấp năm nào không.
Ban thưởng: Không Tùng Công (Hoàng cấp thượng phẩm).
Lựa chọn ba: Cái gì cũng không hỏi.
Ban thưởng: Một điểm kỹ nghệ cơ bản ngẫu nhiên.
Được rồi, xem ra vận khí hôm nay đã dùng hết, hỏi tiếp chỉ sợ sẽ khiến đối phương oán trách, đến lúc đó lại phiền.
Giao dịch xong, hai người lần nữa quay lại nhã gian, Tề Văn Lâm tính rót thêm trà cho Giang Bắc Nhiên nhưng đến câu bình thường vừa rồi thì thu tay lại:
"Tiểu hữu thích uống trà gì, ta sẽ cho người lập tức đi chuẩn bị."
"Không phiền Tề hội trưởng, nếu không có việc gì, hôm nay ta cáo từ trước."
"Chớ vội đi a, ngươi xem đi, chúng ta vừa hoàn thành một cọc mua bán, cũng xem như hợp tác vui vẻ đúng không? Chuyện vừa rồi ta nói, ngươi xem...”
"Không được."
Giang Bắc Nhiên quả quyết cự tuyệt, không cho Tề Văn Lâm chút cơ hội nào.
Tươi cười trên mặt Tề Văn Lâm lập tức cứng lại, trong lòng mặc niệm mấy lần, hắn có thể lấy ra linh đan ngũ phẩm, hắn có thể lấy ra linh đan ngũ phẩm, hắn có thể lấy ra linh đan ngũ phẩm...
Điều chỉnh cảm xúc xong, Tề Văn Lâm lần nữa ngồi xuống:
"Tiểu hữu có thể để lại địa chỉ tìm chứ? Về sau nếu có lô đỉnh tốt ta sẽ liên lạc với ngươi.”
"Được rồi, phiền ngươi cho ta mượn giấy bút."
Nghe Giang Bắc Nhiên rốt cục cũng đồng ý với thỉnh cầu của mình, đáy lòng Tề Văn Lâm lập tức nở rộ. Cơ mà sau đó lại nhớ tới ban nãy mình bị cự tuyệt!
Nghĩ tới đây, Tề Văn Lâm mặc niệm nhiều lần, hắn có thể lấy ra linh đan ngũ phẩm, hắn có thể lấy ra linh đan ngũ phẩm...
Kết quả Tề Văn Lâm mỉm cười đưa giấy bút tới, Giang Bắc Nhiên nhìn thế nào cũng cảm thấy nụ cười này thật gượng ép. Xem ra hắn sắp chạm tới giới hạn của đối phương rồi... chạm đến lằn ranh kia... thôi, viết xong thì tranh thủ rời khỏi thôi.
Suy nghĩ một lát, Giang Bắc Nhiên viết địa chỉ căn biệt phủ ở Ôn huyện, dù hắn chỉ có một bất động sản có linh khí, nhưng bất động sản không có linh khí thì hắn còn nhiều. Mấy nơi đó cũng không phải để trống, hắn đã cho Cố Thanh Hoan an bài người hầu vào giúp đỡ dọn dẹp, nhận thư các loại.
Dù có người tra tới cũng không phát hiện được gì, vì người trong nhà chưa từng gặp Giang Bắc Nhiên. Về phần Cố Thanh Hoan, họ tất nhiên không biết tên thật của Cố Thanh Hoan rồi.
Nhận lấy giấy bút của Giang Bắc Nhiên, Tề Văn Lâm nhìn chữ trên giấy thì cả kinh:
"Chữ tốt! Tiểu hữu quả nhiên là một diệu nhân a."
"Đa tạ Tề hội trưởng khích lệ, vậy vãn bối cáo từ, hôm nay được chiêu đãi như vậy, vô cùng cảm kích."
"Khách khí, khách khí, ta đưa ngươi ra ngoài."
"Hội trưởng dừng bước, ta biết đường."
"Huyền Dương Tiên Thảo vẫn còn treo ở quầy hàng kia, để ta lấy tới cho ngươi.”
"Nếu thế thì phiền phức Tề hội trưởng."
"Khách khí, khách khí."
Giang Bắc Nhiên lần nữa trở lại đại đường, phát hiện đám đệ tử vây xem vừa rồi vẫn chưa tán đi. Bấy giờ thấy Giang Bắc Nhiên đi ra thì lập tức reo hò:
"Huynh đài không sao chứ?"
"Người ở trong đó có ai làm khó ngươi không?"
"Họ trả đủ đồ cho ngươi rồi chứ?”
Nghe xong, Giang Bắc Nhiên đáp:
"Tề hội trưởng chỉ muốn khảo nghiệm ta một chút thôi, cũng không có ác ý gì, vừa rồi còn dạy cho ta rất nhiều thứ. Nếu các vị muốn tìm nghiệp hội gia nhập, ta cảm thấy nơi này là lựa chọn rất không tệ."
"Thì ra là thế, xem ra hội trưởng này là ái tài tới sốt ruột nha."
"Dù sao với tài nghệ của vị huynh đài này, chỉ cần người sáng suốt nhìn thấy đều hiểu huynh ấy có bao nhiêu lợi hại."
"Nếu huynh đài đã đề cử nơi này, một lát bọn ta sẽ đi làm thủ tục nhập hội."
Nghe Giang Bắc Nhiên nói vậy, Tề Văn Lâm cảm thấy tương đối thoải mái, khó chịu vì bị cự tuyệt nhiều lần khi nãy đều tiêu tán.
Tề Văn Lâm gỡ Huyền Dương Tiên Thảo đang được treo trên xà ngang xuống, trịnh trọng giao cho Giang Bắc Nhiên:
"Chúc mừng tiểu hữu, ta tin Huyền Dương Tiên Thảo có thể phát huy hết tác dụng khi nằm trong tay ngươi."
"Đa tạ Tề hội trưởng."
Lúc nhận Huyền Dương Tiên Thảo, Giang Bắc Nhiên đã dùng tinh thần lực kiểm tra được năm người Liễu Tử Câm vẫn còn ở, vì thế thầm ra quyết định.
Xem ra là ta quá nhẹ tay với các nàng rồi, phải nghĩ cách dọa các nàng một chút. Bằng không năm đóa kim hoa này sẽ ngày càng không kiêng nể gì.
Giang Bắc Nhiên cất Huyền Dương Tiên Thảo vào Càn Khôn giới rồi bái biệt Tề hội trưởng, sau đó chắp tay với chúng đệ tử, nói một câu hữu duyên gặp lại, đứng dậy rời khỏi nơi này.
Chỉ chốc lát sau, Ngô Thanh Sách lẫn trong đám người cũng lặng lẽ đi theo. Có thể nói, từ đầu đến cuối không ai phát hiện ra sự tồn tại của hắn cả.
Năm người Liễu Tử Câm thì ngược lại, không cùng ra ngoài, vì các nàng biết lần trước ba tỷ muội Ngu gia dễ dàng bị sư huynh phát hiện, lần này theo đuôi kết cục cũng chẳng khác.
Rời khỏi Luyện Đan hội, Giang Bắc Nhiên lại đi tới các nghiệp hội khác tìm may. Đáng tiếc lúc hắn muốn thám thính món đồ gì thì nhiệm vụ đều được phát động. Cuối cùng bảo bối không có nhưng điểm thuộc tính thì kiếm lời không ít.
Quả nhiên Nữ Thần May Mắn đang chiếu cố ta, tối nay tham gia hội đấu giá không biết sẽ có kinh hỉ gì không nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận