Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 196: Gian Lận

Giang Bắc Nhiên ngẩng đầu thì phát hiện người ngăn mình lại là Mộc Dao.
Ách... Quả nhiên phía sau khoái hoạt chính là khổ đau mà.
Thầm thở dài, Giang Bắc Nhiên chỉ mình rồi hỏi:
"Tìm ta?"
"Đúng! Chính là ngươi!"
Mộc Dao hung tợn trừng mắt quát Giang Bắc Nhiên.
Đây là lần đầu tiên Giang Bắc Nhiên gặp vị đại tiểu thư ma giáo ở khoảng cách gần thế này. Đầu tóc được quấn bằng trâm hồ điệp, lộ ra cái trán cao trắng như trứng gà bóc vỏ, khiến Giang Bắc Nhiên cảm thấy nàng như một nhân vật bước ra từ trong anime.
Phía trên làn da trắng nõn, đôi môi đỏ thẫm chúm chím như đóa hoa nở rộ, kết hợp với má lúm đồng tiền ở hai bên má, dù nàng tức giận vẫn lộ ra vẻ đáng yêu.
Y phục màu đỏ nhạt, dưới vạt áo lấp lánh kim tuyến, phối với váy lụa thướt tha cùng đôi giày thêu màu lam, trông nàng không có chút mị thái nào của nữ tử ma giáo.
Tổng thể mà nói, Giang Bắc Nhiên cảm thấy nàng giống y như học sinh trung học, hoàn toàn chưa phát dục. Đương nhiên, cũng không bài trừ là trai giả gái.
"Không biết Mộc cô nương tìm ta có chuyện gì?"
"Nói! Có phải ngươi gian lận không!"
"Gian lận?"
Giang Bắc Nhiên ngơ nhác:
"Không biết Mộc cô nương ý gì?"
"Cửu Nhật ca của ta sao mà thua được! Khẳng định là ngươi gian lận!"
"Đánh cờ mồm thì gian lận thế nào?"
"Ta không biết! Nhất định là ngươi gian lận! Không phải vậy thì Cửu Nhật ca sao có thể thua ".
Giang Bắc Nhiên bất đắc dĩ đập tay lên trán:
"Nếu Mộc cô nương cảm thấy ta gian lận, có thể đi tìm mấy vị tông chủ hoặc giáo chủ của các ngươi khiếu nại, ta xin phép không tiếp."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì xoay người rời đi.
Nhưng Mộc Dao đuổi theo, đứng đối diện Giang Bắc Nhiên mà rút Sương Hoa Bảo Kiếm thân đầy hàn khí, chỉ về phía Giang Bắc Nhiên:
"Nếu hôm nay ngươi không nói rõ ràng, ta sẽ giết ngươi!"
Mộc Dao vừa dứt lời, trước mặt Giang Bắc Nhiên xuất hiện 3 lựa chọn.
Lựa chọn một: Giáo huấn Mộc Dao một trận.
Ban thưởng: Ngọc Thanh Kiếm Kinh (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: Dùng ngôn ngữ thuyết phục Mộc Dao.
Ban thưởng: Trạch Phong Bảo Quyển (Huyền cấp trung phẩm).
Lựa chọn ba: Lớn tiếng la lên, dẫn mọi người tới.
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ bản.
Móa! Sao lại là Địa cấp! ? Quả nhiên vui vẻ là ngắn ngủi, xui xẻo mới là vĩnh hằng.
Lựa chọn ba, Giang Bắc Nhiên hít sâu một hơi.
Mộc Dao không biết Giang Bắc Nhiên đang muốn làm gì, quơ quơ Sương Hoa Bảo Kiếm nói:
"Ngươi đừng có làm trò, bằng không ta một kiếm đâm chết ngươi!"
Hít đủ hơi, Giang Bắc Nhiên vận dụng chút huyền khí cao giọng la lên:
"Yêu nữ ma giáo Mộc Dao muốn giết người !"
Trong nháy mắt thanh âm truyền ra trăm dặm, khiến Mộc Dao sợ ngây người.
"Ngươi! Sao ngươi có thể cầu cứu chứ!"
"Đánh không lại ngươi, không cầu cứu chẳng lẽ chờ ngươi đâm chết ta? Ngoài ra ta đã hô tên ngươi rồi, nếu bây giờ ngươi giết ta, ngươi trốn không thoát đâu.” "Ta... Ta..."
Trong lúc nhất thời, Mộc Dao không biết nên nói gì, hành động này của Giang Bắc Nhiên hoàn toàn ngoài dự liệu của nàng. Sau khi do dự một chút, nàng cảm thấy có không ít khí tức cường đại đang hướng tới đây, vì thế lập tức rời đi.
"Ta sẽ còn tới tìm ngươi!"
Nói xong Mộc Dao quay người chật vật trốn.
Ôi xui quá...
Trong lúc Giang Bắc Nhiên thầm cảm khái, mấy đạo nhân ảnh hạ xuống bên cạnh hắn, trừ các vị tông chủ ra ngoài chứng đạo ra, giáo chủ ma giáo và Ân Giang Hồng đều đến.
"Không sao chứ? Bắc Nhiên."
Lục Dận Long tiến lên kiểm tra tình trạng cơ thể của Giang Bắc Nhiên.
"Không sao, may mắn có các vị tông chủ tới kịp, dọa yêu nữ kia đi rồi."
Ân Giang Hồng thấy cách tông chủ khác hằm hằm nhìn mình thì cười nói:
"Nếu nữ nhi bảo bối kia của ta muốn giết hắn, ngươi cảm thấy hắn có thể chống đỡ đến lúc chúng ta chạy đến?"
Chúng tông chủ nghe xong thì cảm thấy cũng có đạo lý, bằng bản sự của Mộc Dao, giết Giang Bắc Nhiên chỉ có tu vi Luyện Khí ngũ giai thật sự dễ như trở bàn tay.
"Bắc Nhiên, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?"
Lúc này Quan Thập An mới mở miệng hỏi.
"Yêu nữ kia rút kiếm nói rằng vừa rồi ta gian lận, nếu không nói thật gian lận thế nào, nàng sẽ giết ta."
"Ha ha ha ha."
Ân Giang Hồng nghe xong thì cười nói:
"Nàng chỉ dọa ngươi một chút thôi, nói ra chắc các ngươi không tin, đến bây giờ nha đầu này chưa giết ai cả, dù chỉ là con gà.” Ân Giang Hồng nhìn ánh mặt có ẩn ý của mọi người xung quanh thì nhún vai nói:
"Các ngươi tin hay không thì tùy."
Nói xong, hắn nhìn Giang Bắc Nhiên:
"Tiểu nữ ngang bướng, ta thay nàng xin lỗi ngươi."
Được cường giả cấp Huyền Tông xin lỗi, Giang Bắc Nhiên tự nhiên cũng không còn gì để nói.
Mặt khác, những vị tông chủ còn lại cũng hài lòng với kết quả này, Ân Giang Hồng tiến đến trước mặt Giang Bắc Nhiên:
"Bất quá ta cũng không quản được ta nữ nhi này, dù nàng không đến mức giết ngươi, nhưng có lẽ sẽ đánh ngươi một trận, nếu không tạm thời ngươi cứ đi theo bên cạnh ta đi, ta sẽ đảm bảo cho ngươi vô sự."
Ân Giang Hồng vừa dứt lời, Quan Thập An đã nói:
"Không cần, trong địa bàn Yểm Nguyệt tông của ta, không đến mức cần người đứng đầu ma giáo như ngươi tới bảo hộ đệ tử chính phái. Nhưng ta nói trước, nếu nữ nhi của ngươi lại đến uy hiếp Giang Bắc Nhiên, chuyện này sẽ không dễ bỏ qua như vậy."
"Được rồi ! hảo tâm lại bị xem như lòng lang dạ thú a, chúng ta đi."
Nói xong, Ân Giang Hồng dẫn thủ hạ đi vào một ngõ nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận