Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 273: Phân Chia Nhiệm Vụ

Mà chỗ đặc thù của loại thể chất này là đan dược họ luyện chế ra sẽ có một mùi thơm kỳ lạ.
Trước giờ khứu giác Giang Bắc Nhiên vô cùng mẫn cảm, hắn biết Phục Thương Đan vốn không có mùi hương này.
Đúng là nhặt được bảo bối mà.
Không nói hai lời, Giang Bắc Nhiên chuẩn bị ngay một chậu thuốc tắm cho Lạc Văn Chu, triệt để kích hoạt Tiên Thiên Bích Lân Thể của đối phương.
Cứ ngâm như thế ba hôm, Lạc Văn Chu cũng cảm nhận được thân thể có chút biến hóa.
Khi Tiên Thiên Bích Lân Thể triệt để được kích hoạt, phẩm chất Phục Thương Đan mà Lạc Văn Chu luyện ra được càng thêm xuất sắc, thậm chí Giang Bắc Nhiên còn thấy Phục Thương Đan của con hàng này còn tốt hơn hắn nữa.
Cũng không phải nói Lạc Văn Chu trâu bò cỡ nào. Phục Thương Đan chỉ là đan dược nhất phẩm thôi, hạn mức cao nhất chỉ có ngần ấy, dù luyện tốt tới mức nào cũng chỉ là thuốc trị thương bình thường.
Thế nhưng Lạc Văn Chu lại có thể luyện ra Phục Thương Đan ở hạn mức cao nhất, tác dụng phát huy càng lớn.
Đối với kỳ tài như thế, Giang Bắc Nhiên triệt để nổi lên lòng muốn thu phục. Sau khi an bài mấy lần khảo nghiệm và xác định nhiệm vụ sẽ không phát động, Giang Bắc Nhiên mới đồng ý thỉnh cầu bái sư của Lạc Văn Chu.
Dù sao hắn thu tiểu đệ là vì đối phó với các loại tình huống, bây giờ gặp được một kỳ tài luyện đan, tự nhiên không có không thu.
Nhớ lại xong, Giang Bắc Nhiên nhìn Lạc Văn Chu gật đầu:
"Ừm , chờ chuyện lần này kết thúc, ta sẽ dạy ngươi một chút về thuật khống hỏa."
Lạc Văn Chu nghe xong vội vàng chắp tay nói: "Đa tạ sư phụ!"
Một lúc lâu sau, Giang Bắc Nhiên phát hiện đám mây rất nhanh đã tới Lan Châu.
Kỳ thật châu và châu chỉ cách nhau bởi quan ải, muốn đi qua cần phải đăng ký nhân khẩu. Đây là lần đầu tiên Giang Bắc Nhiên thấy chính sách này, hẳn có tác dụng không khác gì hộ khẩu tạm thời.
Bất quá quy định này có thể áp dụng với dân chúng, nhưng với người tu luyện có thể phi hành, Giang Bắc Nhiên có thể bay qua luôn. Không cần biết quan ải thể nào, có ai trông coi, nhưng người đó cũng chẳng đám đụng vào đệ tử tông phái.
Trước khi xuất phát, Giang Bắc Nhiên đã tìm hiểu về Diệp gia, cũng biết họ cắm rễ tại Tập Nguyên trấn trong Tứ Bàn quận.
Giang Bắc Nhiên thức suốt đêm xem địa đồ Lan Châu, sau đó mới khống chế đám mây bay tới đây.
Rất nhanh trời đã tối, cuối cùng Giang Bắc Nhiên cũng tới được Tập Nguyên trấn trên bản đồ.
Giang Bắc Nhiên tìm tới một chỗ không người yên lặng hạ xuống, sau đó bắt đầu phân nhiệm vụ cho ba người cấp dưới.
"Lần này ta đến là để tìm một gia tìm đại tộc họ Diệp, Thanh Hoan."
"Có mặt."
Cố Thanh Hoan lập tức lên tiếng.
"Cho ngươi năm ngày, thiết lập quan hệ trong Tập Nguyên trấn."
"Vâng."
"Văn Chu."
"Có mặt đệ tử."
"Cho ngươi một ngày, tìm vị trí Diệp gia rồi về báo cáo với ta. Xong chuyện ta sẽ nói ngươi biết cần làm gì.” "Vâng."
"Thanh Sách."
Ngô Thanh Sách nghe tới lượt mình thì kích động ôm quyền:
"Vâng!"
"Ngươi theo bên cạnh ta."
Ngô Thanh Sách nghe xong thì mừng rỡ.
"Được rồi, chia ra hành động, sau năm ngày ta sẽ ở đây chờ tin của các ngươi."
"Vâng."
Cố Thanh Hoan và Lạc Văn Chu đồng thời chắp tay, ngay lập tức tiến vào Tập Nguyên trấn.
"Sư huynh, có phải ngươi có nhiệm vụ bí mật gì muốn giao cho ta không?"
Thấy Cố Thanh Hoan cùng Lạc Văn Chu đều đi, Ngô Thanh Sách đi đến Giang Bắc Nhiên trước mặt chắp tay nói.
"Đúng thế."
Giang Bắc Nhiên gật gật đầu:
"Dựng lều vải cho ta.” "A..."
Rõ ràng Ngô Thanh Sách rất không hài lòng với nhiệm vụ bí mật này, trên mặt là vẻ thất vọng, nhưng hắn vẫn chắp tay nói:
"Đệ tử tuân mệnh."
Sau đó chạy đi dựng lều.
Giang Bắc Nhiên tìm được một sườn núi nhỏ có thể quan sát rõ ràng Tập Nguyên trấn, chỉ cần đối tượng vừa phát hiện, hắn có thể lập tức tìm ra.
Trong lúc Ngô Thanh Sách dụng tâm dựng lều, Lạc Văn Chu tiến vào Tập Nguyên trấn, đầu tiên hắn dạo một vòng quanh tiểu trấn rồi mới đi vào một quán rượu nhỏ.
Lão bản quán rượu nhỏ này là một vị thiếu phụ khá có nhan sắc, vừa thấy Lạc Văn Chu tiến vào, hai mắt trợn tròn, trực tiếp đẩy tiểu nhị ra tiến lên chào hỏi Lạc Văn Chu, cúi đầu nhẹ nhàng nói:
"Trông công tử rất lạ mắt, không phải là người địa phương đúng không?"
"Ừm, đây là lần đầu tiên ta tới đây. Không biết chưởng quỹ có thể giới thiệu cho ta một chút về trấn này không?"
"Vậy ngươi tìm đúng người rồi, không người nào hiểu tiểu trấn này hơn ta đâu. Đến đây, ta sẽ giới thiệu cho ngươi. Phan Sinh a, cho bàn này một bầu rượu nóng cùng một chút thức ăn."
"Được rồi ! tới ngay !"
Tiểu nhị đang dọn bàn gần đó lập tức chạy ra sau bếp.
Sau một chén trà, Lạc Văn Chu có thể nói đã hiểu sơ về Tập Nguyên trấn, biết nơi này là một huyện náo nhiệt nhất trong toàn bộ Tứ Bàn quận, mỗi ngày đều có rất nhiều người tới đi chợ.
Sau khi hiểu rõ những điều này, Lạc Văn Chu mượn men say nhìn về phía thiếu phụ:
"Không biết trong Tập Nguyên trấn có đại tộc nào nổi danh không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận