Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 201: Tiểu Đệ Tử Thú Vị

Quan Thập An nhìn thoáng qua hoa quan kia, suy nghĩ một lát rồi nói:
"Nhốt hắn nhốt vào Yểm Nguyệt tông, ta muốn cùng ngươi thẩm vấn hắn."
"Được, nếu Quan tông chủ không chê phiền phức, ta tự nhiên không có bất kỳ ý kiến gì."
Ân Giang Hồng nói xong thì nhìn về phía Giang Bắc Nhiên đang vô cùng yếu ớt:
"Cám ơn ngươi vì vẫn còn sống, ta thiếu ngươi một cái nhân tình."
Không biết nên đối mặt thế nào, Giang Bắc Nhiên chỉ có thể làm bộ không nghe thấy. Bằng không chẳng lẽ bảo hắn đáp lại là không cần khách sáo à, nghe kỳ kỳ làm sao ấy.
Ân Giang Hồng nói xong thì nhìn về phía một ma giáo giáo chủ sau lưng mình:
"Hạo Diễm, hi vọng ngươi sẽ có lời giải thích hợp lý."
Hạo Diễm chính là giáo chủ của tên hoa quan này, hắn nghe Ân Giang Hồng nói xong thì lập tức cúi đầu:
"Vâng!"
Tiếp đó Ân Giang Hồng nhìn về phía một vị giáo chủ khác:
"Còn ngươi, Văn Hưng."
Trai chủ Hung Nha Trai bị Ân Giang Hồng điểm mặt là người thư shai hô ma giáo vạn tuế.
"Vâng, ta nhất định sẽ tra rõ việc này."
Ân Giang Hồng gật đầu, nói với những người khác:
"Đi thôi, trước kiểm tra xem có đệ tử nào vì chuyện này mà thụ thương không."
Chúng giáo chủ nghe xong liền tản ra.
Quan Thập An thở phào nhẹ nhõm, hắn nói với các tông chủ sau lưng:
"Các vị xem xem đệ tử nhà mình có bị thương không."
Chờ các tông chủ khác tản đi, Lục Dận Long lần nữa kiểm tra toàn thân Giang Bắc Nhiên một lần, phát hiện thật sự không có trở ngại gì mới nói với Quan Thập An:
"Quan tông chủ, ta dẫn hắn về nghỉ trước."
Tuy Quan tông chủ có chút vấn đề muốn hỏi nhưng cuối cùng vẫn gật đầu:
"Ừm, đi thôi, có chuyện gì cứ nói với ta."
"Vâng."
Đáp xong, Lục Dận Long dẫn Giang Bắc Nhiên rời khỏi khu lôi đài.
Chỉ để lại Ngu Quy Thủy chưa tỉnh hồn vẫn còn đang nức nở.
"Tỷ tỷ, ngươi không có sao chứ."
"Có bị thương không?"
Lúc này, Ngu Quy Chủy và Ngu Quy Miểu lập tức nhảy lên lôi đài ôm Ngu Quy Thủy mà hỏi.
Vừa rồi tình thế đại loạn, các nàng chỉ biết tỷ tỷ được sư huynh bảo vệ thôi. Việc sư huynh đột nhiên tử vong khiến tất cả các nàng đều ngây ngẩn cả người, do hỗn loạn nên trong lúc nhất thời các nàng không biết nên làm sao để tiếp nhận hiện thực này.
Cho tới bây giờ, cục đá treo trong lòng rốt cục mới rơi xuống.
Ôm hai muội muội vào lòng, Ngu Quy Thủy vẫn còn hồi hộp, cố gắng bình tĩnh nói:
"Không sao, nhờ có sư huynh che chở, ta mới không bị thương."
"Vừa rồi thật sự hù chết chúng ta mà."
"Thu Dao bị dọa đến ngất rồi kìa."
"A?"
Ngu Quy Thủy giật mình:
"Thu Dao ngất?"
"Ừm, vừa rồi khi khí tức sư huynh tan biến hết... Thu Dao đột nhiên ngã ra đất, hiện tại Tử Câm tỷ đang chăm sóc nàng."
Ngu Quy Thủy vừa tính nói gì đó thì đột nhiên cảm nhận được có một cỗ ánh mắt khóa chặt trên người mình, nàng quay đầu nhìn sang thì thấy đó là Lâm Du Nhạn sư tỷ.
Trong cuộc tranh tài thư pháp lần này, Lâm Du Nhạn sư tỷ tỏa sáng hào quang, đáng tiếc cuối cùng vẫn bại bởi Mộc Cửu Nhật, khiến tất cả mọi người phi thường nuối tiếc.
Thấy Ngu Quy Thủy nhìn mình, Lâm Du Nhạn cười, nhẹ gật đầu với nàng.
Vừa rồi lúc khí tức Giang Bắc Nhiên biến mất, nàng cũng như Ngô Thanh Sách, căn bản không tin sư huynh sẽ chết, cho nên cũng ngây ngẩn cả người, cho tới bây giờ mới hồi phục lại, về phần tại sao nhìn Ngu Quy Thủy chỉ thuần túy là hâm mộ thôi.
Ngu Quy Thủy nhìn Lâm sư tỷ cười xong thì đứng lên nói:
"Đi thôi, tới xem Thu Dao một chút."
"Ừm."
Ngu Quy Miểu gật đầu, tiếp đó lại hiếu kỳ hỏi:
"Nhưng đến cùng thì vì sao sư huynh vẫn sống được nhỉ?”
Ngu Quy Thủy nghe xong thì lắc đầu:
"Cái này... Ta cũng không biết."
Một bên khác, trong biệt quán tông chủ, Lục Dận Long đặt Giang Bắc Nhiên lên giường, chần chừ một lát rồi hỏi:
"Muốn nói với ta bí mật của ngươi không?"
Giang Bắc Nhiên tất nhiên hiểu Lục Dận Long đang nói gì, hắn đáp:
"Cũng không tính là bí mật gì, trước khi xuất phát, Thi đường chủ cho ta mượn pháp bảo Huyền cấp Tiên Vũ Phục, cho nên mới may mắn sống được."
"Ặc..."
Lục Dận Long nghe xong không khỏi sờ cằm, cười nói:
"Không ngờ tiểu đệ tử như ngươi lại biết cách... bí mật kéo quan hệ với Thi Phượng Lan a?"
"Thi đường chủ thích hoa, ta thích làm vườn, dưới cơ duyên xảo hợp nên quen biết."
Lục Dận Long nghiêm túc đánh giá Giang Bắc Nhiên một hồi rồi gật đầu:
"Ngược lại, ta làm tông chủ có phần thất trách rồi, không biết trong tông còn có tiểu đệ tử thú vị như ngươi."
Thấy tông chủ có hứng thú với mình, Giang Bắc Nhiên nhịn không được thầm thở dài.
Ai, di chứng này sợ là có chút lớn nha.
Dừng ở đây thôi, trên cơ bản, Giang Bắc Nhiên có thể xác định nguy cơ diệt tông đã được giải trừ. Nếu hôm nay hắn ở đây thì trong số các đệ tử chính phái kia tuyệt không có ai có thể chịu được một chưởng toàn lực của Đại Huyền Sư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận