Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 230: Hủy Một Lá Thăm

Năm người nghe xong không khỏi cùng nhìn về phía Ngô Thanh Sách.
Lúc này Ngô Thanh Sách đang duy trì trật tự đột nhiên cảm nhận được có mấy ánh mắt nóng bỏng nhìn mình, vì thế không khỏi quay đầu nhìn về phía đám Liễu Tử Câm.
Ơ... Sao ta cảm thấy ánh mắt các nàng nhìn ta không giống với các nữ đệ tử khác nhỉ...
Từ lúc đạt được chức khôi thủ luận võ tới nay, hay nói từ khi vào Yểm Nguyệt tông, Ngô Thanh Sách đã quen với việc các nữ đệ tử nhìn mình với ánh mắt nóng bỏng, cứ như đang muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy.
Nhưng năm ánh mắt này hoàn toàn khác với những ánh mắt còn lại.
Ta từng trêu chọc qua các nàng à?
Ngô Thanh Sách khó hiểu nghĩ.
Mặt khác, trong lương đình tại một góc tây nam của Yểm Nguyệt tông, Lục Dận Long nhìn từ trên xuống dưới Giang Bắc Nhiên rồi nói:
"Ta đã nghe Quan tông chủ nói, ngươi chắc chắn muốn đồng hành với yêu nữ ma giáo kia?” Ngươi nghĩ ta nói sao là được vậy chắc...
Giang Bắc Nhiên thầm thở dài rồi ôm quyền đáp:
"Đệ tử sẽ cẩn thận."
"Ừm, nên cẩn thận. Bất quá có Tiên Vũ Phục của Thi đường chủ, nha đầu kia cũng không thể làm gì ngươi."
Lục Dận Long nói xong thì lấy ba tấm phù triện màu tím từ trong Càn Khôn giới ra, đưa cho Giang Bắc Nhiên:
"Trong này có một tấm là Thiên Cương Chú, có thể bảo vệ ngươi chu toàn, hai tấm Cuồng Phong Chú giúp ngươi chạy trốn. Nếu yêu nữ kia lòng mang ý đồ xấu, ngươi tranh thủ thời gian trở về."
Phù triện màu tím!
Thấy ba tấm phù triện màu tím, Giang Bắc Nhiên khẽ giật mình. Trong hệ thống phù triện, màu sắc đại biểu cho độ mạnh yếu của phù triện. Từ dưới đi lên chia thành năm loại là vàng, lam, tím, ngân, kim. Mỗi loại có ba phẩm cấp nhỏ.
Tỷ như phù triện màu vàng là nhất đến tam phẩm, màu lam là tứ đến lục phẩm.
Mà màu tím thì thấy nhất cũng là thất phẩm. Nếu đặt ở phòng đấu giá mà nói, thấp nhất ba tấm phù triện này cũng có giá là ba linh thạch thượng phẩm, có thể nói là một khoản chi lớn.
Thấy Giang Bắc Nhiên sửng sốt, Lục Dận Long thúc giục:
"Nhanh cất kỹ."
Giang Bắc Nhiên cảm động chắp tay:
"Vâng, đa tạ tông chủ!"
"Được rồi, vậy kế tiếp tự ngươi cẩn thận, ta ở trong tông chờ ngươi về."
Lục Dận Long nói xong thì quay người rời đi.
Giang Bắc Nhiên nhìn ba tấm phù triện màu tím trong tay một lần, thầm cảm giác ấm áp.
…..
Đợi người của Quy Tâm tông rời đi hết, Giang Bắc Nhiên dựa theo ước định cẩn thận tới phủ tông chủ.
"Tiểu hữu tới rồi."
Tới phòng khách, Giang Bắc Nhiên nghe tiếng Quan Thập An vang lên.
"Bái kiến Quan tông chủ."
Hành lễ xong, Giang Bắc Nhiên vừa tính hỏi sao Ân giáo chủ không đến đã nghe được tiếng cửa bị đẩy ra.
"A, Bắc Nhiên tới rồi."
Giang Bắc Nhiên quay đầu lại vừa tính hành lễ đã thấy Mộc Dao mặt mày khó chịu đi theo sau Ân Giang Hồng.
Ai... Nữ nhân vô dụng này chẳng làm được gì. Nữ nhi người ta đều là đối ngoại khúm núm, ăn vạ phụ thân. Sao ngươi thì ngược lại vậy?
Giang Bắc Nhiên thầm khinh bỉ Mộc Dao một phen rồi chắp tay nói:
"Bái kiến Ân giáo chủ."
Ân Giang Hồng nhìn Giang Bắc Nhiên gật đầu, hắn ngồi bên cạnh Quan Thập An, nói tiếp chuyện đêm qua.
Bất quá cũng không có gì mới, chỉ là nói lại cho Mộc Dao nghe thôi.
“Cho nên phải điều tra Hoàng bang cho kỹ. Dao Dao a, lần này vất vả cho ngươi rồi."
Mộc Dao hé miệng tính nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn bị Ân Giang Hồng trừng cho im bặt, chỉ đành chắp tay nói:
"Có thể phân ưu vì giáo chủ là vinh quang vô thượng của đệ tử."
Ân Giang Hồng hài lòng gật đầu, nói với Giang Bắc Nhiên:
"Bắc Nhiên, lần này Dao Dao liền nhờ ngươi, nếu trên đường nàng không nghe lời. Khi về ngươi cứ nói với ta, ta sẽ phạt nàng thật nặng.” Giang Bắc Nhiên nghe xong thì chắp tay:
"Vãn bối tuân mệnh."
Mộc Dao ở bên cạnh mặt mũi tràn đầy sự không cam lòng, ngay cả khí tức cũng trở nên nặng hơn nhiều.
"Đương nhiên, ngươi cũng phải chiếu cố nữ nhi của ta cho tốt, thiếu một sợi tóc ta sẽ kiếm ngươi đó.” "Vâng, vãn bối sẽ dốc toàn lực bảo hộ Mộc tiểu thư chu toàn."
"Ừm... Các ngươi cũng nghỉ ngơi được hai hôm rồi, ngày mai giờ Thìn xuất phát."
Sau khi Mộc Dao tức giận rời đi, để lại Giang Bắc Nhiên chắp tay nói với Quan Thập An:
"Quan tông chủ, vãn bối có một chuyện không hiểu, xin ngài giảng giải."
"Chuyện gì?"
"Vãn bối từng thử dùng Như Ý Thiêm Đồng, dùng rất tốt. Thế nhưng có chỗ vãn bối không hiểu. Nếu ta hủy một lá thăm, có phải trong ống sẽ thiếu đi một cây thăm không?” Giang Bắc Nhiên muốn hỏi chuyện này hôm qua nhưng hắn bị Ân Giang Hồng giày vò tới mức quên mất.
Quan Thập An nghe xong thì cười ha ha:
"Xem ra ngươi thật sự đã dụng tâm nghiên cứu, bất quá ngươi không cần lo điểm này. Thẻ trong Như Ý Thiêm Đồng rút mãi không hết. Nhưng ngươi phải lưu ý, nếu dùng với tần suất cao, ống thăm sẽ không còn linh nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận