Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 473: Chung Tuấn Lương

"Kim Cương Ban Nhược Chưởng, ngươi có thể để ta đánh chảy máu hoặc cho Mạn Văn một giọt máu.” "Ta... Ân... Để ta suy nghĩ."
"Ngươi chỉ có một giọt máu thôi hả? Trong tay còn nhiều bánh không?"
"Liên quan gì ngươi!"
"Tiểu Đóa, ngươi còn bánh không?"
"Nói rồi mà, dù là đồng đội cũng không được trao đổi tin tức."
"Hẹp hòi! Vậy ngươi hồi máu cho Mạn Văn đi."
Giang Bắc Nhiên để Kim Cương Ban Nhược Chưởng vào chồng thẻ, vừa định nói với Vu Mạn Văn, ngươi có thể hồi máu thì phát hiện thẻ H P của mình đã giảm một ô.
"Bát Quái đao pháp, ta tốn hai tấm thẻ, cưỡng chế hút một giọt máu của ngươi."
"Ta ăn một cái bánh! Phát động kỹ năng nhân vật Trương Vô Kỵ, Cửu Dương Thần Công! Hấp thụ thương tổn lần này, đồng thời ra một tấm giết, tấm giết này nếu trúng mục tiêu sẽ trừ hai giọt máu của ngươi, hắc hắc! Để coi ngươi chạy đi đâu.” Thi Phượng Lan nhìn hai giọt máu còn sót lại của Giang Bắc Nhiên.
"Rất thông minh, ta thật sự không chạy nổi, nhưng ta có kim ti nhuyễn giáp, tấm giết vô hiệu với ta.” Giang Bắc Nhiên nói xong thì cầm tấm giết trong tay Thi Phượng Lan bỏ vào chồng thẻ.
"Đừng ném, đừng ném nha, ta không phát động kỹ năng nữa là được."
"Đương nhiên không được, hôm qua đã nói rồi, lần sau một khi dùng thẻ thì không cho đổi ý."
"Ô..."
Thi Phượng Lan vểnh miệng lên nói:
"Vậy thì thôi."
Đến phiên Vu Mạn Văn, nàng vừa tính ra bài thì tiếng gõ cửa vang lên.
“Để ta mở cửa."
Tiểu Đóa nói xong thì chạy như gió ra ngoài.
Rất nhanh, Tiểu Đóa đã chạy về, nói với Vu Mạn Văn:
"Vu hộ pháp, là tìm ngươi, hình như là tông chủ triệu tập."
Vu Mạn Văn đang nghĩ cách giải quyết Thi Phượng Lan nghe xong lập tức bỏ bài xuống, gật đầu đi ra ngoài.
"Ai ai ai! Đánh xong ván này rồi lại đi!"
Nhưng Vu Mạn Văn vẫn đi luôn, không quay đầu lại.
"Ai nha ! hết lần này tới lần khác lại họp ngay lúc này.” Thi Phượng Lan giận dữ nói.
"Trước dừng ở đây đi, đợi Vu hộ pháp về lại chơi tiếp."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì đặt bài xuống, chậm rãi đi tới cửa, tính toán thời gian, bây giờ hẳn đã qua hơn nửa tháng, vài ngày trước Thanh Sách cùng Thanh Hoan truyền tin về, hiện tại Phong Châu đã ổn định.
Lần này họp chỉ sợ là để phân... Không đúng, đoạt địa bàn đi.
"Tiểu Bắc Nhiên ! trước khi Mạn Văn về, chúng ta chơi một ván Tiêu Dao Giang Hồ Du đi."
Giang Bắc Nhiên vuốt ngón tay:
"Ta phải về hoàng cung một lần, đợi quay lại rồi chơi tiếp.” Nói xong trực tiếp rời đi.
"Này! Này! ?"
Thi Phượng Lan đang chơi vui bị mất hứng, trong nháy mắt chống nạnh hô:
"Tức ghê! Tức ghê đó!"
Tiểu Đóa ở bên cạnh đã sớm nhìn quen, dù sao ngoài miệng nàng ấy hô tức nhưng chờ khi Giang sư ca trở về, đường chủ sẽ là người đầu tiên xông lên rủ chơi.
Giang Bắc Nhiên ngồi tường vân trở lại Ninh Đô, hắn không có về hoàng cung trước mà đi tới một nơi khác.
Đáp xuống trước cửa, Giang Bắc Nhiên trực tiếp đi vào thư phòng.
Trong thư phòng thanh tĩnh, một tên thanh niên đang vùi đầu viết gì đó hoàn toàn không nhận ra hoàng thượng vừa tới đến.
Mãi đến khi Giang Bắc Nhiên đi đến trước mặt hắn, gõ bàn hai lần thì thanh niên mới ngẩng đầu dậy, vừa thấy người tới là ai, thanh niên vội quỳ trên mặt đất nói:
"Vi thần không biết hoàng thượng giá lâm, mời hoàng thượng..."
"Được rồi, được rồi, trẫm đã nói, nếu ngươi không phạm sai lầm gì thì không cần hoảng hốt như thế, hay là nói... Ngươi đã làm gì sai?” Thanh niên vội dập đầu:
"Không có, không có! Mỗi ngày vi thần đều ở trong thư phòng, sáng tác truyện ký mà bệ hạ ngài phân phó, chưa từng..."
"Ai, ngươi nha, tâm tính thực sự nên rèn luyện thêm, bộ dáng cứ luôn hoảng hốt khẩn trương như thế làm gì”".
"Vâng, vi thần sẽ cố gắng thay đổi, nhất định."
Người trước mắt này là Chung Tuấn Lương, là người tài ba được Giang Bắc Nhiên đề cử.
Được Giang Bắc Nhiên đề bạt, Chung Tuấn Lương như thế chẻ tre, biểu hiện ra năng lực phi thường toàn diện.
Giang Bắc Nhiên đang lúc cần nhân tài trực tiếp chọn hắn vào chức vị Duyện Chúc.
Duyện chúc cũng như bí thư. Đương nhiên là loại bí thư nghiêm chỉnh.
Làm bí thư của hoàng thượng, tự nhiên sẽ tiếp xúc rất nhiều với quốc gia đại sự, thỉnh thoảng Giang Bắc Nhiên cũng tham khảo ý kiến của hắn, chủ yếu là để khảo sát năng lực đối phương. Khi nào Giang Bắc Nhiên cảm thấy hắn đủ năng lực gánh vác một phương sẽ thả hắn đi, trở thành quan phụ mẫu.
Biểu hiện của Chung Tuấn Lương cũng không tệ, chỉ là đối phương có chút khúm núm, không giống những người có tài học khác, không kiêu ngạo không tự ti, người như vậy đứng phía sau phụ tá thì được, muốn trở thành phụ mẫu một phương thì còn kém xa.
"Kêu ngươi sửa chữa mấy quyển sách, ngươi làm tới đâu rồi?"
Giang Bắc Nhiên hỏi.
Chung Tuấn Lương nghe xong thì vội đi đến trước kệ sách, lấy ba quyển sách đã được chỉnh sửa xuống:
"Hoàng thượng nội dung ngài muốn, ta đã sửa xong, xin ngài xem qua."
Giang Bắc Nhiên nhận sách, ngồi lên long án khua tay nói:
"Tiếp tục làm chuyện của ngươi đi."
“Tuân chỉ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận