Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 487: Hệ Thống, Ngươi Thay Đổi Rồi

"Ừm."
Cố Thanh Hoan gật đầu:
"Nghĩ cách an bài vài người vào trong Hoắc gia trang đi, đến lúc đó nếu họ cũng phát hiện dị tượng thì chúng ta chuẩn bị tốt hơn, tận lực đừng làm phiền phức sư huynh."
"Cố sư huynh yên tâm, ta đã sắp xếp người liên lạc xong xuôi, cam đoan có thể đúng giờ truyền tin."
"Được, vậy chúng ta an bài thêm một chút tiếp trong kế hoạch đi..."
Ninh Đô, hoàng cung, Giang Bắc Nhiên ngồi trong thư phòng kiểm duyệt tấu chương Mộc Dao phê duyệt.
"Ừm, đều xử lý rất tốt."
Giang Bắc Nhiên bỏ sổ con trong tay xuống, khích lệ nói.
Mộc Dao được khen ngợi, trong lòng không khỏi nhảy cẫng lên, nhưng vẫn ngóc đầu lên:
"Hoàng thượng, không lẽ sau này ngài tính giao hết tấu chương cho ta duyệt, ngài bỏ của chạy lấy người à?"
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì giương mắt lên nói:
"Thế nào, không vui?"
"Ây..."
Mộc Dao lập tức khép nép lại, nàng tin chỉ cần mình biểu hiện ra dáng vẻ ngại phiền phức, vị hoàng thượng này nhất định sẽ khúm núm với mình.
"Không phải vui hay không vui, ta muốn nói..."
"Không vui thì ngày mai ngươi không cần đến nữa, trẫm lại..."
"Đừng đừng đừng! Ta vui! Ta vui!"
Mộc Dao không ngừng khoát tay.
Từ việc nàng có thể từ bỏ tu luyện, bồi Giang Bắc Nhiên đọc sách hai tháng là có thể nhìn ra, nàng thật sự rất nóng lòng về chuyện triều đình, hoặc nói, nàng rất muốn giúp bách tính thoát khỏi khổ ải.
Cho nên, mỗi lần phê duyệt tấu chương, thấy kho lương thực đầy, bách tính xung túng nàng đều rất vui, cũng rất thích phê duyệt tấu chương, phảng phất như nàng trở nên sống có ích hơn.
Dưới trạng thái như vậy, nàng sao có thể nguyện ý bị đổi chứ.
"A, vui là được, còn việc gì không?"
Dù Mộc Dao vẫn còn chút chuyện muốn nói với Giang Bắc Nhiên nhưng lời tới khóe miệng lại trở thành "không có... Không có."
Dù sao coi như vị hoàng đế này không ở đây thì triều chính vẫn ngay ngắn rõ ràng, mỗi vị quan viên đều tận hết chức vụ, chung sức hợp tác với nhau, mấy chuyện nháo sự cần hoàng thượng chủ trì đều không có.
Nghĩ đến đây, Mộc Dao nhịn không được lén nhìn chữ của Giang Bắc Nhiên một cái, thầm nghĩ hắn có thể trong vòng vài tháng lựa được một nhóm trung thần lương tướng như thế thật sự rất khó tưởng tượng nổi.
Bất quá với Mộc Dao mà nói, đây chỉ là một trong số những bí ẩn của Giang Bắc Nhiên mà thôi, hơn nữa còn là loại bí ẩn bình thường nhất.
"Nhìn trẫm làm gì? Không có việc gì làm à?"
Giang Bắc Nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Mộc Dao hỏi.
Mộc Dao bị phát hiện nhìn lén, khuôn mặt nhỏ nháy mắt đỏ lên, ấp úng nói:
"Ta... Ta có một việc muốn nhờ hoàng thượng."
"Chuyện gì?"
"Hoàng thượng, ngài có thể dạy ta viết chữ không? Gần đây kiến thức ta tốt hơn, cũng muốn viết chữ ngay ngắn hơn.” "Không dạy."
Giang Bắc Nhiên không ngẩng đầu lên đã đáp.
Dường như Mộc Dao đã sớm dự liệu mình sẽ bị cự tuyệt nên không tức giận, trực tiếp lấy một cái gương bạc trông rất đặc biệt ra, đưa cho Giang Bắc Nhiên.
Tấm gương này hình lục giác, trên mặt kính có hoa văn Hỏa Diễm, sáu cái sừng đều có hỏa diễm thiêu đốt, nhưng cái kính lại mang đến cho Giang Bắc Nhiên cảm giác lạnh lẽo khó hiểu, quả thực thần kỳ.
Cảm nhận được chỗ bất phàm của gương bạc Giang Bắc Nhiên hỏi:
"Đây là vật gì?"
"Băng Ngân Hoàn, là Hồng Vân thượng nhân luyện thành từ băng tinh, giúp người chết sống lại, sinh ra bạch cốt, là một kiện rất pháp bảo Hoàng cấp thượng phẩm lợi hại."
"Người chết sống lại, sinh bạch cốt?"
Giang Bắc Nhiên đánh giá Băng Ngân Hoàn một phen, hắn cảm thấy, nếu là pháp bảo Hoàng cấp thì công dụng này không chỉ là nói ngoa:
"Làm sao để người chết sống lại, sinh bạch cốt?"
Mộc Dao đắc ý lắc Băng Ngân Hoàn hai lần rồi đáp:
"Băng Ngân Hoàn có sáu hồn hỏa, nếu gặp người vừa chết, sáu hồn hỏa này có thể kéo hắn về từ Quỷ Môn quan."
Đậu má ! ?
Nghe xong, Giang Bắc Nhiên vô cùng kinh ngạc, hắn tưởng chỉ cần còn một hơi thở là cứu sống được, nhưng không ngờ là thật sự khiến người chết sống lại.
"Bảo vật có thể khiến người chết sống lại mà chỉ là Hoàng cấp thượng phẩm?"
Giang Bắc Nhiên hỏi.
Nghe được hoàng thượng hỏi vấn đề như mình từng thắc mắc, Mộc Dao bỗng cảm thấy hoàng thượng và mình thật giống nhau.
Nàng ho nhẹ một tiếng rồi đáp:
"Băng Ngân Hoàn là pháp bảo Hoàng cấp vì không thể tuyệt đối cứu người."
"Cũng có nghĩa... Có thể cứu được cũng có thể không?” "Đúng thế."
"Xác suất cứu sống được là bao nhiêu?"
"Không biết, hồn hỏa trên Băng Ngân Hoàn sau một lần dùng, cần rất lâu mới cháy lại.” "Từng thử chưa?"
"Cha lớn nói từng cứu sống được một người, nhưng không biết có phải không vì hồn hỏa thiêu đốt thần thức của hắn không mà người kia sống lại có chút điên điên khùng khùng, tu vi cũng tụt xuống mấy cảnh giới."
Khá lắm... Tuy cứu được người nhưng bị điên, khó trách chỉ là pháp bảo Hoàng cấp.
Nhưng dù thế nào thì đây cũng là một kiện pháp bảo có thể cứu mạng, chỉ cần sống lại, hết thảy đều còn hi vọng, chết là hết.
"Cho ta sao?"
Giang Bắc Nhiên hỏi.
"Ừm, trước đó đã nói, chỉ cần ngươi dạy ta đế vương chi thuật, ta sẽ xin cha lớn cho ngươi một kiện pháp bảo Hoàng cấp, ta cũng không lừa ngươi!"
"Đúng là rất giữ lời."
"Chứ gì nữa !"
Mộc Dao đắc ý hất đầu rồi đưa Băng Ngân Hoàn đưa cho Giang Bắc Nhiên.
Giang Bắc Nhiên nhận lấy, cất đi.
"Bây giờ có thể dạy ta viết chữ chưa?"
"Không được."
"Ta đã cho ngươi một kiện pháp bảo tốt như vậy! Ngươi dạy ta viết vài chữ thôi thì có gì đâu!"
"Gần đây bận việc, không rảnh."
"Vậy... Nếu ta cho ngươi thêm một kiện pháp bảo Hoàng cấp nữa thì sao?"
"Vậy ta có thể suy nghĩ lại."
Giang Bắc Nhiên lập tức gật đầu.
"Sao ngươi thực dụng vậy!?"
"Đúng đó, ta thực dụng vậy đó.” Giang Bắc Nhiên gật đầu.
"Chỉ là viết chữ thôi mà, ta quá thua lỗ, ngươi phải dạy ta thêm mấy cái khác nữa!"
"Ngươi còn muốn học gì?"
"Học..."
Trong nháy mắt, Mộc Dao đã nghĩ ra, nàng duỗi ra một ngón tay:
"Dạy ta công pháp đi!"
"Công pháp? Không phải ngươi có cha lớn ngươi rồi sao?"
Mộc Dao nghe xong không khỏi đánh giá Giang Bắc Nhiên vài lần, trong lòng thầm nghĩ: “Hiện tại ta không chắc cha lớn hay ngươi lợi hại hơn.” Nhưng cuối cùng vẫn không nói ra.
"Học nhiều thì tốt! Ta muốn học cái chiêu ngươi dùng để chế phục tên Huyền Linh khi trước đó!” Nghe Mộc Dao yêu cầu, Giang Bắc Nhiên không khỏi nghi ngờ.
Vậy mà không phát động nhiệm vụ?
Việc này khiến Giang Bắc Nhiên không khỏi có chút kỳ quái đánh giá Mộc Dao một chút.
Bây giờ hắn không chỉ có thể an toàn thu pháp bảo từ nàng, mà còn có thể dạy nàng công pháp nữa?
Hệ thống, ngươi thay đổi rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận