Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 468: Hậu Thuẫn Mạnh Nhất

Nói xong, Thai Anh Tung không đợi Giang Bắc Nhiên lên tiếng đã nói tiếp:
"Kỳ thật chúng ta vẫn luôn nghĩ, tương lai Thịnh quốc rồi sẽ đi về đâu, nếu chỉ muốn an phận một góc, bảo trì hiện trạng bây giờ là tốt nhất, nhưng nếu muốn tiến thêm một bước, có tư cách tranh đoạt chiến trường trên Huyền Long đại lục thì chúng ta còn kém quá nhiều, trong đó kém nhiều nhất chính là hệ thống quốc gia."
Giang Bắc Nhiên từng cảm thấy trong Thịnh quốc chắc chỉ có Ân Giang Hồng mới có lòng tiến thủ.
Nhưng bây giờ hắn phát hiện mình sai rồi, hình tượng của Quan Thập An khiến hắn cảm thấy tông môn như đã mục nát, chính phái không còn chút hi vọng nào, nhưng bây giờ xem ra, Yểm Nguyệt tông cũng rất có tư cách đứng đầu Phong Châu, tối thiểu nhất cũng từng nghĩ tới đường ra cho tương lai Thịnh quốc.
Giang Bắc Nhiên gật đầu, tán đồng nói:
"Đúng như Thai tả tướng nói, nếu Thịnh quốc muốn tiến một bước, cần thay đối rất nhiều."
"Ha ha ha ha."
Thai Anh Tung nghe xong thì cười to, tiện tay cầm Chính sách xí nghiệp nhà nước lên nói:
"Cho nên, bây giờ ngươi còn đám nói dã tâm của mình chỉ vẻn vẹn để bách tính ăn no nữa không?"
"Nếu chỉ dựa vào những kế hoạch này, cùng lắm cũng chỉ giúp bá tánh Thịnh quốc ăn no mà thôi, không thể thật sự thay đổi gì hết.” "Hoàn toàn chính xác."
Thai Anh Tung gật đầu:
"Thịnh quốc đã quá lỗi thời, muốn gia nhập chiến trường chính vào lúc này chỉ là si tâm vọng tưởng, nhưng ta tin, nếu ngươi có thể đưa ra những kế hoạch phi mã hành không này, sắp tới cũng nhất định có thế giúp Thịnh quốc từng bước leo lên sân khấu Huyền Long đại lục. Thế nào, có hứng thú nói với ta về những thứ này không."
"Đối với việc này... Trẫm cũng chỉ có chút ý kiến thiển cận thôi, chỉ sợ nói ra sẽ thành người si nói mộng."
Thai Anh Tung vỗ bàn một cái, cười to:
"Ha ha ha, nói mộng không đáng sợ, đáng sợ là ngay cả mộng cũng không dám, ngươi có gì cứ nói!"
"Xa thân gần đánh, nước yếu muốn từ từ quật khởi cần phải đi theo bốn chữ này.” "Ừm..."
Thai Anh Tung sờ lên cằm suy tư một chút:
"Xa nên thân ai? Gần lại nên đánh ai?"
"Công giả dễ tuyển, Lương quốc đã lộ ra dã tâm của họ với Thịnh quốc, phải hủy diệt họ đã là chuyện ván đã đóng thuyền, bất quá việc này không thể gấp, Thịnh quốc chúng ta vẫn chưa có vốn liếng khuếch trương thổ địa, nếu không cẩn thận rất dễ bị những cường quốc kia để mắt tới. Nếu họ cảm thấy Thịnh quốc có thể uy hiếp được họ thì Thịnh quốc nguy rồi."
"Cho nên viễn giao mới là chiến lược trọng điểm của ngươi?"
Thai Anh Tung hỏi.
"Đúng thế."
Giang Bắc Nhiên gật đầu:
"Trước khi thật sự nắm giữ được lực lượng, Thịnh quốc cần phục thuộc vào một cường quốc, tranh thủ được càng nhiều không gian sinh tồn càng tốt, đồng thời cũng có thể học hỏi được nhiều thứ hơn."
"Vậy ngươi cảm thấy chúng ta nên phụ thuộc vào cường quốc nào là tốt nhất?"
"Điểm này... Trẫm vẫn chưa từng nghĩ đến, đối với các cường quốc có đủ năng lực tranh bá ở Trung Nguyên, trẫm vẫn chưa hiểu rõ."
Lần này, Thai Anh Tung trầm mặc hồi lâu mới nói:
"Dù từ khi đăng cơ, ngươi đã ban bố đủ các loại tân chính lệnh, dựa vào đó ta cũng nhìn ra ngươi có cái nhìn chiến lược rộng lớn. Nhưng không ngờ ngươi nghĩ sâu xa như vậy, trước đó ta vẫn cảm thấy để ngươi làm hoàng đế Thịnh quốc có chút không hợp lý. Hiện tại xem ra, có vẻ vị trí này ngươi ngồi vào là thích hợp nhất a.” "Hô..."
Thở ra một hơi, Thai Anh Tung thu lại các bản kế hoạch:
"Có thể cho ta một phần các bản kế hoạch này không, ta muốn cẩn thận nghiên cứu lại một hai."
"Đương nhiên có thể."
Giang Bắc Nhiên gật đầu.
Thai Anh Tung đưa các bản kế hoạch cho Thương Văn Lâm rồi dùng tay ra hiệu mời với Giang Bắc Nhiên:
"Ở lại ăn bữa tối đi, ta còn không ít vấn đề muốn nghiên cứu thảo luận cùng ngươi."
"Vậy đa tạ mỹ ý của Thai tả tướng, trẫm cũng có không ít chuyện muốn nói với ngươi."
Ăn cơm xong, Giang Bắc Nhiên đã có ấn tượng rõ nét hơn về vị đứng thư hai trong Yểm Nguyệt tông này. Hắn cảm thấy đối phương mạnh hơn Quan Thập An nhiều, thậm chí Giang Bắc Nhiên còn cảm thấy là đối phương thúc đẩy lần hợp tác này của Quan Thập An và Ân Giang Hồng nữa.
Hắn hoàn toàn không vì việc Yểm Nguyệt tông trở thành đệ nhất tông củ Phong Châu mà đắc chí, vì hắn hiểu, một khi những cường quốc kia rảnh tay chạy tới chiếm đoạt bọn hắn, những tông môn khác có thể giữ lại, dẹp an lòng người, nhưng Yểm Nguyệt tông họ tuyệt đối là đầu rồng, nhất định không có kết cục tốt.
Hai người đều cảm nhận được nguy cơ nên nói chuyện vô cùng ăn ý, nếu không phải chênh lệch về tuổi tác, đoán chừng đã kết bái anh em luôn rồi.
Nói chuyện xong, Thai Anh Tung tự mình tiến Giang Bắc Nhiên đến cửa ra vào, mở miệng nói:
“Cứ thoải mái mà làm, Yểm Nguyệt tông sẽ là hậu thuẫn mạnh nhất của ngươi."
Câu này vừa nói ra, Giang Bắc Nhiên cảm thấy như được thêm sức mạnh, vào tai hắn câu này có nghĩa là: "Thoải mái làm đi, nồi này ta thay ngươi cõng."
Trên đời này còn câu nói khác có thể khiến người ta an tâm hơn chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận