Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 215: Nhắc Tới Hoàng Bang

Kỳ thật từ khi nghe Lục Dận Long nói Anh Kiệt Thiếu Niên Hội sẽ tiếp tục diễn ra, Giang Bắc Nhiên dần cảm thấy hai vị cự đầu này không chỉ đã hóa giải hiểu lầm, thậm chí còn âm thầm đạt thành một loại hiệp ước nào đó.
Bằng không ghét nhau như thế thì tổ chức đại hội tiếp là gì? Rõ ràng là muốn quan hệ hai bên được cải thiện.
Cho nên, hai vị cự đầu này tương ái tương sát thế nào không quan trọng, dù sao chắc chắn họ có lợi ích cộng đồng nào đó cần duy trì, dù có tranh cãi ngất trời cũng không ảnh hưởng gì tới chuyện khác.
Nhưng tiểu đệ tử như ta... bị kéo vào đề tài này có khác nào chịu tội đâu?
Trong chớp nhoáng, ấn tượng của Giang Bắc Nhiên với vị giáo chủ ma giáo này giảm sút đáng kể, tính hố hắn à.
Bấy giờ, Quan Thập An cũng gật đầu:
"Đúng vậy a, Giang tiểu hữu là đệ tử, khẳng định biết rõ hơn chúng ta. Được rồi, không cần cố kỵ, nói ra đánh giá của ngươi về hai phe ma giáo và chính phái đi.” Nữa... lại muốn hố ta.
Trong lúc Giang Bắc Nhiên đang nghĩ cách chuyển đề tài thì nhiệm vụ được phát động.
Lựa chọn một: Chuyển chủ đề.
Ban thưởng: Huyền Thiên Quyền (Huyền cấp trung phẩm).
Lựa chọn hai: Nói ra chuyện của Hoàng bang. Đây là Ban phái nam chính và năm đóa kim hoa từng đụng độ trong quá trình thiết ấn.
Ban thưởng: Một điểm kỹ nghệ cơ bản ngẫu nhiên.
Hử... ?
Hai lựa chọn này khiến Giang Bắc Nhiên có chút sửng sốt, nhưng nghĩ lại một chút, dường như hắn đã nhận ra thứ gì đó.
Vì thế dưới cái nhìn chăm chú của hai vị cự đầu, Giang Bắc Nhiên nói với Ân Giang Hồng:
"Không biết Ân giáo chủ có biết không Hoàng bang không?"
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm luyện đan.
"Hoàng bang?"
Ân Giang Hồng suy tư một lát rồi lắc đầu:
"Không rõ lắm."
"Đây là một bang phái mới phất lên mấy năm gần đây ở khu Giang Bắc, họ hành xử phách lối, làm nhiều việc ác, thường bị đệ tử chính phái đến tiêu diệt, nhưng rất nhiều đệ tử sau khi tới tìm Hoàng bang đều biến mất không rõ tung tích.” Sau khi đụng độ với Hoàng bang Giang Bắc Nhiên tự nhiên cũng muốn tìm hiểu loại uy hiếp tiềm ẩn này, cho nên hắn từng thử điều tra một chút về Hoàng bang, rất nhanh hắn phát hiện Hoàng bang là một mồi câu, chuyên câu các đệ tử chính phía hành hiệp trượng nghĩa.
Hắn vốn tưởng đây là một cách mà ma giáo dùng để đả kích đệ tử chính phái, nhưng sau khi quen biết Ân Giang Hồng, cộng với nhiệm vụ được phát động, hắn bỗng có thêm suy đoán về Hoàng bang.
Nghe Giang Bắc Nhiên nói xong, Quan Thập An vuốt râu hài lòng nói:
"Nghe chưa, Ma giáo các ngươi vì đối phó với đệ tử chính phái chúng ta mà nhọc lòng như thế đó."
Thấy Ân Giang Hồng lâm vào trầm tư, Giang Bắc Nhiên lần nữa mở miệng:
"Ân giáo chủ, Quan tông chủ, kỳ thật ý của đệ tử là... khả năng cao Hoàng bang đang muốn dấy lên chiến hỏa giữa hai phe chúng ta đó.” Ân Giang Hồng nghe xong thì chậm rãi gật đầu hai cái:
"Hoàng bang à... Ta đã biết, xem ra uy tín của chủ nhân ma giáo ta đây có chút không đủ dùng a."
Nghe Ân Giang Hồng nói xong, Giang Bắc Nhiên lập tức cảm thấy vũng nước đục Phong Châu này ngày càng sâu.
Từ tình huống hiện tại mà xem, Giang Bắc Nhiên có thể xác định, trên cơ bản Ân Giang Hồng là đang hợp tác với Quan Thập An. Cả hai là người đứng đầu hai phái chính tà. Hai người này hợp tác đại biểu hai phe cũng hợp tác, dù nghe có hơi ảo huyễn nhưng sự thật là thế.
Như vậy, dưới tình huống Ân Giang Hồng cố ý muốn hợp tác cùng chính phái, sự tồn tại của Hoàng bang này rất bất thường.
Lúc này, Quan Thập An hài lòng vuốt râu nói:
"Ân giáo chủ, xem ra chuyện ngươi biết cũng không nhiều nha."
Đến lúc này, Ân Giang Hồng không có lòng dạ nào mà cãi nhau với Quan Thập An nữa, sau khi suy tư một lát thì nói:
"Chuyện của Hoàng bang ta sẽ xử lý, nhưng bây giờ có chuyện càng khẩn yếu hơn, đến cùng nên xử lý Hoàng Nguyên Thanh thế nào đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận