Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 38: Khó Giải Quyết

Trên nóc nhà, Giang Bắc Nhiên nhìn vào sân nhỏ thầm cảm khái một câu.
Loại trò lừa gạt bình thường như Dạ Khốc Bà đa phần đều hoạt động theo nhóm nhỏ, nói rõ người trong viện này cũng chẳng phải thứ tốt lành gì.
A? Còn có Huyền Giả? Lạc Hà trấn này đúng là ngọa hổ tàng long a, trong nhóm lừa gạt còn có loại cường nhân cỡ này?
Ban đầu, đối với những thuộc tính như sức mạnh, thể chất, nhanh nhẹn, Giang Bắc Nhiên hầu như biết hết tác dụng của chúng, chỉ là thuộc tính tinh thần thì hắn chưa khám phá ra, dù từng thử nhiều cách vẫn chưa biết được.
Bất quá về sau, khi tinh thần ngày càng mạnh hơn, rốt cục Giang Bắc Nhiên mới dần biết tác dụng của nó.
Đầu tiên là Giang Bắc Nhiên thi triển uy áp về mặt tinh thần với mục tiêu, khiến mục tiêu e ngại mình.
Thứ hai, hắn có thể dùng tinh thần lực điều tra tất cả người tu luyện trong phạm vi nhất định, cũng biết được đối phương có cảnh giới gì.
Có thể nói hai công năng này đều rất hữu dụng.
Giờ phút này trong phòng nhỏ, Phương Thu Dao đang dùng nghĩa chính ngôn từ giảng giải với người đàn bà đanh đá kia. Thế nàng lại bị người đàn bà đanh đá kia dùng từ ngữ thô tục, hùng hổ dọa người khiến cho tức tới đỏ bừng cả mặt.
"Ngươi... !"
Phương Thu Dao bị nói đến á khẩu không trả lời được đang muốn đứng lên thì phát hiện chân mình có chút nhũn ra.
Chuyện gì vậy! ?
Phương Thu Dao nhướng mày, đột nhiên nhớ khi còn trong núi, sư huynh từng nói với các nàng vài chuyện.
"Nếu cảm thấy chân đột nhiên run, đừng suy nghĩ nhiều, tranh thủ thời gian dùng hết khí lực sau cùng mà chạy, vì chín phần mười ngươi đã trúng mê hương, không chạy thì chuẩn bị chờ chết đi."
Nhưng ta không ngửi thấy mùi hương gì kỳ quá cả.
Phương Thu Dao càng nghĩ càng lo, dần cảm thấy cả nửa thân trên cũng nhanh mất cảm giác.
Không tốt!
Phương Thu Dao biết mình vừa gặp được chuyện như sư huynh từng nói, nàng bỗng nhiên đứng lên!
Thấy Phương Thu Dao vẫn còn sức đứng lên, nam chủ nhân cùng người đàn bà đanh đá đều kinh ngạc. Đã qua thời gian một chén trà, vị cô nương này không ngất xỉu đã khiến họ thấy vô cùng kỳ quái, chẳng ngờ lại còn sức đứng lên.
"Phương cô nương, ngươi sao vật?"
Thấy Phương Thu Dao lộ ra biểu tình thống khổ, lão bà bà giả bộ quan tâm hỏi.
Nhưng Phương Thu Dao đã ý thức được nguy hiểm nên không để ý đến nàng nữa, trực tiếp rút Bạch Hồng Bảo Kiếm ra, chém về phía đại môn.
"Đùng."
Cửa gỗ bị đánh nát, Phương Thu Dao vội vàng xông ra ngoài.
Ba người trong phòng không khỏi sững sờ, họ đều chẳng ngờ tới con ngốc này bỗng biến thông minh. Bất quá họ cũng không lo chút nào, đã vào trạch viện này, nàng không thể nào chạy khỏi.
Quả nhiên, Phương Thu Dao vừa xông ra phòng nhỏ đã thấy mười mấy tráng hán cười gằn nhìn mình, trong tay cầm vô số loại vũ khí và lưới, rõ ràng là muốn bắt sống nàng.
"Mau tránh ra cho ta!"
Phương Thu Dao chợt quát một tiếng, Bạch Hồng Bảo Kiếm trong tay đột nhiên đâm tới tráng hán gần nàng nhất.
"A!"
Tráng hán dẫn đầu kia hét thảm một tiếng, che vết thương bị đâm ở ngực lùi về sau.
"Con mẹ nó, đã hun hương lâu như vậy mà cô nàng này vẫn còn sức?”
Một người có chòm râu dài bên cạnh nghe vậy thì cười to nói:
"Ha ha ha, lão Tam, ta thấy ngươi không ổn rồi. Tránh ra, để ta đến hàng phục cô nương này."
Nói xong hắn vung một thanh đồng chùy lên, đập về phía Phương Thu Dao.
"Keng!"
Bạch Hồng Bảo Kiếm nhanh như thiểm điện đánh bay đồng chùy. Đồng thời, cổ tay Phương Thu Dao rung lên, Bạch Hồng Bảo Kiếm dùng một góc độ kỳ lạ cong lại đâm vào cổ tên râu dài.
Người trẻ tuổi sau lưng râu dài nhanh tay lẹ mắt kéo tên này ra sau, lúc này khó khăn lắm mới tránh thoát được sát chiêu của Phương Thu Dao, nhưng trên cổ râu vẫn hằn lên vết máu.
"Rất khó giải quyết a..."
Râu dài sờ miệng vết thương đang rỉ máu trên cổ mình, trong lòng không khỏi có chút sợ hãi.
"Ha... Ha..."
Tên râu dài chưa chết nhưng khí tức Phương Thu Dao đã đại loạn, nàng vội vận khởi Quy Tâm Quyết điều tức.
Trong số đời thứ hai ở Quy Tâm tông, trước khi nhập tông Phương Thu Dao đã luyện võ học gia truyền Tố Tâm kiếm tới mức luyện đại thành, từ nhỏ nàng đã được phụ thân luyện tập cho phương pháp hô hấp mấy năm, cho nên thể nội không tệ.
Cộng thêm Quy Tâm Quyết có hiệu quả trừ độc hộ tâm mới giúp nàng dù dưới loại trạng thái này vẫn có khí lực xuất kiếm.
"Một đám phế vật! Bình thường kêu các ngươi hảo hảo luyện công, từng người chỉ biết ra ngoài ăn chơi đàng điếm, bây giờ ngay cả một tiểu nương cũng không giải quyết được, mau tránh ra cho ta!"
Vào lúc tất cả đại hán đều do dự không tiến, một thanh niên thư sinh bước ra từ một gian phòng nhỏ lớn tiếng quát, sau đó nhìn vào phòng nhỏ, dùng tây là dáng vẻ mời khách:
"Cố lão đại, thủ hạ ta đám rác rưởi này để ngài chê cười."
Bạn cần đăng nhập để bình luận