Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 300: Hợp Tác

"Nếu Tập Nguyên trấn phồn hoa có tứ đại gia tộc, cho người nằm vùng lẫn nhau là chuyện đương nhiên. Mà khách sạn của ta là nơi họ thường tới trao đổi tin tức, chuyện này ngươi cứ yên tâm.” "Vậy kế tiếp chúng ta làm sao bây giờ?"
"Tránh hiềm nghi."
"Tránh hiềm nghi?"
Ngô Thanh Sách nghi ngờ nói.
"Ừm, chức trách của chúng ta là giúp Diệp gia tìm ra người nằm vùng, về phần đó là ai... . chúng ta không biết là tốt nhất."
"A !"
Ngô Thanh Sách gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Trưa hôm sau, Tập Nguyên trấn lại có lời đồn đại mới, nói Quy Tâm tông lại phái đệ tử tiếp tục đến vũ nhục Diệp gia, thanh âm cãi lộn cách ba con phố vẫn nghe rõ.
Nghe xong quản gia báo cáo, Diệp Lăng Thiên gật đầu:
"Được, ta đã biết, mời Tống lão bản cùng Thanh Sách đến đi."
"Vâng."
Rất nhanh, Cố Thanh Hoan cùng Ngô Thanh Sách đã đến đại sảnh, mấy tộc nhân hạch tâm của Diệp gia đều ở đây.
Chờ hai người hành lễ xong, Diệp Lăng Thiên cao hứng nói:
"Tống lão bản a, đã nắm được đuôi chuột, thật phải cảm tạ chủ ý của ngươi a."
Cách của Cố Thanh Hoan rất đơn giản, nếu đối phương muốn khiến Diệp gia xấu mặt, vậy cứ để Diệp gia làm tiếp một chuyện xấu nữa, tất nhiên người nằm vùng kia sẽ chờ không kịp muốn đưa tin cho chủ tử.
Lần này, Diệp Lăng Thiên đã sớm phái ngươi nằm vùng ở các phủ đệ, rất nhanh đã biết người nằm vùng của mình là ai.
Bấy giờ, mấy vị tộc nhân hạch tâm cũng biết chuyện gì đang diễn ra, Diệp Xuyên vỗ bàn quát:
"Cha! Tên ăn cây táo rào cây sung đó đến cùng là ai, ta giúp ngươi làm thịt hắn!"
Diệp Lăng Thiên nghe xong thì lắc đầu:
"Không, người kia giữ lại vẫn hữu dụng, các ngươi cứ coi như không biết là được."
Cố Thanh Hoan nghe xong không khỏi chắp tay nói:
"Diệp lão gia anh minh."
Đối với Diệp gia mà nói, làm thịt người truyền tin không có chút ý nghĩa nào. Dù sao chuyện từ hôn cũng là thật, không phải người ta cố tình tạo tin đồn nhảm, dù có giết người, Diệp gia vẫn là Diệp gia bị từ hôn thôi.
Không bằng giữ lại người kia, về sau tìm cơ hội lợi dụng ngược lại, nói không chừng có thể đem tới hiệu quả khác thường.
"Tống lão bản, phần nhân tình này ta nhớ kỹ, hiện tại chúng ta nên nói chuyện hợp tác sắp tới nhỉ?"
Chuyện từ hôn đã là ván đóng thuyền, coi như tuyên bố Ngô Thanh Sách tới nhận lỗi cũng vô dụng, điều này cũng chẳng thay đổi được sự thật là Diệp gia bị từ hôn.
Nếu giải thích đã vô dụng thì dứt khoát không giải thích nữa. Hôm qua sau khi hàn huyên với vị tộc trưởng này của Diệp gia, Cố Thanh Hoan phát hiện đối phương cũng chẳng để ý tới lời đồn trong trấn. Dù sao mấy dạng lời đồn này cũng chẳng tạo thành thương tổn thực tế gì cho họ.
Điều đối phương để ý là Lục Dận Long thế nào với mình, cơ mà từ khi Ngô Thanh Sách tới, phần nghi kỵ này đã không còn nữa.
Cho nên thay vì nói Cố Thanh Hoan tới giúp Diệp gia giải quyết chuyện từ hôn thì chẳng bằng nói hắn mượn "việc từ hôn" để câu kéo quan hệ với Diệp gia mới đúng.
Nghe Diệp Lăng Thiên nói thế, Cố Thanh Hoan gật đầu:
"Đương nhiên, người thì ta đã dẫn đến, hiện đang chờ bên ngoài."
"Tốt, mau mời vào."
Thấy lão gia tử nhà mình cao hứng, mấy nhi tử của hắn không khỏi hai mặt nhìn nhau, ngày càng không hiểu vì lão gia tử đang đùa giỡn gì với Tống lão bản đột nhiên xuất hiện này.
Trong lúc mọi người đang mờ mịt, Lạc Văn Chu được quản gia dẫn vào phòng nghị sự.
"Vãn bối Lâm Dục, bái kiến Diệp lão gia."
Lạc Văn Chu chắp tay.
"Ngươi chính là phẩm Luyện Đan sư có thể luyện ra linh dược tứ phẩm mà Tống lão bản giới thiệu?” Lạc Văn Chu chắp tay một cái:
"Chính là tại hạ."
Mấy chữ Luyện Đan sư tam phẩm như một đạo sét đánh khiến chính sảnh nổ tung, mấy nhi tử của Diệp Lăng Thiên không khỏi giật mình.
Luyện Đan sư và người tu luyện đều cần tài năng thiên phú, khắc khổ tu luyện cũng vô dụng. Nhưng so với người tu luyện, số lượng Luyện Đan sư thưa thớt hơn nhiều. Đa phần đều kẹt ở nhất phẩm nhị phẩm, chỉ có thể luyện được thú đan dược cơ bản. Nhưng dù thế, Luyện Đan sư dạng này vẫn là sự tồn tại được các đại gia tộc tranh đoạt, trên cơ bản thì đan dược cũng là thứ thường dùng mà dễ kiếm tiền nhất.
Diệp gia chỉ có thể miễn cưỡng xếp hạng ba trên Tập Nguyên trấn, rất khó dựa vào thực lực mời được Luyện Đan sư, trong gia tộc chỉ có một Luyện Đan sư nhị phẩm mà thôi, mà người này cũng có quyền lực đủ sánh vai với các thành viên gia tộc.
Bây giờ lão gia tử vô thanh vô tức lại kiếm được một Luyện Đan sư tam phẩm, điều này khiến đám người Diệp Xuyên có chút khó tin.
Diệp Lăng Thiên hài lòng gật đầu, nhìn về phía Cố Thanh Hoan:
"Tống lão bản yên tâm, ngươi nói được làm được, ta tất nhiên sẽ không nuốt lời, về sau Diệp gia chính là hậu thuẫn kiên cố nhất của Đào Cư khách sạn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận