Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 447: Ngươi Là Người Tốt

Có thể khiến Giang Bắc Nhiên yên tâm như thế trước giờ chỉ có một nguyên nhân, đó là từ đầu tới cuối hệ thống không phát động, chứng tỏ hắn xử trí như vậy không có nguy hiểm gì nhiều.
Cho nên, Giang Bắc Nhiên mới cảm thấy thụ sủng nhược kinh, Thiên Đạo vậy mà để một đứa ngu ngơ như thế tự dâng tới cửa cho hắn dùng.
Đương nhiên, Giang Bắc Nhiên cũng sẽ không vì vậy mà phớt lờ Thiên Đạo, ai biết nó có thả dây dài câu cá lớn không. Trước khiến hắn không cảnh giác, sau đó lại đột nhiên cho một kích trí mạng!
Đóng lại cửa thư phòng, Giang Bắc Nhiên quay đầu nhìn về phía Mộc Dao xem kịch nãy giờ.
"Ai..."
Giang Bắc Nhiên thở dài, đi đến phía trước long án uống một ngụm trà rồi chậm rãi mở miệng nói:
"Cho trẫm một lý do không giết ngươi đi."
Vừa rồi khi Tô Bộ Thanh đột nhiên tiến vài thư phòng, Giang Bắc Nhiên vẫn có chút kinh ngạc, vì Huyễn Không Chướng nên hắn thật sự không cảm giác được Tô Bộ Thanh đến.
Nhưng kinh ngạc chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt, vì Tô Bộ Thanh đến mà nhiệm vụ không phát động, chứng tỏ đối phương không có chút uy hiếp nào với hắn.
Kể từ đó, Giang Bắc Nhiên bắt đầu thầm tính nên xử lý đứa ngốc tự đưa tới cửa này thế nào. Phương án đầu tiên hắn nghĩ tới là xúi giục đối phương, khiến hắn trở thành một con cờ cho mình ở Lương quốc.
Như vậy sẽ bại lộ một phần thực lực, tuy Giang Bắc Nhiên muốn kêu Mộc Dao ra ngoài nhưng hắn phát hiện khi mình xử lý Tô Bộ Thanh trước mặt Mộc Dao, nhiệm vụ lại không được phát động.
Điều này khiến Giang Bắc Nhiên có cảm giác rất tươi mới, phải biết, hắn mới quen Mộc Dao một lúc, đây cũng là một trong những người có khả năng phát động nhiệm vụ Địa cấp, nhưng đã lâu chưa phát động qua.
Mà Mộc Dao không giống cẩn thận như Lâm Du Nhạn khi ở cùng hắn, cũng không giống năm đóa kim hoa bị hắn điệu hổ ly sơn, hai người trong cung có thể nói là sớm chiều ở chung, nhưng chưa bao giờ phát động nhiệm vụ.
Đối với điểm này, Giang Bắc Nhiên dần phát hiện, hẳn là do hắn và Ân Giang Hồng dần "thân quen" hơn nên mới thế, đến nay Lâm Du Nhạn vẫn có thể phát động nhiệm vụ Địa cấp, nguyên rất đơn giản, vì Giang Bắc Nhiên chưa biết cha nàng hoặc bối cảnh của nàng thế nào.
Thi Phượng Lan thì không cần nói, nghe tới một chút về thân thế của nàng là nhiệm vụ đã được phát động.
Chỉ có cha của Mộc Dao là Giang Bắc Nhiên biết rõ là ai, Giang Bắc Nhiên cũng biết Ân Giang Hồng ít nhiều có chút muốn tác hợp cùng hắn, bởi vậy, ở cùng Mộc Dao không bị uy hiếp.
Phân tích xong, Giang Bắc Nhiên cảm thấy nếu có cơ hội, hắn thu Mộc Dao làm “đệ tử” của mình cũng là một ý nghĩ không tồi.
Dù sao hiện tại Mộc Dao cũng được xem như “con mắt” Ân Giang Hồng phái tới ở bên hắn, vứt là vứt không được, không bằng lợi dụng cho tốt, như vậy cũng khiến Ân Giang Hồng yên tâm hơn, hắn làm gì cũng không quá mức bó tay bó chân nữa.
Trong góc, Mộc Dao nghe Giang Bắc Nhiên hỏi xong thì nhịn không được run lên nhè nhẹ, dù kiêu ngạo như nàng, thấy một màn vừa rồi cũng phải choáng váng.
"Ngươi... Ngươi đến cùng có phải Giang Bắc Nhiên không?"
Giang Bắc Nhiên đặt chén trà xuống, tới gần Mộc Dao nói:
"Hiện tại là trẫm đang hỏi ngươi."
"Ta sẽ không nói chuyện hôm nay với cha lớn..."
Thấy Mộc Dao đồng ý dứt khoát như vậy, Giang Bắc Nhiên có chút ngoài ý muốn, ban đầu hắn còn cảm thấy mình cần phải vừa dỗ vừa lừa đối phương một chút mới được.
Thấy ánh mắt Giang Bắc Nhiên nhìn mình lộ ra vẻ kỳ quái, Mộc Dao giậm chân một cái, hé miệng nói:
"Ngươi không tin, vậy... Cũng đút ta ăn côn trùng kia đi."
Hử...
Lần này tới phiên Giang Bắc Nhiên ngơ ngác, hắn thấy được Mộc Dao và cha lớn của nàng có tình cảm rất sâu, hắn ẩn chứa bí mật lớn như thế, có thể nói là nguy hiểm tiềm tàng với cha lớn của nàng, vậy mà nàng lại đứng về phía hắn.
Nguyên nhân tuyệt đối không phải là sợ chết đơn giản như vậy.
"Ngươi nghĩ đến cũng hay thật, ngươi cho rằng những tiểu khả ái kia dễ luyện như vậy, ngươi muốn ăn cũng không còn cho mà ăn đâu. Bất quá thấy ngươi thẳng thắn như thế, trẫm cũng không giết ngươi, chỉ là ngươi phải trả lời vài câu hỏi của trẫm."
"Ừm, ngươi hỏi đi."
Mộc Dao gật đầu.
"Vì sao chịu giấu giếm thay trẫm?"
"Bởi vì ta cảm thấy ngươi là người tốt..."
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì cố nhịn không mắng người, hỏi tiếp:
"Cụ thể hơn."
"Ta biết chuyện ở Yểm Nguyệt tông là nhờ có ngươi xuất thủ mới giúp chính ma ở Phong Châu bớt đi một trận sống mái với nhau, cha lớn thường khen ngươi trước mặt ta, nói ngươi đã thay hắn giảm bớt rất nhiều phiền phức, mặt khác..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận