Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 198: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc

Phương Thu Dao thậm chí còn tự não bổ, đợi lát nữa nếu Ngô sư huynh thắng, có phải nàng có thể thừa dịp loạn lạc mà ôm sư huynh chúc mừng một chút không.
Hẳn là có thể thử nhỉ... Đang vui, ôm một chút cũng rất bình thường mà.
Trong lúc Phương Thu Dao đang ảo tưởng phi thực tế, Ngô Thanh Sách trên lôi đài đã khôi phục và hành động.
Mộc Dao thấy Ngô Thanh Sách đánh tới thì không chút sợ hãi, toàn lực vận khởi Minh Hàn quyết.
Lần này nhất định phải khiến hắn không có cơ hội đào tẩu.
Mộc Dao vừa chuẩn bị ra chiêu, phía sau cánh tay đột nhiên đau đớn kịch liệt.
"Chuyện gì vậy!"
Mộc Dao trừng to mắt, hoàn toàn không biết vì sao mình lại đột nhiên bị thương, nhưng Ngô Thanh Sách đã giết tới trước mặt nàng.
"Cáp!"
Mộc Dao khẽ kêu một tiếng, huyền khí màu tím triệt để bộc phát, chấn toàn bộ Vô Ảnh Tiêu trong cơ thể nàng chấn ra ngoài, đồng thời Sương Hoa Bảo Kiếm tản mát ra một cỗ hàn khí lạnh lẽo, đâm về phía Ngô Thanh Sách.
"Keng!"
Ngô Thanh Sách đâm kiếm cách cổ Mộc Dao một chút nhưng đã bị cản lại. Sở dĩ Mộc Dao chật vật như vậy là vì vừa rồi nàng muốn chống đỡ, hai bả vai bỗng truyền tới một hồi đau đớn, thế nhưng nàng không hề lùi bước, chịu đựng cỗ đau đớn này, mà công kích Ngô Thanh Sách.
Đáng giận, vẫn còn kém một chút.
Kết hợp Vô Ảnh Tiêu và Bách Hoa Liễu Loạn là một trong sát chiêu mạnh nhất hiện tại của Ngô Thanh Sách. Trong mấy trận đấu trước đó hắn vẫn không dùng, là vì chuẩn bị cho Mộc Dao phần đại lễ.
Nhưng hắn không ngờ năng lực ứng biến của Mộc Dao lại mạnh như vậy, dù ở trạng thái thụ thương vẫn có thể ngăn cản công kích của hắn.
Một kích không thành, Ngô Thanh Sách vừa chuẩn lui về sau, Mộc Dao đã nhanh chóng phản kích một cách lăng lệ.
Mỗi lần Mộc Dao ra kiếm, Ngô Thanh Sách cảm nhận được động tác của mình chậm đi một chút, cảm giác chậm này lại ngày càng tăng.
"A!"
Rốt cục vì sự chậm trễ mà Ngô Thanh Sách đã chẳng ngăn được công kích của Mộc Dao, Sương Hoa Bảo Kiếm liên tục đâm mấy nhát trên thân Ngô Thanh Sách.
"Chịu chết đi!"
Ngô Thanh Sách liên tục bị đâm trúng như nỏ mạnh hết đà, một kiếm cuối của Mộc Dao đâm trúng ngực hắn.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Ngô Thanh Sách đột nhiên bộc phát lực lượng lôi điện, trong nháy mắt giải thoát nửa người bị đông cứng, đồng thời toàn lực đâm Vạn Quân về phía Mộc Dao chém.
Mộc Dao không ngờ dưới loại tình huống này mà Ngô Thanh Sách vẫn có thể phản kích, trong lúc nhất thời chỉ có thể đổi công thành thủ, chắn Sương Hoa Bảo Kiếm trước người, ngăn cản Vạn Quân của Ngô Thanh Sách.
Nhưng chỉ một giây sau, Mộc Dao đã phát hiện thanh kiếm trong tay Ngô Thanh Sách đột nhiên vỡ ra.
Nàng chưa kịp biết rõ là chuyện gì xảy ra, ba mảnh vỡ của Vạn Quân đã đâm vào trong cơ thể nàng.
Ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, Mộc Dao vội huy kiếm chém rụng bốn mảnh vỡ Vạn Quân còn lại, nhưng ba vết thương vừa rồi khiến nàng đau tới nhe răng trợn mắt.
"Thật đẹp mắt! Yêu nữ kia đã bị thương nặng!"
"Ngô sư huynh thật lợi hại! Thanh kiếm kia thật lợi hại!"
"Ngô Thanh Sách! Mau thừa dịp giải quyết nàng đi!"
...
Thấy Mộc Dao bị trọng thương, trong lúc nhất thời tất cả đệ tử chính phái đều kích động.
Có thể thắng! Có hy vọng thắng rồi!
Ân Giang Hồng cau mày nói:
"Đó là kiếm gì mà lại vi diệu như vậy.” Nói xong hắn nhìn về phía Lục Dận Long:
"Điểu tông các ngươi đúng là nhân tài xuất hiện lớp lớp a."
Nghe được hai chữ điểu tông, Lục Dận Long đầu tiên là khó chịu, nhưng nghĩ đến Ân Giang Hồng vì tức mới nói thế thì tâm tình lập tức thoải mái hơn.
Thấy Lục Dận Long cười vui vẻ, Ân Giang Hồng lại hô:
"Kiếm kia là do tông các ngươi luyện ra?"
"Tất nhiên."
Lục Dận Long thừa nhận.
Dù hắn không biết làm sao Ngô Thanh Sách có được thanh kiếm kia, nhưng Ngô Thanh Sách là đệ tử Quy Tâm tông, kiếm của Ngô Thanh Sách hiển nhiên cũng là kiếm của Quy Tâm tông rồi.
"Tông của các ngươi cũng được đấy, dù tu vi không cao nhưng quái tài có không ít. Chờ Anh Kiệt Hội lần này kết thúc, bản tôn nhất định sẽ tới bái phỏng."
Lục Dận Long nghe vậy thì trong lòng nhất thời co lại, nhưng trên khí thế vẫn không hề yếu:
"Tùy thời hoan nghênh, nhưng có nhiều thứ là tuyệt mật, không phải Ân giáo chủ ngươi muốn xem là có thể xem."
"Yên tâm, ta không nhìn, đến lúc đó ta sẽ dùng đặc sản của ma giáo chúng ta đổi với ngươi."
Trong lúc hai người đối thoại, hoa quan nghiêm túc đứng bên cạnh quan sát trận tỷ thí trên lôi đài.
Hoa quan là một chức vị trung tầng trong ma giáo, bình thường do người tu luyện cấp bậc Đại Huyền Sư đảm nhiệm, phụ trách là tổ chức hoạt động xuất ngoại cho đệ tử, là nhân vật bậc trung.
Nếu có người chú ý tới nét mặt của hoa quan này sẽ phát hiện hắn hết sức lo lắng, phảng phất hai người đang đối chiến trên lôi đài là người chí thân của hắn vây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận