Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 484: Lâm Du Nhạn Ganh Tị (2)

Nếu không phải mấy lần xác định Mặc Hạ hoàn toàn là bộ ngực bằng phẳng, cũng có hầu kết, chỉ sợ Lâm Du Nhạn đã sớm phát điên.
Ta cũng muốn được vào phòng a...
Dù Lâm Du Nhạn đã ngồi chờ ở sườn dốc nhỏ đối diện phòng Giang Bắc Nhiên năm năm nhưng chưa bao giờ được vào, mỗi lần đều chỉ có thể từ xa xa nhìn.
Nhưng vì thái độ của sư huynh với ai cũng rất lãnh đạm nên Lâm Du Nhạn không thấy có gì kỳ quái, nhưng hôm nay lại có người cách mỗi ngày đều được vào căn phòng mà nàng tha thiết mơ ước, hơn nữa còn là lúc sư huynh ở trong đó. Điều này khiến nàng ghen tỵ vô cùng!
Sư huynh chỉ là muốn tìm người bồi huynh ấy đánh cờ thôi, vừa vặn chọn trúng hắn ta, chỉ cần sư huynh vui vẻ, sư huynh vui vẻ ta cũng vui...
Trong lúc nói chuyện, khối đất trong tay Lâm Du Nhạn đã bị nàng bóp thành bột mịn.
"Ha..."
Lâm Du Nhạn thở ra một ngụm trọc khí, lần nữa bình tĩnh lại.
"Sư huynh... Sư huynh..."
Trong phòng nhỏ, Giang Bắc Nhiên đang chuẩn bị dọn phòng một chút rồi ra sau núi thì nghe Lâm Du Nhạn truyền âm nhập mật.
Giang Bắc Nhiên thở dài, mở cửa đáp:
"Chuyện gì?"
"Sư huynh, ta nghe nói có một nơi gọi là Mai Triệu Lâm, nghe đồn từng có Thanh Loan nghỉ ngơi tại đó, ta cảm thấy sư huynh hẳn sẽ có hứng thú nên mới tới nói với huynh một tiếng."
Thanh Loan?
Giang Bắc Nhiên nhíu mày, thần sắc lộ ra vẻ hứng thú.
Trong dị thú có năm loại thần điểu, được xưng là Ngũ Phượng.
Xích Giả Phượng, Hoàng Uyên Sồ, Thanh Loan, tím là Nhạc Trạc, trắng tên Hồng Hộc.
Thanh Loan làm một trong Ngũ Phượng, tự nhiên cũng có bản lĩnh thông thiên.
Thanh Loan lại gọi là Thương Loan vì trong truyền thuyết từng có người thấy khi Thanh Loan huơ cánh có thể che cả bầu trời.
Dù Thanh Loan bị liệt vào dị thú nhưng truyền thuyết về nó lại là điềm cát tường.
Nghe đồn nơi Thanh Loan nghỉ lại đều sẽ trở thành cõi yên vui, sinh cơ bừng bừng, người thấy được Thanh Loan đều hạnh phúc.
Nơi được Thần Điểu nghỉ qua, xác suất xuất hiện bảo vật hiếm thấy khá cao, cho nên trong nháy mắt lòng hiếu kỳ của Giang Bắc Nhiên đã được nhen nhóm.
"Tin tức từ đâu ra?"
Nghe sư huynh đáp lại, Lâm Du Nhạn thầm nắm tay, biết mình đã thành công.
Từ sau lần vợ chồng cãi nhau trước, Lâm Du Nhạn vẫn luôn nghĩ cách dỗ dành tướng công nhà mình.
Nhưng nghĩ mãi cũng không có cách vẹn toàn.
Trực tiếp tặng đồ mà nói, chưa chắc sư huynh sẽ nhận, chuyện này Lâm Du Nhạn từng thử qua rất nhiều lần.
Nếu bảo giúp đỡ sư huynh chính sự, trước không nói lấy bản sự của sư huynh, chuyện nàng có thể giúp rất có hạn, dù giúp được cũng chưa chắc sư huynh sẽ để nàng làm.
Dù ngoài miệng sư huynh không nói nhưng trong lòng vẫn rất lo lắng cho ta, hì hì.
Đối mặt với sư huynh vô dục vô cầu, muốn xin lỗi quả thực là việc khó, nhưng cuối cùng Lâm Du Nhạn vẫn nghĩ được cách thích hợp nhất.
Nếu sư huynh không nhận quà, nàng lui một bước, cung cấp manh mối cho hắn.
Lâm gia có mạng lưới tình báo rất lớn, hơn nữa còn có mạng lưới buôn bán tình báo ở chợ đen, muốn tìm chút tin tình báo thú vị có thể nói là dễ như trở bàn tay.
Bây giờ thấy sư huynh không xụ mặt nữa, dáng vẻ hứng thú, Lâm Du Nhạn biết mình đã thành công.
Chỉ còn một bước nữa để trở thành thê tử tốt, hì hì.
Lâm Du Nhạn thầm cười trộm một tiếng rồi đáp:
"Là ta nghe được từ một vị trưởng bối trong nhà. Việc này không nhiều người biết nhưng vẫn có người đi tầm bảo thấy được. Nếu sư huynh hứng thú thì nên mau chóng chuẩn bị cho thỏa đáng."
“Được, ta đã biết, cám ơn tin tức của ngươi.” "Sư huynh quá khách khí, nếu còn cần gì hỗ trợ, Du Nhạn nhất định hết sức tương trợ."
"Việc này tự ta có thể giải quyết, ngươi mau trở về nghỉ ngơi đi."
"Vâng."
Nghe sư huynh lại bắt đầu quan tâm giấc ngủ của mình, Lâm Du Nhạn đi đường cũng có chút lâng lâng, biết mình lại có thể làm một thê tử tốt tiếp.
Cảm thụ được khí tức của Lâm Du Nhạn dần đi xa, Giang Bắc Nhiên không khỏi cười lắc đầu.
Nhắc mới nói, phát động được nhiệm vụ Địa cấp đều là hạng quốc sắc thiên hương bên trong, nếu để Giang Bắc Nhiên chọn một người dễ chung đụng nhất, hắn khẳng định sẽ chọn Lâm Du Nhạn.
Trừ lần bạo tẩu trước, cơ hồi dù mỗi ngày Lâm Du Nhạn đều tới tìm hắn nhưng nhiệm vụ vẫn không được phát động.
Mà ngay vừa rồi, nàng vừa tới, hệ thống lại có lỗ thủng.
Nếu nàng trực tiếp đưa bảo vật cho mình, trừ phi giá trị không cao, bằng không phải nhiệm vụ nhất định sẽ được phát động.
Về điểm này Thi Phượng Lan đã chứng minh rất rõ.
Nhưng tin tức về bảo vật thì khác với việc trực tiếp đưa, tin tức chỉ nói cho hắn biết nơi nào có thể có bảo vật mà thôi, chỉ cần hắn không tự mình đi, khả năng cao có thể tránh được Thiên Đạo.
Trong phương diện tình báo này, Giang Bắc Nhiên thật sự thiếu thống nhiều. Dù ngày thường có Cố Thanh Hoan sưu tập tin tức cho hắn, thỉnh thoảng còn có thể bói một quẻ nhưng đối với Phong Châu rộng lớn như vậy, một mình Cố Thanh Hoan chả khác nào con kiến với bánh xe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận