Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 283: Hồng Nhã Tuyền

Nhưng ngoài mặt Hồng Nhã Tuyền vẫn rất lạnh nhạt:
"Huyền Giả thất giai, cũng không tệ. Vậy ta hỏi ngươi lần nữa, ngươi có nguyện ý tiếp nhận khảo nghiệm của ta không. Chỉ cần ngươi thông qua, ta sẽ nói chuyện của ngươi và Thúy Dung cho cha."
"Tại hạ xin rửa tai lắng nghe."
"Được, rất sảng khoái. Cũng đơn giản thôi, gần đây mấy cửa hàng ở Tuy Nguyên huyện của nhà ta bị tặc nhân để mắt tới, đã bị cướp hai lần. Nếu ngươi có thể giúp ta diệt trừ đám giặc này, coi như ngươi thông qua khảo nghiệm, ngoài ra ta sẽ gả Thúy Dung cho ngươi, cơ mà công lao diệt cướp sẽ được tính cho ta!"
Nghe Hồng Nhã Tuyền lý lẽ thẳng thừng không chút xấu hổ, Lạc Văn Chu không khỏi cười một tiếng, nhưng rất nhanh đã chắp tay:
"Không biết Hồng tiểu thư có thể chờ một lát không, tiểu sinh cần phải chuẩn bị một chút."
“Được rồi! Đừng để đợi chúng ta quá lâu."
"Đa tạ Hồng tiểu thư."
Lạc Văn Chu nói xong thì cười với Tần Thúy Dung, sau đó đi theo một hướng khác.
Sau thời gian một chén trà, Lạc Văn Chu tươi cười quay lại.
"Thế nào, đã suy nghĩ kỹ chưa?"
Hồng Nhã Tuyền hỏi.
"Mặc cho Hồng tiểu thư phân phó."
"Tốt!"
Hồng Nhã Tuyền cao hứng hô một tiếng rồi gật đầu nói:
"Xem ra Thúy Dung nhà chúng ta rất biết nhìn người. Vậy mau lên đường, sớm giải quyết chuyện này.” Hồng Nhã Tuyền nói xong thì nhìn Tần Thúy Dung:
"Bằng không nha đầu này sắp vội muốn chết rồi."
"Tiểu thư... Ta không có."
Tần Thúy Dung đỏ mặt nói.
Hồng Nhã Tuyền cười, chọc chọc cái trán của nàng:
"Có hay không tự ngươi biết."
...
Hồng Nhã Tuyền cười rất vui vẻ đi trên đường Tuy Nguyên huyện, nàng là tiểu nữ nhi nhỏ nhất trong nhà. Mặc dù rất được cha sủng ái nhưng chuyện trong nhà cha căn bản không cần nàng hỗ trợ, hoặc nói không trông cậy gì vào nàng.
Tam ca được đưa tới Tứ Phương tông, ngày sau tất nhiên sẽ trở thành trụ cột mới trong gia tộc.
Mà sinh ý trong nhà đều giao cho Nhị ca, thậm chí gần đây nhất những chuyện xã giao cha cũng không đi nữa mà để Nhị ca xử lý hết.
Đại ca phụ trách dạy bảo đệ tử trong tộc tu luyện, nghiễm nhiên xem như người kế nhiệm trong nhà.
Chỉ với tiểu nữ nhi là nàng, bất luận nàng muốn làm gì cha đều xoa tóc nàng nói:
"Chuyện trong nhà giao cho các ca ca ngươi là tốt, ngươi nha, ở trong nhà học chút cầm kỳ thư họa đi."
Không làm được gì cha, Hồng Nhã Tuyền liền tìm Nhị ca muốn hỗ trợ, nhưng Nhị ca cũng nói y như cha, kêu nàng cứ chơi cho đã, chuyện trong nhà đã có các ca ca lo, không cần nàng quan tâm.
Việc này đả kích lòng tự trọng của Hồng Nhã Tuyền, cuối cùng dưới sự quấy rầy và đòi hỏi mãi của nàng, cha rốt cục mới đồng ý để nàng tu luyện.
Bây giờ nàng đã có thực lực Luyện Khí ngũ giai, lòng tự tin bạo rạp khiến nàng quyết định muốn làm chút gì đó tự chứng minh bản thân. Hai ngày trước, nàng nghe lén Nhị ca nói chuyện với đại ca, biết được chuyện cửa hàng nhà mình bị cướp, nhận ra cơ hội của mình tới rồi.
Đã muốn tự chứng minh bản thân, đương nhiên nàng không thể nhờ mối quan hệ trong nhà, nếu nhờ thì còn gì gọi là tự chứng minh nữa?
Bất quá nàng cũng không làm quá mức, cảm thấy một mình là có thể đối phó với đám đạo phỉ kia. Thời điểm nàng nghĩ nên tìm ai trợ giúp thì lại phát hiện nha hoàn thiếp thân nhà mình có tình lang, đối phương còn là Huyền Giả thất giai. Việc này khiến nàng cảm thấy đúng là ông trời giúp mình.
Lần này, ta nhất định sẽ khiến cha cùng các ca ca không coi thường mình nữa!
Hồng Nhã Tuyền cao hứng đi tới Tuy Nguyên huyện, sau khi xuống xe thì xoa hai tay nói:
"Hừ, dám cướp đồ của Hồng gia ta, nhìn bản tiểu thư làm sao tiêu diệt các ngươi!"
Tần Thúy Dung cùng đi xuống xe ngựa hô hào:
"Tiểu thư, ngài chậm chút."
Một bên liên tiếp quay đầu nhìn Lạc Văn Chu, trên mặt tràn ngập nụ cười hạnh phúc.
Lạc Văn Chu cũng nhìn nàng cười, thầm cảm khái trong đầu đại tiểu thư Hồng gia chắc bị thiếu sợi dây.
Trên đường ngồi xe ngựa tới đây, Hồng Nhã Tuyên cũng nói ra không ít tin tức.
Mà đám trộm cướp trong miệng Hồng Nhã Tuyên lại thành một đám tiểu mao tặc không đáng nhắc tới.
Lạc Văn Chu đương nhiên không chấp nhận nổi câu trả lời như vậy, tiếp tục hỏi nữa thì Hồng Nhã Tuyền trả lời:
"Ta cũng chỉ biết như vậy à, còn lại không biết."
Lạc Văn Chu thật sự bội phục vị đại tiểu thư này, chỉ với ngần ấy tin tức lại dám dẫn theo người lại là hắn tới đây. Vì thế sắp xếp cho Hồng Nhã Tuyên xong, Lạc Văn Chu bắt đầu ra ngoài thu thập tin tức.
Hai ngày sau, tại Lâm Võ sơn trong Tuy Nguyên huyện:
"Ngươi xác định họ trốn ở chỗ này? Chúng ta đã tìm rất lâu rồi."
Hồng Nhã Tuyền sau lưng Lạc Văn Chu lên tiếng hỏi.
"Ừm, chính là ở đây, không sai được."
Sau hai ngày điều tra, Lạc Văn Chu đã biết Tuy Nguyên huyện không phải nơi dồi dào gì, chỉ sản xuất được chút lương thực cùng vải vóc. Khả năng cao do sơn tặc hoành hành, dưới tình huống này, chỉ mỗi Hồng Nhã Tuyền tới cũng có thể giải quyết đám đạo tặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận