Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 467: Kế Hoạch Lợi Hại

Thấy hai người chào hỏi xong, Quan Thập An đột nhiên đứng lên nói:
"Nếu đã quen biết thì chuyện kế tiếp sẽ do Anh Tung nói đi, ta tiếp tục tu luyện đây."
Nói xong Quan Thập An liền trực tiếp rời đi.
Cứ thế rời đi...
Dù Giang Bắc Nhiên đã khống chế chính mình không biểu lộ sự kinh ngạc, nhưng Thai Anh Tung vẫn cười, giải thích thay tông chủ nhà mình:
"Gần đây tông chủ ngộ ra công pháp, dù là đại hội tông môn tông chủ cũng không tới chủ trì, đây cũng là lý do hắn nóng lòng muốn bế quan."
Chỉ dăm ba câu nói, Thai Anh Tung đã biểu đạt được tông chủ không phải người lãnh đạm ngươi, ngược lại hắn đến cũng xem như cho ngươi mặt mũi.
Giang Bắc Nhiên nghe xong cũng lập tức chắp tay nói:
"Vậy kính xin Thai tả tướng thay ta truyền lời chúc mừng tới Quan tông chủ."
"Được được."
Tiếp đó, Thai Anh Tung giới thiệu hai người còn lại với Giang Bắc Nhiên.
Một vị là hộ ấn trong tông, Thương Văn Lâm, phụ trách nhân sự và điều động nhân sự.
Một vị là minh chính trong tông, Thân Việt Bân, là người phát ngôn đối ngoại, cũng chính là quan ngoại giao.
Giới thiệu xong, Thai Anh Tung mở miệng:
"Vậy ta sẽ đi thẳng vào vấn đề, sở dĩ tông chủ gọi ngươi đến là vì đề nghị của ta, sở dĩ ta muốn gặp ngươi là vì... Ta thấy được dã tâm của ngươi."
Giang Bắc Nhiên đang tính uống trà thì sững sờ, đối mặt với lời nói trần trụi này của Thai Anh Tung, hắn suy tư một lát mới cười nói:
"Trẫm chỉ là không muốn phụ sự nhờ vả của Quan tông chủ, để bách tính Thịnh quốc đều được ăn cơm no thôi."
Thai Anh Tung nghe xong thì cười nói:
"Để bách tính Thịnh quốc đều được ăn no, đây không phải cũng là một loại dã tâm sao?"
Nghe Thai Anh Tung nói vậy, Giang Bắc Nhiên đột nhiên hiểu, nếu nói bề ngoài Yểm Nguyệt tông là Quan Thập An là chủ, như vậy hạch tâm, hoặc nói người kinh doanh tông môn chân chính tại hẳn là vị trước mắt này.
"Theo ý của Thai tả tướng thì đúng là trẫm có dã tâm thật."
Thai Anh Tung nhấp một ngụm trà, tiếp tục mở miệng cười nói:
"Theo ta được biết, hình như ngươi muốn Lư Lâm quận làm ra động tác lớn, có thể nói cụ thể với ta chứ?"
Vậy cũng biết a... Thật đúng là rất chú ý ta.
Mặc dù Giang Bắc Nhiên triệu tập tất cả tộc trưởng Lư Lâm quận thương nghị đại sự nghe thì thanh thế to lớn nhưng cũng chỉ có người trong quận của họ mới biết thôi, người nơi khác nếu không phải đặc biệt quan tâm hẳn sẽ không biết.
Trừ người của Lư Lâm quận ra, Giang Bắc Nhiên chỉ từng nói qua việc này với Ân Giang Hồng, mà xác suất lớn Ân Giang Hồng sẽ không nói với Quan Thập An. Dù có nói, đoán chừng Quan Thập An cũng không quan tâm chứ đừng nói là nghe ngóng.
Giờ khắc này, Giang Bắc Nhiên không còn tâm tình nhẹ nhõm người, vốn hắn tưởng hôm nay chỉ tới chơi là chính, bây giờ xem ra người ta là tìm hắn nói chính sự.
Xác định xong, Giang Bắc Nhiên thản nhiên cười nói:
"Ha ha ha, không ngờ chuyện nhỏ như vậy lại kinh động đến Thai tả tướng, trẫm thật sự không nghĩ tới."
"Nếu chỉ là việc nhỏ bình thường, đương nhiên ta sẽ không quản, nhưng việc nhỏ này của hoàng thượng nói nhỏ mà không nhỏ a."
"Nếu Thai tả tướng cảm thấy hứng thú, trẫm tự nhiên vinh hạnh vô cùng, không biết Thai tả tướng muốn nghe cái gì?” "Ta nghe nói hoàng thượng muốn thay đổi, không biết là đổi cái gì lại... . thay ai?” Bỏ ra chừng nửa canh giờ, Giang Bắc Nhiên đã miêu tả tương lai gió xuân đầy trời cùng cảnh tượng dân chúng Thịnh quốc phát triển vượt bậc cho Thai Anh Tung.
Dù sao chuyện phát triển cũng sẽ khuếch tán tới toàn bộ Phong Châu, hoàn toàn không cần thiết che giấu.
Nghe Giang Bắc Nhiên miêu tả xong, Thai Anh Tung suy nghĩ một lúc rồi tự hỏi:
"Suy nghĩ của hoàng thượng đúng thật là thiên mã hành không, nhưng chỉ ta nghe vẫn chưa hiểu lắm, không biết có thể nói rõ hơn không.” Giang Bắc Nhiên nhận ra Thai Anh Tung cũng có hứng thú với kế hoạch của mình nên dứt khoát lấy bản kế hoạch ra cho đối phương xem.
"Trong đây có tất cả chi tiết về kế hoạch cải cách, nếu Thai tả tướng cảm thấy hứng thú, có thể giữ lại từ từ xem.” "Hoàng thượng quả nhiên là người tinh tế, vậy ta sẽ không khách khí nữa."
Thai Anh Tung nói xong thì nhận lấy mười mấy bản kế hoạch, sau đó phân cho Thương Văn Lâm cùng Thân Việt Bân cùng đọc, trước đó không quên kêu hạ nhân châm trà cho Giang Bắc Nhiên.
Xem hết bản kế hoạch cũng không lâu, chỉ là muốn hiểu thì cần tốn chút thời gian, mà Giang Bắc Nhiên cũng không vội, hắn lấy sách của mình ra ngồi đọc.
Trong lúc đó, thỉnh thoảng ba người Thai Anh Tung sẽ hỏi vài vấn đề, những lý giải của họ về các vấn đề này khiến Giang Bắc Nhiên hiểu rõ Yểm Nguyệt tông có thể trở thành đệ nhất đại tông Phong Châu tuyệt không chỉ nhờ vào mỗi mình Quan Thập An.
Mãi tới khi mặt trời lặn, ba người Thai Anh Tung rốt cục mới xem hết các bản kế hoạch. Thai Anh Tung gật đầu nói:
"Lợi hại... Nếu những kế hoạch này đều có thể thực hiện, thì Thịnh quốc sẽ phát triển rất tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận