Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 448: Chỉ Là Dò Xét Thôi

Gương mặt xinh đẹp của Mộc Dao hơi đỏ lên, cúi đầu nói:
"Trong mấy tháng này, ta thấy ngươi vì những bách tính kia mà chạy đông chạy tây, tự mình chạy lên chạy xuống. Trong số những người tu luyện ta biết, có thể coi trọng bách tính bình thường như vậy chỉ có mình ngươi. Cho nên ta tin ngươi khẳng định là một người tốt, cho nên..."
Do dự một chút, Mộc Dao nói tiếp: "Ta tin ngươi sẽ không hại cha lớn của ta."
"Vậy nếu cha lớn ngươi muốn hại ta thì sao?"
Mộc Dao nghe xong bỗng ngơ ngác, tiếp đó không ngừng khoác tay:
"Không có, không có, cha lớn rất thích ngươi, tuyệt đối sẽ không hại ngươi."
"Lỡ vậy thì sao? Nếu cha lớn ngươi muốn hại ta, ngươi sẽ đứng về bên nào?"
"Ta... Ta... Ta sẽ không để loại chuyện này xảy ra!"
Mộc Dao đột nhiên la lớn lên.
"Ừm ! dù chỉ là nói nhảm nhưng trẫm vẫn rất thích câu trả lời này. Được, trẫm tạm thời có thể không giết ngươi."
Mộc Dao nghe xong thì lập tức cao hứng, cảm thấy giữa hai người đã có bí mật chung, hơn nữa còn là bí mật lớn như vậy, cộng thêm so sánh vừa rồi của người kia, hoàng thượng quả thực tin nàng không gì sánh được, việc này khiến Mộc Dao cảm thấy rất ngọt ngào.
"Hoàng... Hoàng thượng, vậy ta có thể hỏi ngươi một chuyện không?"
"Không được."
Giang Bắc Nhiên thẳng thắn cự tuyệt.
"Chỉ một chuyện thôi! Chỉ một thôi!"
Mộc Dao dựng thẳng một ngón tay hô.
"Trẫm phải ra ngoài một chuyến, ngươi ở lại thư phòng hảo hảo thu dọn đi."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì rời đi không quay đầu lại.
Hừ một tiếng, Mộc Dao nhìn bóng lưng Giang Bắc Nhiên thì thầm:
"Là ngươi, nhất định chính là ngươi!"
Giờ Tuất, trong Ngự Hoa viên, một bóng người giáng xuống từ trên trời, rơi xuống trước mặt Giang Bắc Nhiên.
"Ân giáo chủ."
Giang Bắc Nhiên chắp tay hành lễ.
"Danh sách đâu?"
Ân Giang Hồng hỏi.
"Ở đây."
Giang Bắc Nhiên đưa danh sách của Đặng Tương Hàm giao nộp cho đối phương.
Ân Giang Hồng mở danh sách ra nhìn, bất động thanh sắc cất đi.
"Quả nhiên, giao chuyện này cho ngươi xử lý là lựa chọn chính xác nhất, làm rất tốt."
Nói xong, hắn ném một viên Càn Khôn giới cho Giang Bắc Nhiên:
"Đây là ban thưởng ta đã đáp ứng với ngươi."
Giang Bắc Nhiên nhận lấy, chắp tay nói:
"Đa tạ Ân giáo chủ... Mặt khác, trẫm còn một chuyện muốn hỏi."
"Nói."
Ân Giang Hồng mở miệng nói.
"Không biết Ân giáo chủ tính Đặng Bác thế nào?"
"Đặng Bác? Hắn đã chết."
Câu trả lời này xem như nằm trong dự liệu của Giang Bắc Nhiên, cho nên hắn chỉ hơi kinh ngạc một chút.
"Làm sao? Ngươi muốn hắn? Hay là nói... Đám tiểu công chúa kia muốn cứu hắn?"
"Trẫm thật muốn thay mấy tiểu công chúa kia cầu tình với giáo chủ ngài."
Ân Giang Hồng nghe xong lập tức lộ ra vẻ nụ cười tà mị:
"Vậy mà bảo không thích?” Ọe! Cái tên này già đầu rồi mà còn cười dâm ô như vậy làm gì!
Không đợi Giang Bắc Nhiên giải thích, Ân Giang Hồng lần nữa nghiêm mặt nói:
"Bản tôn có thể nói ngươi biết, dù Đặng Bác còn sống, bản tôn cũng không cho ngươi mặt mũi này, một khắc hắn phản bội bản tôn, kết cục của hắn đã định."
Giang Bắc Nhiên nghe xong lập tức hiểu ý Ân Giang Hồng, trong lời này đang ngầm cảnh cáo hắn đừng có ôm tâm lý may mắn.
Bằng không, kết cục của hắn... Ngươi đã thấy.
"Trẫm đã rõ."
Giang Bắc Nhiên gật đầu.
"Bất quá, còn đám nữ nhi của hắn nha... Bản tôn ngược lại có thể cho ngươi chút mặt mũi, lưu cho các nàng một con đường sống, nhưng ngươi phải trông chừng các nàng cho kỹ, nếu các nàng làm trò gì đó, bản tôn sẽ hỏi tội ngươi.” "Đa tạ Ân giáo chủ."
Ân giáo chủ gật đầu, tiếp tục nói:
"Bản tọa nghe nói, ngươi và chính phái nổi lên xung đột?"
Hay nhỉ... Tin tức đủ linh thông a.
Giang Bắc Nhiên thầm mắng trong lòng, hắn biết kỳ thật dám lão đầu Phong Châu này đều đang trông chừng hắn.
"Là có chút xung đột nhỏ, bất quá đã giải quyết."
Giang Bắc Nhiên gật đầu hồi đáp.
"Bước chân của ngươi so bản tôn tưởng thì nhanh hơn, đến đây, nói rõ với bản thân, xung đột lần này ngươi chỉ muốn thăm dò hay muốn làm một mẻ lớn.” "Chỉ là dò xét."
"Sau đó thì sao?” "Con đường này rất khó đi, cho nên trẫm quyết định đổi cách."
"Ồ? Nói nghe một chút, cách gì, có gì bản tôn giúp được một tay không."
Suy tư một lát, Giang Bắc Nhiên nói rõ kế hoạch của mình cho Ân Giang Hồng nghe, dù sao những kế hoạch này cũng không tính là bí mật gì.
Nghe xong, Ân Giang Hồng nhịn không được cười to nói.
"Có lý, không hổ là tiểu tử nhà ngươi, ha ha ha ha."
Bạn cần đăng nhập để bình luận