Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 189: Mộc Cửu Nhật

Bình thường mà nói, lúc bắt đầu, đại đa số kỳ thủ đều thích thủ vây quanh bên ngoài rồi mới từ từ công thủ.
Chỉ cần lấy được một phần biên giới bàn cờ, giữ vững hai phía, dù có thất thủ vẫn còn một bên lui lại. Mà giữ vững được ba phía thì phần thắng đã tăng cao rất nhiều.
Nhưng Mộc Cửu Nhật lại trực tiếp tấn công về giữa, phải biết tới giữa bàn cờ sẽ phải thủ bốn phương tám hướng, khi đó không có đường lui, bị bao vây thì bốn phía đều là tử địa.
Kết quả Mặc Hạ vì quá mức để ý vì sao Mộc Cửu Nhật lại đi nước cờ này, kết quả càng đánh càng loạn, liên tục thất thủ.
Cuối cùng, Mặc Hạ không tìm thấy bất kỳ cơ hội thắng nào, chỉ đành nắm chặt hai tay, cắn chặt hàm răng, nhìn chằm chằm bàn cờ.
"Ta... Ta nhận thua."
Mặc Hạ dù không cam lòng nhưng nước mắt cứ chảy, thân thể không nhịn được run lên.
"Ván cờ này ngươi đánh rất tốt, ta rất chờ mong lần sau có cơ hội giao thủ cùng ngươi."
Mộc Cửu Nhật nói xong thì thi lễ với Mặc Hạ một cái, đứng dậy muốn rời khỏi nhưng ánh mắt lại dừng lại ở Giang Bắc Nhiên.
Giang Bắc Nhiên cảm nhận được tầm mắt của đối phương, khẽ hướng hắn gật đầu, xem như chào hỏi.
"Cửu Nhật ca! Ngươi đang nhìn gì vậy. Đi mau, đi mau, ta sắp tỷ rồi!"
Mộc Cửu Nhật bị Mộc Dao giữ chặt cũng nhìn Giang Bắc Nhiên gật đầu một cái, sau đó quay người rời đi.
Một lát sau, Giang Bắc Nhiên đi đến bên người Mặc Hạ, vuốt tóc hắn:
"Hắn rất lợi hại, ngươi thua hắn không oan uổng."
Mặc Hạ nghe xong lại khóc lớn tiếng hơn, phảng phất như đang phát tiết cảm giác mất mát trong thân thể mình.
"Sắp tới phiên ta rồi, ngươi vẫn muốn khóc tiếp hay tới xem?” Mặc Hạ nghe xong thì dùng sức lau nước mắt, kiên định hữu lực:
"Muốn xem."
"Ừm, vậy đi theo ta."
Giang Bắc Nhiên bỏ ra thời gian một canh giờ, giải quyết hết đối thủ của mình. Chúng đệ tử ma giáo nhìn hắn mà khó lòng tin được, mà Giang Bắc Nhiên đứng dậy thi lễ rồi rời khỏi Kỳ Hiên.
"Sư huynh... Ngày mai ngài nhất định có thể thắng tên Mộc Cửu Nhật kia!"
Mặc Hạ đi theo Giang Bắc Nhiên cùng rời khỏi.
Cờ vây trải qua ba ngày thi đấu, hôm nay là vòng bán kết, Giang Bắc Nhiên thắng hết đối thủ, ngày mai chỉ cần thi đấu với Mộc Cửu Nhật nữa mà thôi.
"Ngươi biết tài đánh cờ của hắn thế nào chưa?"
Giang Bắc Nhiên hỏi.
"Ta..."
Mặc Hạ chần chừ một lát rồi lắc đầu nói:
"Không biết."
Nhưng rất nhanh hắn lại ngửa mặt lên, kiên định nói:
"Nhưng ta có thể khẳng định tài đánh cờ của sư huynh ở trên hắn!” Giang Bắc Nhiên cười đáp:
"Được, sư huynh sẽ hết không để ngươi thất vọng."
Chờ Mặc Hạ trở về đọc kỳ phổ, Giang Bắc Nhiên đi tới lôi đài, phát hiện Ngô Thanh Sách đã thắng được trận tranh tài hôm nay, tấn cấp lên tứ cường, đối thủ ngày mai chính là Mộc Dao.
Lại một ngày qua đi, sau khi trận tỷ thí cuối cùng kết thúc, đệ tử chính phái chỉ còn lại mười lăm người. Lúc này, tất cả cơ hồi đã tới hồi kết. Nói cách khác, trong quá trình cứng đối cứng này, đệ tử chính phái cơ bản là bị treo lên mà đánh.
Có vài đệ tử vì thua mà buồn rầu, từ lúc quay về phòng đến nay không chịu ra ăn cơm nữa.
"Hiền đệ thật có phương pháp giáo dục, đệ tử trong tông đều hết sức ưu tú a."
Trong phòng yến hội, Quan Thập An nhìn Lục Dận Long mà nói.
Bây giờ ba người dự thi đều thuộc về Yểm Nguyệt tông và Quy Tâm tông, bất quá không ít người đều cho rằng là do Quy Tâm tông có vận khí tốt, vì những tông khác cũng có đệ tử vừa đột phá Huyền sư như Ngô Thanh Sách, tỉ như Huyền Dương tông cùng Thiên Vấn tông, thậm chí vị sư huynh kia của Thiên Vấn tông cũng đã là Huyền Sư tam giai, nhưng họ vừa lên đã đụng phải hai huynh muội Mộc Cửu Nhật cùng Mộc Dao, thua sạch.
Cho nên trong mắt bọn hắn Ngô Thanh Sách vừa mới đột phá Huyền Sư không lâu chỉ là kẻ may mắn mà thôi. Ngày mai tỷ thí, hắn nhất định sẽ Mộc Dao đánh bại.
"Nhân tài của Yểm Nguyệt tông xuất hiện tầng tầng lớp lớp, thực lực rõ như ban ngày, có thể tranh cơ hội này cho chính phái chúng ta.” Vương Ngôn Khanh là đệ tử mạnh nhất của Yểm Nguyệt, trên dưới Quy Tâm tông đều cho rằng hắn là đối thủ mạnh nhất của Ngô Thanh Sách, nhưng bây giờ hắn lại gặp Mộc Cửu Nhật ở vòng bán kết, thắng được hay không cũng là vấn đề khó nói a.
Quan Thập An thở dài:
"Chỉ hy vọng ngày mai các đệ tủ có thể cố gắng hết sức.” Từ lúc Anh Kiệt Thiếu Niên Hội bắt đầu, Quan Thập An rất có lòng tin với Vương Ngôn Khanh, nhưng hai ngày trước thấy biểu hiện của Mộc Cửu Nhật, hắn cũng không nhịn được bắt đầu lo lắng cho đệ tử nhà mình.
"Ai nha, đang tự thổi phồng nhau hả? Chừa ta một chỗ nha."
Lúc này, Ân Giang Hồng người đầy mùi rượu cầm theo bầu rượu đi tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận