Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 493: Xe Bị Tuột Xích

"Hai tên tiểu oa nhi các ngươi khinh người quá đáng!"
Chu Chí Nho liếc mắt một cái đã nhận ra người đến giúp đỡ là Ngô Thanh Sách. Dù sao Lôi linh khí của Ngô Thanh Sách cũng có tính “nhận dạng” không thấp.
Đồng thời, đây cũng là một trong số những lý do khiến Chu Chí Nho cảm thấy khó chịu với thiên tài tuyệt thế.
Chu Chí Nho nhìn cái đầu của lão Tam bị rơi qua một bên thì trong lòng quặn đau vạn phần, năm người huynh đệ bọn họ gắn bó, làm bạn với nhau hơn mười năm, không ngờ hôm nay vậy mà lại thua trong tay hai tên hậu bối.
"Bảo vệ lão nhị, trước giết tên Ngô Thanh Sách kia trước!"
Mặc dù giờ phút này Chu Chí Nho vô cùng phẫn nộ, nhưng lý trí của hắn vẫn còn, hắn biết hiện tại Mộc Cửu Nhật không thể giết ngay được, cho nên giải quyết Ngô Thanh Sách mới là lựa chọn ưu tiên nhất của họ.
Trong số Ngũ Đồ, hai người còn lại cũng không đắm chìm tại bi thương, họ cho lão nhị đang trọng thương ăn một viên Hồi Linh Đan rồi phối hợp với lão đại vọt tới chỗ Ngô Thanh Sách.
Ngô Thanh Sách không có thân bất tử như Mộc Cửu Nhật nên khi đối mặt với công kích của ba vị Đại Huyền Sư đỉnh phong, hắn cũng chỉ có thể chọn cách tránh né.
Nhưng khi hắn vừa né xong, ba người lại đồng loạt phát động tuyệt kỹ xông tới.
Không có chỗ trốn, Ngô Thanh Sách đang chuẩn bị chính diện phòng thủ thì thấy Mộc Cửu Nhật đi tới, nhận lấy hết công kích của đối phương.
Ngô Thanh Sách cũng không lãng phí thời gian quý giá, trực tiếp huy động Vạn Quân đâm về phía người cầm kiếm!
Khổng Anh Kỳ thấy thế cũng không bất ngờ, đang chuẩn bị nghênh đón thì đánh trả thì nghe được Chu Chí Nho nghiêm nghị quát:
"Né đi!"
Nhưng đã không kịp nữa, Khổng Anh Kỳ phát hiện mình hoàn toàn không ngăn được một chiêu nhìn như bình thường của Ngô Thanh Sách, ngực trực tiếp bị đâm thành một cái động lớn.
Làm sao... có thể! ?
Khổng Anh Kỳ mở to hai mắt, thế nào cũng không nghĩ thông, một kiếm chẳng có tí huyền khí này sao lại mang theo uy lực mạnh vậy chứ!
Mắt thấy Ngô Thanh Sách sắp đâm thêm một kiếm, Chu Chí Nho như điên nhào tới, hắn dùng sóng âm đẩy lùi Ngô Thanh Sách.
"Lão Tứ, không sao chứ! ?"
Chu Chí Nho ân cần nhìn xem Khổng Anh Kỳ hỏi.
Khổng Anh Kỳ phun ra một ngụm máu, gật đầu nói:
"Vẫn tốt, không phải vết thương trí mạng."
"Cẩn thận một chút, Ngô Thanh Sách hẳn có năng lực che giấu khí thức chiêu thức, không nên bị bề ngoài mê hoặc."
"Là ta khinh địch..."
"Mộc Cửu Nhật! Nhân lúc này!"
Ngô Thanh Sách biết một chiêu này chỉ dùng được một lần, nếu để đối phương có thời gian nghịch chuyển, cán cân thắng lợi sẽ không còn thuộc về hai người họ nữa. "Được!"
Mộc Cửu Nhật đáp một tiếng, Thê Hoàng Đao phát ra hào quang màu đen, khí thế hết sức kinh người.
Ngô Thanh Sách cũng lặng lẽ ném ba viên Vô Ảnh Tiêu về phía đám người Chu Chí Nho.
Vô Ảnh Tiêu vô thanh vô tức, khó lòng phòng bị, khi Chu Chí Nho nhận ra điểm bất thường thì cổ vô cùng đau.
Trong nháy mắt hắn thất thần, Mộc Cửu Nhật đã xông tới trước mặt hắn.
"Không tốt!"
Cảm nhận được huyền khí màu đen bá đạo không gì sánh được của Thê Hoàng Đao, Chu Chí Nho biết mình đã xong đời.
"Chết cho..."
Trước khi Mộc Cửu Nhật kịp nói chữ ta còn lại, hắn bỗng cảm thấy toàn thân mềm nhũn, thẳng tắp té xuống đất.
Huyết Diệu Chủy đã hết giờ.
Đến...
"Con mẹ nó!"
Ngô Thanh Sách nhịn không được mà chửi bậy, cơ hội tốt như vậy cứ thế mà lãng phí!
Mộc Cửu Nhật ngã xuống cũng cảm thấy xấu hổ, nhưng hắn không còn cách nào khác, Huyết Diệu Chủy bỗng hết hiệu quả lực, thân thể hắn nháy mắt sụp đổ, căn bản chút khí lực cũng chẳng có.
Thật xin lỗi... Còn lại giao cho ngươi.
Ngay cả truyền âm Mộc Cửu Nhật cũng không còn huyền khí mà truyền, chỉ có thể hô bằng miệng.
Chu Chí Nho tránh được một kiếm, đầu tiên hắn thở hổn hển hai cái, đợi cảm xúc bình phục mới hung tợn nhìn về phía Ngô Thanh Sách.
"Hừ hừ hừ, xem ra ông trời không đứng về phía các ngươi."
Chu Chí Nho hung hãn.
Trong lúc Chu Chí Nho nói chuyện, Giả Khiếu Bác vừa dùng Hồi Linh Đan đã dần khôi phục, cố gắng chống đỡ đứng lên cùng Tam Đồ.
Khổng Anh Kỳ bị đâm vào ngực cũng đã chữa thương xong, nhìn về phía Ngô Thanh Sách, trong mắt tràn đầy lửa giận và sát ý.
Nháy mắt, thế cục hoàn toàn đảo ngược, Ngô Thanh Sách nay phải lấy một địch bốn.
Ngô Thanh Sách tức điên người nhìn Mộc Cửu Nhật nằm dưới đất.
Lần này thật sự bị ngươi hại chết rồi...
Chuyện cho tới bây giờ, Chu Chí Nho cũng lười hỏi Ngô Thanh Sách tại sao xuất hiện ở đây. Giờ phút này, trong đầu hắn cũng chỉ có một ý nghĩ, đó là giết chết đối phương!
Nhìn khí thế hung hăng của bốn người, Ngô Thanh Sách không có bất luận ý tứ giảng hòa gì cả. Hắn dùng một viên Thần Tốc Hoàn, thể lực đạt tới cực hạn, hắn chuẩn bị liều chết đánh cược một lần!
"Mặc kệ thấy gì cũng không được tới hỗ trợ."
Ngô Thanh Sách dùng truyền âm nhập mật nói với Khúc Dương Trạch và Lạc Văn Chu một câu rồi nắm chặt Vạn Quân, xông về phía Tứ Đồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận