Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 506: Chướng Khí Quá Lại Hại

"Xem ra, giải quyết chướng khí này hiện đã thành vấn đề cấp bách. Bắc Nhiên, nghĩ cách chuyển bách tính ở Khang Lệ quận và Dịch Giang quận tới nơi khác. Bằng không sẽ rất nguy hiểm , chờ xử lý xong chướng khí rồi quay lại, bản tôn còn chuyện trọng yếu hơn cần ngươi làm."
"Được, hiện tại trẫm đi ngay."
Giang Bắc Nhiên nói xong, trực tiếp thổi tường vân bay về phía hoàng cung.
Dưới tình huống có một đám hiền thần, dù việc di tản một lượng lớn dân chúng rất phiền phức nhưng hiền thần chẳng có nửa câu có phàn nàn, chỉ đáp một tiếng "Thần tuân chỉ."
Sau nửa canh giờ chỉ huy chuyện sơ tán dân chúng, Giang Bắc Nhiên lần nữa ngồi tường vân quay về vị trí cũ, hắn phát hiện lại có thêm nhiều gương mặt lạ nữa.
Đó là các cường giả của Lan Châu à...?
Trong lúc Giang Bắc Nhiên đang quan sát cường giả Lan Châu thì đột nhiên phát hiện có người quen.
"Là nàng... ?"
Bất quá Giang Bắc Nhiên chỉ nhìn một cái rồi nhảy xuống mây, đi tới bên cạnh Ân Giang Hồng.
"Làm xong rồi?"
Ân Giang Hồng hỏi.
"Phong Châu đã xong, Lan Châu chỉ sợ có chút phiền phức."
So với Phong Châu, Lan Châu thật sự là nơi không có vương pháp, đây cũng là lý do Giang Bắc Nhiên đăng cơ lâu như vậy nhưng chưa từng thấy sứ thần Lan Châu.
Cho nên, đối với việc đổi hoàng đế, đây chỉ là chuyện phiến trong mắt cường giả Lan Châu mà thôi.
"Như vậy cũng tốt, chuẩn bị một chút, ta muốn đo đạc phạm vi chướng khí, ngươi đi theo ta, ngẫm lại cách bày xuống chặn nó."
Lần này, không ai dám xem thường chướng khí nữa, tốc độ khuếch tán vừa rồi có ít nhất mười mấy vạn bách tử vong, giải quyết chướng khí thật sự đã thành vấn đề cấp bách.
Ân Giang Hồng bảo hộ Giang Bắc Nhiên đo đạc phạm vi chướng khí một lượt, xong xuôi, Ân Giang Hồng mới hỏi Giang Bắc Nhiên:
"Làm sao, bày trận gì là tốt nhất?"
Giang Bắc Nhiên nói:
"Chướng khí này không hề tầm thường, chỉ nhìn hình dáng, chỉ sợ khó ra quyết định."
Bày trận, tìm nơi đặt trận nhãn là rất quan trọng nhất, chỉ biết phạm vi khẳng định không đủ để dựng đại trận.
"Nếu như thế, ngươi theo ta vào trong chướng khí một chuyến đi."
Giang Bắc Nhiên vừa muốn mở miệng đã thấy hai lựa chọn nhảy ra.
Lựa chọn một: Không vào chướng khí.
ban thưởng: Quán thanh linh công (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: Đi theo Ân Giang Hồng.
Ban thưởng: Cộng một điểm kỹ nghệ cơ sở ngẫu nhiên.
Hửm! ? Sao lại vậy.
Mặc dù vừa rồi Giang Bắc Nhiên đã có dự cảm chẳng lành, nhưng khi thấy lựa chọn, hắn vẫn không nhịn được có chút đau đầu.
Từ lựa chọn mà xem, nếu hắn không tiến vào chướng khí thì sẽ có vấn đề lớn hơn nữa xảy ra.
Giang Bắc Nhiên chọn số hai rồi nhìn về phía Ân Giang Hồng nói:
"Vậy xin Ân giáo chủ bảo vệ vãn bối."
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm nhưỡng rượu.
Thấy Giang Bắc Nhiên đáp ứng sảng khoái như thế, Ân Giang Hồng cảm thấy có chút trở tay không kịp.
Tính cách tiểu tử thật sự mỗi ngày mỗi khác a.
Mang ý nghĩ như vậy, Ân Giang Hồng cầm năm tấm ngân phù, dán lên người Giang Bắc Nhiên.
"Đây là tục mệnh phù, trong chướng khí nếu ngươi bị thương, năm tấm phù này sẽ cứu được ngươi.” “Được, trẫm đã rõ.” "Còn có, tuyệt đối không được rời khỏi ta, bằng không có một trăm cái mạng cũng không đủ chết đâu."
"Yên tâm, dù Ân giáo chủ ngài đuổi trẫm đi, trẫm cũng tuyệt đối không đi."
"Rất tốt."
Ân Giang Hồng vươn tay vỗ vai Giang Bắc Nhiên:
"Ngươi luôn khiến ta vui vẻ. Đi thôi, trước đi gặp những người khác.” Ân Giang Hồng tiến vào doanh trại tạm thời, dùng tốc độ nhanh nhất giải thích những chuyện vừa diễn ra khi Giang Bắc Nhiên vắng mặt.
Đơn giản mà nói, Phong Châu cùng Lan Châu bắt đầu hợp tác, cũng thăm dò được chướng khí.
Dù Huyền Vương vào đó cũng phải thận trọng, nếu chiến đấu trong đó, Huyền Vương không hấp thu được linh khí sẽ ăn thiệt thòi lớn.
Cuối cùng nếu Huyền Linh dùng tị độc đan vẫn có thể miễn cưỡng sinh tồn trong chướng khí, chỉ là không thể phát huy lực chiến đấu.
Nghe xong, phản ứng đầu tiên của Giang Bắc Nhiên không phải giải quyết những chuyện thế nào mà thầm cảm thán.
Chướng khí này quá lợi hại rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận